Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2061

Chương 2061Chương 2061
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đám người theo tiếng kêu nhìn lại, chỉ thấy Xương Thần ôm đầu, thống khổ gào thét. Thân thể không ngừng toát ra Luân Hồi vụ màu đen.
Khí tức của nó trở nên cuồng bạo, nhưng cũng hết sức yếu ớt.
Cảnh giới càng không ngừng hạ xuống, chuyển tiếp đột ngột, từ Hợp Thể kỳ bước vào Luyện Hư kỳ, hơn nữa còn đang không ngừng hạ xuống. Một màn như thế, đám người vừa mừng vừa sợ. Lữ Thiếu Khanh đã làm gì? Thế mà khiến cảnh giới của Xương Thần giảm lớn.
Sáu vị cao thủ Luyện Hư kỳ đang thẳng hướng về phía Xương Thần cũng tinh thần chấn động.
Xương Thần Hợp Thể kỳ sẽ đánh trong trạng thái nơm nớp, cẩn thận từng li từng tí, nhưng Xương Thần Luyện Hư kỳ bọn hắn tinh thần phấn chấn, chiến ý trùng thiên, không sợ hãi.
“Giết!"
“Tốt, quá tốt rồi!” Người bên yêu tộc vui mừng. Trời phù hộ yêu tộc!
“Ha ha, lần này Xương Thần chất chắc.”
“Xương Thần Luyện Hư kỳ, không đáng để lo.”
Đám yêu tộc nhao nhao mở miệng, hưng phấn không thôi.
“Tốt rồi!” Ngay cả Bạch Thước cũng hưng phẫn không thôi, tiểu tử khốn kiếp vẫn có chút tác dụng.
“Thắng chắc.” Kế Ngôn lại giội cho cho bọn hắn một gáo nước lạnh: “Ngây thơi”
“Các ngươi nhúng tay vào lung tung sẽ chỉ làm sự tình trở nên càng thêm phiền phức.”
“Kế Ngôn công tử.” Doanh An mở miệng cười: “Lời này nói không đúng rồi."
“Xương Thần thực lực giảm xuống, mấy người chúng ta dù như thế nào đi nữa, cũng là Luyện Hư kỳ, không yếu ớt không chịu nổi như trong tưởng tượng của ngươi đâu.” “Bọn hắn xuất thủ, chiến đấu sẽ kết thúc nhanh hơn.”
Có thể tìm được cơ hội nói chuyện với hắn ta thật không dê dàng.
Doanh An lộ ra sự vui vẻ vô cùng, ừm, tình hình hiện tại có thể dùng song hỉ lâm môn để hình dung.
“Sâu kiến!” Âm thanh gầm thét của Xương Thần truyền khắp toàn bộ thiên địa.
Nó không thể nào ngờ được Lữ Thiếu Khanh thế mà tà môn đến nước này.
Thần trí của nó bị trọng thương, năng lượng bản nguyên của bản thân bị thôn phệ phần lớn.
Lúc bị trấn áp cũng không bị thương tổn nghiêm trọng như vậy.
Gặp Lữ Thiếu Khanh đúng là xui xẻo, bị thương còn nặng hơn trước kia.
Luân Hồi vụ tràn ngập bên người không ngừng lăn lộn, giương nanh múa vuốt, thể hiện rõ ràng sự phân nộ của nó.
Đúng lúc đó, sáu bóng dáng đánh tới, tiến vào trong Luân Hồi vụ. “Xương Thần nhận lấy cái chết!”
“Xương Thần, ngươi hôm nay chết chắc.”
Sáu Luyện Hư kỳ liên thủ, nấu như là trạng thái bình thường, thiên địa đều có thể đánh nát.
Nhưng mấy người yêu tộc đã không chú ý đến một chuyện. Bọn hắn từng bị hút một lần rồi, tuy không bị hút khô nhưng cũng bị hút mất sáu, bảy phần.
Bọn hắn cũng rất yếu, mười phần thực lực có lẽ cũng chri có thể phát huy được khoảng ba bốn phần.
Bọn hắn tiến vào trong Luân Hồi vụ đầy trời thì phát hiện mình như con cá tiến vào trong tấm lưới đánh cá, tránh thoát không được, một cô hấp lực to lớn truyền đến. Tiếng kêu thảm thiết vang lên, đám yêu tộc phía sau kinh hãi.
Bóng dáng sáu tu sĩ Luyện Hư kỳ yêu tộc biến mất trong Luân Hồi vụ.
Tiếng kêu thảm thiết của bọn hắn truyền tới, hơn nữa càng ngày càng yếu. Theo tiếng kêu thảm thiết của bọn hắn yếu dần đi, khí tức của Xương Thần ngược lại càng ngày càng mạnh.
Cảnh giới hạ xuống cũng theo đó tăng trở lại.
Lữ Thiếu Khanh mở to mắt, còn chưa kịp vui mừng thì lập tức cảm nhận được khí tức Xương Thần bắt đầu tăng trở lại.
Tập trung nhìn vào, lập tức tức điên lên.
Lữ Thiếu Khanh tức giận đến phát điên, ngửa mặt lên trời thét dài: “Đám cầm thú các người ngoài thêm phiền có thể làm được gì hả?”
Hắn không nói hai lời cũng lập tức xông vào đi tìm Xương Thần.
“Sâu kiến, ngươi muốn chết!” Xương Thần giận rồi, mặc dù rất muốn hút khô mấy người kia nhưng nó biết suy nghĩ này của mình không thể thực hiện được.
Cho nên, nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh tiến đến, không nói hai lời, lập tức ném mấy tu sĩ yêu tộc về phía Lữ Thiếu Khanh.
Đồng thời, nó như một cơn gió nhanh chóng thổi về phía xa.
Nhưng mài
Một đạo quang mang hiện lên, Mặc Quân kiếm từ đằng xa vọt tới, xuyên thủng thân thể Xương Thần.
Mặc Quân nằm sấp trên Mặc Quân kiếm, sợ đến mức toàn thân phát run, xông về bên cạnh Lữ Thiếu Khanh: “Sắp chết, sắp chết rồi!”
Xương Thần bị Mặc Quân đâm một kiếm tốc độ chậm mấy phần, Lữ Thiếu Khanh nhanh chóng đuổi kịp Xương Thần.
Hắn giơ kiếm lên: “Chết đi!” “A.”
Kiếm quang bay múa, thân thể Xương Thần bắn ra máu tươi khiến nó đau đớn không chịu nổi.
Một kiếm này rơi xuống, nó tự biết mình không thể nào chạy trốn.
Thần thức bị thương nặng, đầu nó như muốn nổ tung. Nếu như có thể thôn phệ sáu tu sĩ Luyện Hư kỳ kia, nó sẽ dễ chịu hơn rất nhiều.
Sỉ nhục! Nhìn Lữ Thiếu Khanh trước mặt, Xương Thần chỉ hận miệng rộng của mình không đủ lớn, một ngụm không nuốt chửng được Lữ Thiếu Khanh.
Hận ý trùng thiên Xương Thần nổi giận gầm lên một tiếng: “Sâu kiến, muốn giết ta? Ngươi còn chưa đủ tư cách!”
“Chết đi!”
Một cỗ khí tức hủy diệt từ trong cơ thể Xương Thần bộc phát, thiên địa rung động. Lữ Thiếu Khanh kinh hãi: “Móa, tự bạo binh!” “Con mọe nó!”
Lữ Thiếu Khanh muốn làm chút gì, nhưng lúc này, hắn đã không còn kịp nữa.
Xương Thần quả quyết, nói tự bạo liền tự bạo.
Hơn nữa không hề có bất kỳ ý định trì hoãn gì.
Lữ Thiếu Khanh bên này còn chưa kịp phản ứng, một đoàn ánh sáng chói mắt từ trong cơ thể Xương Thần bộc phát. “Âm!”
Một tiếng vang nhỏ, thời khắc này thế giới dường như ngừng lại.
Chung quanh vị trí Xương Thần đứng sụp đổ, ở giữa là một hào quang sáng chói, từ xa nhìn lại giống như đặt một vầng mặt trời lên một vùng đen tối.
Sau một khắc, hào quang càng thêm sáng chói bộc phát, nhanh chóng khuếch tán toàn bộ thế giới.
Ba động khủng bố khuếch tán theo.
Khí tức hủy diệt quét sạch đại địa, thiên địa rung động, đại địa băng liệt, tất cả bùn đất biến mất, bầu trời vỡ vụn, hư không vô tận xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận