Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 601 - Ngươi còn gọi người nữa, sao ngươi chơi hoang quá vậy? (tt)



Chương 601: Ngươi còn gọi người nữa, sao ngươi chơi hoang quá vậy? (tt)Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm"A!"Khu Tình rất khó chấp nhận tình cảnh của mình lúc này.Nàng ta có nằm mơ cũng không ngờ nhục thân mà Thánh tộc vẫn luôn lấy làm tự hào hoàn toàn chẳng là gì trước mặt Lữ Thiếu Khanh.Rốt cục ai mới là Ma tộc?Khu Tình ngửa mặt lên trời gầm thét, giống như một con dã thú bị thương, nàng ta hung dữ nhìn chằm chằm Lữ Thiếu Khanh.Lữ Thiếu Khanh phi không mà đến, vừa rồi hắn còn cười tủm tỉm, giờ đã đầy ngập sát ý, rơi trăng lạnh rơi đầy đất.Khu Tình không lùi bước, bây giờ nàng ta còn chưa đánh mất sức chiến đấu.Khu Tình hung dữ cười lên, mặt tràn đầy vẻ oán độc: "Ngươi rất mạnh, nhưng ngươi quên mất một chuyện.""Ngươi chỉ có một mình, hai vị đại nhân, xuất hiện đi."Nàng ta vừa dứt lời, Hình Tác và Nhan Ba xuất hiện ở nơi xa, hai khí tức cường đại chặt chẽ nhằm vào hắn.Lữ Thiếu Khanh ngạc nhiên, lần này ngạc nhiên thật.Hắn phẫn nộ, hắn bi ai, giữa người với người còn có tín nhiệm đáng nói không?Tuy ngươi tự xưng là Thánh tộc, chúng ta gọi ngươi là Ma tộc, nhưng xét đến cùng ngươi vẫn là nhân loại mà.Lữ Thiếu Khanh bi phẫn vạn phần, chỉ vào Khu Tình mắng to: "Ngươi có biết xấu hổ hay không? Không dám một chọi một à?""Không dám cô nam quả nữ à? Ngươi còn gọi thêm hai nam nhân nữa tới? Sao ngươi chơi hoang quá vậy?"Lẽ ra, nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh như vậy, Khu Tình nên vui vẻ mới phải.Nhưng mà nghe thử xem, câu nói nào của thằng nhãi này cũng làm cho người ta tức giận cả.Khu Tình nói với Hình Tác và Nhan Ba: "Hai vị đại nhân, cùng tiến lên, giết hắn.""Đê tiện." Lữ Thiếu Khanh tiếp tục mắng to: "Ma tộc chỉ biết lấy nhiều đánh ít sao?""Hành vi vô sỉ như gọi thêm người mà cũng làm ra được à?"Hình Tác cười ha hả, hắn ta vô cùng hài lòng với phản ứng của Lữ Thiếu Khanh.Biểu hiện như thế này không phải là đã rơi vào tuyệt cảnh, vô năng cuồng nộ, chỉ có thể chửi ầm lên để phát tiết sợ hãi trong lòng sao?"Tiểu tử nhân tộc, muốn trách thì trách ngươi quá ngây thơ, hôm nay ngoan ngoãn nhận mệnh đi "Hình Tác và Nhan Ba cười gằn chậm rãi tới gần, ánh mắt họ nhìn Lữ Thiếu Khanh giống như nhìn người chết.Trong lòng hai người hạ quyết tâm, không thể cho Lữ Thiếu Khanh rời khỏi nơi này.Nhục thân còn cường đại hơn nhục thân của Thánh tộc, tuổi trẻ như vậy, thực lực mạnh như vậy, chắc chắn là thiên tài của nhân tộc.Thiên tài như vậy nhất định phải bóp chết.Mà bóp chết thiên tài quả là chuyện làm cho người ta phải hưng phấn.Khu Tình oán hận nhìn chằm chằm vào Lữ Thiếu Khanh, bây giờ nàng ta tóc tai bù xù, trên người vết máu loang lổ, có vẻ vô cùng thê thảm: "Hôm nay ta nhất định phải giết ngươi."Lữ Thiếu Khanh tiếp tục mắng to: "Đồ thối tha, không biết xấu hổ, hiện tại ta sẽ giết chết nữ nhân Ma tộc không nói đạo nghĩa như ngươi."Sau khi nói xong, trường kiếm Mặc Quân xuất hiện trong tay, chém về phía Khu Tình.Kiếm quang rực rỡ làm cho Khu Tình run sợ trong lòng, kiếm ý khủng khiếp làm cho nàng ta hiểu Lữ Thiếu Khanh còn lợi hại hơn tưởng tượng của nàng ta.Hình Tác gầm lên: "Nhân tộc, ngươi không để chúng ta vào mắt sao?"Hắn ta nói xong thì định ra tay với Lữ Thiếu Khanh, nhưng mà sắc mặt của cả hắn ta lẫn Nhan Ba tức thì đại biến.Ung Y xuất hiện trước mặt hai người, ngăn cách hai người họ với Lữ Thiếu Khanh.Ung Y vừa xuất hiện đã trấn trụ Hình Tác và Nhan Ba: "Ngươi, ngươi "Khu Tình nhìn thấy Ung Y xuất hiện, trong lòng cũng bắt đầu hoảng loạn.Phía Ma tộc đã biết rất rõ thực lực của Ung Y mạnh đến mức nào.Nguyên Anh tầng chín, tuy không bằng thị vệ trưởng, nhưng cũng mạnh hơn mấy người bọn họ.Khu Tình tức giận đến mức tóc dựng thẳng lên, tóc dài đón gió bay lượn, giống như một nữ quỷ lòng đầy căm hận, nàng ta gào lên chói tai với Lữ Thiếu Khanh: "Ngươi, ngươi đê tiện."Yết hầu Khu Tình chợt ngọt, giận đến mức hộc máu không ngừng.Nỗi hận trong lòng nàng ta, còn cao hơn cả trời, dày hơn cả đất.Nàng ta gọi người tới, vốn tưởng rằng mình đã nắm chắc thắng lợi, ba đánh một, kiểu gì cũng thắng.Không ngờ Lữ Thiếu Khanh cũng gọi người, mà còn gọi người lợi hại nhất.Đây là người có thể đối kháng với thị vệ trưởng, Ung Y đến đây, bọn họ còn làm được gì nữa.Lữ Thiếu Khanh vui vẻ cười, chỉ là nhìn kiểu gì cũng thấy nụ cười đó đê tiện: "Sao hả? Chỉ cho các ngươi gọi người, không cho phép ta gọi người à?"Một ngụm máu tươi trào lên miệng Khu Tình, vậy mà vừa rồi ngươi còn dám nói chúng ta đê tiện, còn dám nói chúng ta không biết xấu hổ?Ngươi cũng đê tiện, ngươi cũng không biết xấu hổ mà?Ta chưa bao giờ gặp phỉa hạng người đê tiện hạ lưu như vậy.Lúc bấy giờ Hình Tác và Nhan Ba mới cảm thấy lớn chuyện rồi.Bọn họ theo sau áp trận cho Khu Tình, muốn dẫn Lữ Thiếu Khanh ra đây, hoàn toàn giết chết hắn.Không ngờ Lữ Thiếu Khanh cũng có ý định này, ai cũng muốn làm chin sẻ.Hình Tác và Nhan Ba liếc nhau, không phí lời nữa.Hai người đồng loại ra tay, tấn công Ung Y một cách mãnh liệt.Khu Tình không thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, một khi làm hỏng kế hoạch của Thánh chủ, tất cả bọn họ sẽ không có kết quả tốt.Cho dù Nhan Ba là tiểu cữu tử của Thánh chủ cũng không ngoại lệ.Nhan Ba gầm thét: "Lão gia hỏa, đừng có vướng bận ở chỗ này!"Hắn ta đấm một quyền ra, một quả đấm khổng lồ xuất hiện giữa không trung, giống như một quyền kinh thiên động địa do người khổng lồ đội trời đạp đất đánh ra, lực lượng vô hạn tức khắc đầy rẫy thế gian.Những cơn lốc dấy lên làm nứt ngọn núi bên dưới, mặt đất cũng bị xới tung.Hình Tác cũng lặng lẽ ra tay, cơ thể của hắn ta hóa thành vũ khí sắc bén nhất, trùng kích về phía Ung Y nhanh như tia chớp.Mặc dù Ung Y có cảnh giới tầng chín, cũng không muốn bác đấu cận thân với Ma tộc.Bác đấu cận thân với Ma tộc, thực lực càng mạnh, chiêu thức của Ma tộc sẽ càng sắc bén.Nhưng dù sao Ung Y cũng là Nguyên Anh tầng chín, ứng phó vẫn hết sức thành thạo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận