Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh - Chương 2359: Ngươi có rất lợi hại sư bá (length: 6514)

Nghe được lời này của cô gái Đồ Diệu Ý, Hồ Tuyết lộ vẻ cười khổ, "Mạnh?"
"Ngươi cái con thỏ nhỏ này không hiểu, ta yếu đuối quá, nếu không cũng đâu đến nỗi chỉ có thể làm mấy việc đơn giản, giúp không được việc lớn."
Đồ Diệu Ý giơ nắm đấm lên, nghiêm túc nói, "Hồ Tuyết tiền bối giỏi lắm mà, chờ một thời gian nữa người nhất định sẽ bước vào Đại Thừa kỳ."
"Đại Thừa kỳ?" Vẻ cười khổ trên mặt Hồ Tuyết càng tăng lên, lại lắc đầu, "Ta bất quá là gặp may mắn, đuổi kịp thời thế biến đổi, mới may mắn bước vào Hợp Thể kỳ."
"Ngươi nhìn xem, hơn ba trăm năm rồi, ta vẫn chỉ là Hợp Thể sơ kỳ, không tiến bộ được chút nào."
"Không giống mấy sư phụ của ngươi, nếu không phải thiên địa lần nữa biến hóa, bọn họ đã sớm là Đại Thừa kỳ."
Đồ Diệu Ý tiếp tục nói, "Hồ Tuyết tiền bối người đừng nản lòng, người mới mấy trăm tuổi, còn trẻ, ta nghe nói muốn bước vào Đại Thừa kỳ, ít nhất phải hơn ngàn năm lắng đọng, mấy trăm tuổi mà bước vào Đại Thừa kỳ là không thể được."
Lời này lập tức gợi lên hồi ức của Hồ Tuyết, trên mặt hắn lộ ra vẻ hồi tưởng, "Mấy trăm tuổi bước vào Đại Thừa kỳ?"
"Có người á, hơn trăm tuổi cũng đã là Đại Thừa kỳ."
Đồ Diệu Ý lập tức trợn to mắt, thân thể dừng khựng lại.
Hồ Tuyết kéo Đồ Diệu Ý tiếp tục đi, "Tập trung vào, đang nghĩ cái gì thế?"
Đồ Diệu Ý hoàn hồn, nhìn Hồ Tuyết, "Hồ Tuyết tiền bối, người, người nói thật sao?"
"Có người như vậy thật sao?"
"Hả?" Hồ Tuyết ngạc nhiên, "Sư phụ ngươi không nói với ngươi à?"
Đồ Diệu Ý lắc đầu, nàng rất thông minh, "Là sư phụ nào không?"
"Hồ Tuyết tiền bối, người nói cho ta nghe đi. . ."
"Ngô, ngươi là đồ đệ của Tiểu Tiểu cô nương, Tiểu Tiểu cô nương lại là linh sủng sư muội của bọn họ, tính ra bối phận, ngươi phải gọi bọn họ một tiếng sư bá."
Đồ Diệu Ý lại một lần nữa trợn to mắt, "Sư bá của ta?"
"Đúng vậy, ngươi có ba vị sư bá. . ."
Hồ Tuyết kể tên Kế Ngôn, Lữ Thiếu Khanh và Tiêu Y, nói đại khái sự tích của họ.
Sau khi nghe xong, Đồ Diệu Ý như thể đang nghe truyện thần thoại cổ xưa vậy.
"Vì sao sư phụ ta chưa từng kể với ta?" Trên mặt Đồ Diệu Ý tràn đầy khao khát và mơ ước, "Sư bá của ta mạnh mẽ như thế. . . ."
"Không có thời gian à? Ba người họ hận không thể ngủ cũng phải tu luyện, nếu không phải Tiểu Tiểu cô nương có duyên với ngươi, nàng lười nhận ngươi làm đồ đệ lắm đó, ngươi xem, bình thường nàng có bao nhiêu thời gian dạy dỗ ngươi?"
"Còn không phải là ném ngươi cho Bạch Thước tiền bối dạy bảo sao?"
"Còn phải là ta đưa ngươi đi du lịch, nàng cứ như bỏ mặc không quan tâm vậy."
"Nhưng mà cũng có thể hiểu được, bọn họ ấy à, quá muốn mạnh mẽ lên, chuyện sư bá ngươi gặp phải, họ luôn canh cánh trong lòng, cảm thấy là do thực lực của mình không đủ mạnh, không giúp được gì. . . ."
Hồ Tuyết lắc đầu, thở dài một tiếng.
Sau khi nghe xong, Đồ Diệu Ý nắm chặt tay, vẻ mặt nghiêm túc, "Sau khi trở về ta cũng muốn nghiêm túc tu luyện, không thể để sư phụ thất vọng."
Trước đây sư phụ nghiêm khắc với nàng khiến nàng sinh lòng bất mãn, hiện giờ đã tan thành mây khói.
Ngược lại có chút hổ thẹn vì sự lười biếng của mình trước kia.
"Ai, nếu có thể gặp lại sư bá còn sống thì tốt."
"Còn sống? Nếu mà hắn còn sống thì đã không không xuất hiện, nghe nói mạng của hắn giản đã mất đi ánh sáng rồi." Hồ Tuyết có chút bi thương.
"Lỡ đâu còn sống mà ra thì sao?"
"Sao có thể?" Hồ Tuyết lắc đầu, cảm thấy con thỏ nhỏ quá ngây thơ, hắn không muốn nói nhiều, "Ngoan ngoãn tu luyện đi, mà thời đại này, đã là thời đại tồi tệ nhất rồi, quái vật Đọa Thần xâm lấn, Yêu tộc chúng ta cũng không biết còn có thể ngăn cản được bao lâu nữa."
Đồ Diệu Ý nghe ra sự bi quan trong giọng của Hồ Tuyết, nàng an ủi, "Hồ Tuyết tiền bối, người đừng bi quan, sự tại nhân vi, nghiêm túc tu luyện, sớm muộn người cũng có thể bước vào Đại Thừa kỳ."
"Đến lúc đó có thể bảo vệ mọi người."
Nhìn cô nhóc lạc quan tự tin như vậy, Hồ Tuyết không kìm được mà nhìn cô nhiều hơn, hắn mỉm cười, rồi lại tiếp tục phát ra năng lượng tiêu cực, "Coi như bước vào Đại Thừa kỳ, cũng khó á."
"Đợi một thời gian nữa, Yêu Giới sẽ không còn tồn tại. . ."
Đối diện với thế giới bị hủy diệt, dù là Đại Thừa kỳ cũng lộ vẻ bất lực.
Đồ Diệu Ý bị đánh trúng bởi năng lượng tiêu cực, sắc mặt cũng tối sầm lại, "Nghe mọi người nói, Yêu Giới là do cuộc chiến hơn ba trăm năm trước mà bị phá hủy, đang chậm rãi đi đến diệt vong, đúng không?"
Hồ Tuyết gật đầu, "Đúng vậy, ban đầu là Thiếu Khanh sư bá của ngươi đã phải trả giá bằng cả tính mạng để cùng kẻ địch đồng quy vu tận, nhưng uy lực chiến đấu quá lớn, nội hạch Yêu Giới bị phá hủy, không cách nào chữa trị, chậm rãi sụp đổ, chết dần."
"Không có cách nào sao?"
"Không có," Hồ Tuyết tiếp tục lắc đầu, "Chỉ có thể đi tới đâu hay tới đó. . . . ."
"Hô!"
Tiếng gió xung quanh khiến Hồ Tuyết bừng tỉnh, nhìn lại, bất giác phía sau đã xuất hiện Phong Linh Hư Không nhiều lên.
Phát hiện này khiến lòng Hồ Tuyết nhảy lên, đã đi sâu vào vậy sao?
Hồ Tuyết liền dẫn theo Đồ Diệu Ý đổi hướng, định đi vòng một vòng rồi trở về.
Hắn không có tọa độ, không có cách nào tùy tiện mở cổng trở về ở hư không này.
Chỉ có thể đi theo đường cũ trở về, từ chỗ Yêu Giới và hư không giao giới để quay về.
Nhưng chưa đi được bao xa, phía trước cũng xuất hiện Phong Linh Hư Không.
Hơn nữa còn không chỉ một.
Thực lực cũng có mạnh có yếu, bây giờ trước sau đều bị bao vây, Hồ Tuyết ra tay cũng không lại.
Hết cách, Hồ Tuyết chỉ có thể tiếp tục nghiêng về phía trước.
Nhưng càng đi, càng có nhiều Phong Linh Hư Không xuất hiện.
"Ai. . ."
Hồ Tuyết không khỏi thở dài, năng lượng tiêu cực tiếp tục tràn ra, "Phiền phức lớn rồi, chúng ta e là rất khó trở về."
May mà thỏ nhỏ Đồ Diệu Ý không hề phát ra năng lượng tiêu cực theo, nàng hô, "Hồ Tuyết tiền bối, không cần nản lòng, chúng ta nhất định có thể trở về."
Nàng chỉ về phía trước, lạc quan vô cùng, "Phía trước còn không có, chúng ta tăng thêm tốc độ, thoát khỏi chúng rồi vòng một vòng là có thể về."
Hồ Tuyết không ôm quá nhiều hy vọng, "Mong là vậy đi."
Rồi đột nhiên gia tốc, rất nhanh đã bỏ lại đám Phong Linh Hư Không ở phía sau.
Trên mặt hắn nở nụ cười, "Xem ra. . ."
Nhưng ngay khoảnh khắc sau, hắn liền không cười nổi nữa, phía trước, một cơn bão mạnh mẽ xuất hiện. . ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận