Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2047

Chương 2047Chương 2047
Nhóm dịch: Thiên Tuyết “Âm!”
Trong lúc Xương Thần bên này còn chưa nghĩ ra được cách giải quyết, trong cơ thể Lữ Thiếu Khanh lại truyền tới một tiếng oanh minh.
Chưa đến một canh giờ, Lữ Thiếu Khanh lại đột phá.
Từ cảnh giới tầng tám bước vào cảnh giới tầng chín. Hiện tại, tiếp tục hấp thu, thực lực tiếp tục tăng lên. Uy áp tản ra càng thêm cường đại. Nếu cứ tiếp tục hấp thu như vậy Lữ Thiếu Khanh đột phá đến Hợp Thể kỳ cũng không phải không có khả năng. Xương Thần ngồi không yên. Để Lữ Thiếu Khanh bước vào Hợp Thể kỳ, nó còn chơi cái quái gì nữa.
Luyện Hư kỳ đã có thể khiến cho nó dục tiên dục tử, tiến vào Hợp Thể kỳ thì sẽ thế nào đầy?
Mắt thấy cũng không còn cách nào đoạt lại quyền chủ động, không cách nào thôn phệ, Xương Thần không đành lòng. “Đáng chết!”
Xương Thần trực tiếp lật bàn. Nó nổi giận gầm lên một tiếng, đất rung núi chuyển, thiên địa biến sắc, Luân Hồi vụ chung quanh bắt đầu tứ tán.
Khí tức Xương Thần càng ngày càng mạnh, nó đang thu nạp năng lượng của nó. Thôn phệ gì đó đã không còn quan trọng nữa, quan trọng là đánh chết tên Lữ Thiếu Khanh đảo khách thành chủ trước rồi hãng nói. Tất cả yêu tộc cảm giác được áp lực nhẹ đi, tốc độ ăn mòn của Luân Hồi vụ chậm lại. “Âm ầm!”
Khí tức của Xương Thần càng ngày càng cường đại, không gian chung quanh chấn động, từng vết nứt không gian xuất hiện lại biến mất, liên tiếp. Sự cường đại của Hợp Thể kỳ đang từng bước hiển hiện. Bạch Thước cũng cảm giác được áp lực của mình chợt nhẹ đi nhưng nàng ta lại một lần nữa bắt đầu sợ hãi.
Trấn Yêu tháp đang hơi run lên, sợ hãi lan tràn toàn thân. Trước đó Xương Thần vì thiết lập ván cục, sức mạnh phân tán cho nên nó có vẻ rất yếu. Bị Kế Ngôn chém bị thương vài lần.
Giờ thì khác, nó đã tụ toàn bộ sức mạnh của mình lại.
Từng đạo Luân Hồi vụ màu đen thuần túy lăng không đến tiến vào trong cơ thể Xương Thần.
Mỗi một đạo tiến vào, khí tức của Xương Thần lại cường đại thêm một phần, uy áp tản ra càng thêm kinh khủng. Lữ Thiếu Khanh mở to mắt, rất là tiếc nuối: “Hết rồi sao?” Xương Thần giận quá, sâu kiến khốn kiếp, chờ đó cho ta. Xương Thần bên này tăng lớn cường độ, Luân Hồi vụ dùng tốc độ tia chớp trở về lại cơ thể của nó.
Lữ Thiếu Khanh bên này vẫn chưa thỏa mãn, cơ hội thật tốt, cứ thế hết rồi sao?
Rất thất vọng.
Khi hắn nhìn thấy những Luân Hồi vụ tinh thuần thuộc trong cơ thể Xương Thần kia, mắt hắn lại sáng lên, không nói hai lời, như lang như hổ bổ nhào qua.
Quang cầu kim sắc trong cơ thể xoay chuyển, Luân Hồi vụ được Xương Thần hấp thu trở về thay đổi phương hướng, nhao nhao tiến vào trong cơ thể hắn.
Trời địu!
Bạch Thước trợn tròn mắt cũng muốn chửi thầ.
Chuyện gì xảy ra?
Rốt cuộc ai mới là Xương Thần?
Chẳng lẽ tên tiểu tử khốn kiếp kia mới là Xương Thần thật sự?
Hoặc có thể nói là Xương Thần chuyển thế?
Không phải chứ?
Xương Thần bên này cũng trợn tròn mắt.
Trong lúc nhất thời nó cũng không thể lý giải được.
Rõ ràng là thứ vốn thuộc về mình sao còn có người có thể cướp đoạt với nó chứ?
Hơn nữa, bản thân còn cướp không lại.
Không có thiên lý. Nhưng sức mạnh Xương Thần quá mạnh, Lữ Thiếu Khanh chỉ hút mấy đạo hắn thấy hơi không chịu được. Hắn cảm thấy như mình nuốt cả một đại dương, nước biển vô tận suýt nữa khiến hắn muốn nổ tung.
Không phải là không thể thôn phệ, mà là năng lực tiêu hóa không theo kịp.
Dù quang cầu kim sắc trong cơ thể vận chuyển toàn lực cũng không được.
Lữ Thiếu Khanh bênnàyợ_ một cái, sau một khắc, một cỗ sức mạnh cường hãn đánh tới, trực tiếp đánh bay Lữ Thiếu Khanh.
“Ta phải giết ngươi!”
Xương Thần gần như đã thu hồi toàn bộ sức mạnh của mình.
Nhưng, nó vẫn còn thiếu rất nhiều, còn lâu mới đạt tới kết quả nó vừa lòng.
Phẫn nộ, vô cùng phẫn nộ. Lần đầu tiên Xương Thần cảm thấy tức giận như vậy, dù Lữ Thiếu Khanh sỉ nhục nó nhưng sự phân nộ của nó cũng chưa đạt đến đỉnh điểm. Hiện tại phẫn nộ của nó đã đạt đến đỉnh điểm.
Không giết chất được Lữ Thiếu Khanh, cả đời này nó sẽ không thể vui vẻ.
Thôn phệ của Lữ Thiếu Khanh bị cắt ngang, Xương Thần cũng vậy.
Nhưng khí tức cường đại Xương Thần lộ ra vẫn khiến thiên địa run rẩy, nhân thần đều kinh.
Bạch Thước càng cảm thấy tuyệt vọng như trời đất sụp đổ.
Ít nhất là Hợp Thể sơ kỳ cảnh giới tầng hai, thậm chí cảnh giới tầng ba. Nếu không phải Lữ Thiếu Khanh ngăn cản, cảnh giới của Xương Thần sẽ còn tốt hơn, chí ít là bước vào trung kỳ, thậm chí hậu kỳ cũng không phải không thể.
Ánh mắt Bạch Thước căng thẳng nhìn về hướng Lữ Thiếu Khanh biến mất, tràn đầy lo lắng.
Sẽ không chết đấy chứ? Nhưng trong Luân Hồi vụ nồng đậm biến mất không hề có chút khí tức gì.
“Sâu kiến!" Trong giọng nói khinh miệt của Xương Thần tràn ngập sự lạnh lẽo vô tận, quanh quần giữa trời đất tựa như thần minh.
Sau đó ánh mắt của nó rơi trên người Bạch Thước.
Một luồng hơi lạnh bay thẳng lên trán, Bạch Thước cảm thấy vô cùng rét lạnh.
Trấn Yêu tháp chịu áp lực cực lớn, không biết áp lực hay sợ hại, Bạch Thước không thể khống chế bản thân, Trấn Yêu Tháp đang run rẩy nhè nhẹ. “Đầu là sâu kiến!" Ngữ khí Xương Thần lạnh lẽo, sát ý nghiêm nghị, đưa tay về phái Trấn Yêu tháp.
Dù nói là sâu khiến nhưng đầu gì cũng là pháp khí cấp tám, Xương Thần vẫn cần. Móng vuốt to lớn che khuất bầu trời lập tức khóa cứng từng góc không gian ở đây, Bạch Thước có muốn trốn cũng không thể trốn thoát. “Đáng chết!”
Dưới sự hoảng sợ, Bạch Thước cũng chỉ có thể liều mạng phản kích.
Trấn Yêu tháp vang lên tiếng ong ong, ánh sáng bên ngoài bắn ra bốn phá.
Uy lực pháp khí cấp tám liều mạng bộc phát ra cũng không thể khinh thường. Một cỗ sức mạnh trấn áp tứ phương khuếch tán, Trấn Yêu Tháp nhảy lên thật cao, hóa thành tháp kình thiên mang theo thế lôi đình vạn quân trấn áp về phía Xương Thần. Vô số Luân Hồi vụ dưới sức mạnh trấn áp bá đạo này nhao nhao tứ tán chôn vùi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận