Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 686 - Xem ra thắng bại đã định (tt)



Chương 686: Xem ra thắng bại đã định (tt)Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmÝ thức Lữ Thiếu Khanh trở về, hét lớn một tiếng: “Chạy đi đâu!”Đây là vật đại bổ.Lữ Thiếu Khanh định để cho nguyên anh của mình xuất khiếu giết chết Nhan Ba,Nhưng hắn ngẫm nghĩ rồi vẫn kìm lại.Nghịch tử quá xấu, ngại lộ diện, dễ ảnh hưởng đến hình tượng của mình.Một soái ca mà có một nguyên anh đen thui, sẽ bị người ta cười chết.Sau này còn tán gái thế nào.Lữ Thiếu Khanh cuối cùng cũng chỉ có thể tiếc nuối nhìn Nhan Ba chạy trốn tới trước mặt Thôi Chương Uyển, được Thôi Chương Uyển bảo vệ.Không chiếm được nguyên anh của ngươi vậy thì làm hỏng nhục thể của ngươi vậy.Nhục thân không có nguyên anh bị Lữ Thiếu Khanh dễ dàng hủy đi.Một cỗ kiếm ý chui vào cơ thể Nhan Ba, chỉ chốc lát sau nhục thân Nhan Ba hóa thành mảnh vụn bay đầy trời.Lữ Thiếu Khanh bổ khuyết thêm một đòn khiến nhục thân Nhan Ba hoàn toàn bị hủy diệt, trở thành loại bụi nhỏ nhất thế giới.Hắn vô cùng phẫn hận, mắng không ngừng: “Nếu ngươi không đưa nguyên anh cho ta, ta sẽ phá hủy nhục thể của ngươi, để ngươi không có nhà để về “Tom Úc Linh giật thót, lại là nghiền xương thành tro.Nhan Ba nhìn nhục thân của mình bị hủy, hắn ta hận đến phát cuồng, hận không thể đồng quy vu tận với Lữ Thiếu Khanh..Hắn ta nói với Thôi Chương Uyển: “Thị vệ trưởng, mong hãy báo thù cho ta.”Hắn ta duy trì trạng thái nguyên anh, khuôn mặt vặn vẹo, tản ra oán hận nồng đậm.Thôi Chương Uyển hừ một tiếng, trong giọng nói mang theo vài phần sát ý: “Ngậm miệng.”Thánh tộc ghét tướng bại trận, đặc biệt là thua trước kẻ địch thực lực yếu hơn mình, lại người này còn bị Thánh tộc coi thường hơn.Nếu không phải vì Nhan Ba còn một tầng thân phận khác giờ Thôi Chương Uyển đã giết hắn ta ngay rồi.Người thất bại không còn bất kỳ giá trị gì nữa.Sau đó ánh mắt Thôi Chương Uyển rơi lên người Lữ Thiếu Khanh: “Tiểu tử nhân tộc, ngươi đầu hàng, ta có thể tha cho ngươi một mạng.”Lữ Thiếu Khanh ngạc nhiên, hắn không kìm được hỏi một câu: “Đầu óc ngươi có phải có bệnh không?”Lữ Thiếu Khanh rất không hiểu nỗi, ta đã đánh các ngươi thành ra thế này rồi, nhục thân cũng bị ta hủy rồi, ngay cả làm phân bón cũng chẳng có tư cách. Ngươi thân là lão đại còn muốn khuyên ta đầu hàng?Thế này không phải là bị bệnh thì là gì?Sau đó hắn lại không kìm được hỏi Úc Linh: “Ma tộc các ngươi đều ngực lớn chứ không có não à?”Dáng dấp Thôi Chương Uyển cao lớn, cơ bắp sung mãn, cũng có thể nói là ngực lớn.Sắc mặt Úc Linh đỏ lên, hứ hắn một cái, lười trả lời hắn.Thôi Chương Uyển một lần nữa lộ vẻ âm trầm tui nhiên hắn ta vẫn đè nén lửa giận trong lòng xuống, nói với Lữ Thiếu Khanh: “Ngươi là một nhân tài, ở lại nhân tộc thì lãng phí quá. Đến đây, đầu nhập Thánh tộc chúng ta, trở thành người Thánh tộc, làm việc cho Thánh chủ. Thánh chủ thích nhất là loại thiên tài tuyệt thế như ngươi, ngươi gia nhập nói không chừng ngươi có thể trở thành Thánh tử chân chính, tệ nhất ngươi cũng có thể là Thánh tử thứ hai.”Thôi Chương Uyển lại lên tiếng mời chào Lữ Thiếu Khanh, điều này hoàn toàn vượt khỏi dự liệu của mọi người.Nhưng ngẫm nghĩ kỹ thì cũng cảm thấy hợp tình hợp lý.Mặc dù miệng Lữ Thiếu Khanh thối, cái miệng của hắn khiến người ta hận không thể xé rách đi, nhưng không thể không thừa nhận sự lợi hại của Lữ Thiếu Khanh, hắn thật sự là một thiên tài yêu nghiệt.Nếu hắn đầu nhập vào Thánh tộc tuyệt đối là món hời lớn đối với Thánh tộc.Lữ Thiếu Khanh ngạc nhiên, ánh mắt lão già này tốt thế? Không bị mờ mắt à?Ta khiêm tốn như vậy mà vẫn có thể nhìn ra được sự bất phàm của ta, không tệ.Trong lòng Lữ Thiếu Khanh hài lòng, lão già này có ánh mắt không tệ.“Ta đã giết nhiều người của ngươi như vậy mà ngươi không tức giận?”Thôi Chương Uyển nghe vậy, cười khẩy: “Kẻ thất bại thì không có giá trị, chết thì chết.”Sự tàn khốc trong câu chữ cũng khiến cho Lữ Thiếu Khanh lĩnh hội được sự tàn bạo của ma tộc.“Thánh tử thứ hai nghe có vẻ rất trâu bò nhỉ, đầu nhập cho các ngươi thật sự là sẽ không bị tính sổ đấy chứ?” Lữ Thiếu Khanh vừa hỏi vừa lặng lẽ khôi phục.Đánh nhau với Nhan Ba không thể không chút hề hấn gì được.Càng kéo dài thời gian càng lâu sẽ càng có lợi đối với hắn.“Thiên tài có đặc quyền.” Thôi Chương Uyển nhàn nhạt nói: “Chỉ cần ngươi có đầy đủ thực lực, dù ngươi phá hủy cả Thánh địa này Thánh chủ cũng sẽ không trách cứ ngươi.”Hắn mời chào Lữ Thiếu Khanh, chủ yếu là vì Thánh Chủ.Dạng thiên tài như thế này nên đi theo Thánh chủ, phụ trợ Thánh Chủ đoạt lại tổ địa.Thánh địa tuy mạnh, nhưng tâm phúc được Thánh chủ tín nhiệm thì không nhiều.Dạng thiên tài như thế này càng nhiều càng tốt.Cho nên dù là trong lòng ta có sát ý mãnh liệt đối với Lữ Thiếu Khanh nhưng hắn ta vẫn muốn thử một lần, giúp Thánh chủ mời chào một thiên tài.“Nghe không tệ, đầu nhập cho các ngươi linh thạch có đủ dùng không?” Lữ Thiếu Khanh lại hỏi một câu.Úc Linh nghe vậy, lập tức lại lo lắng.Tên khốn kiếp này thích linh thạch, gần như thích đến mức độ biến thái.Úc Linh cảm thấy Lữ Thiếu Khanh rất có thể sẽ vì linh thạch mà đầu nhập cho Thánh tộc.Linh thạch?Thôi Chương Uyển ngạc nhiên, đây là ý gì?Ngươi đầu nhập, thân phận địa vị bày ra đấy, muốn cái gì không có?Kết quả là, hắn ta thành thật trả lời: “Mấy thứ này, ngươi muốn bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu.”Lữ Thiếu Khanh nghe vậy, con mắt tỏa ánh sáng khiến Úc Linh nghĩ rằng câu tiếp theo sẽ là đồng ý.Nhưng Lữ Thiếu Khanh lại nói với Thôi Chương Uyển: “Để xác nhận thành ý của ngươi, ngươi đưa trước cho ta một trăm vạn viên linh thạch đi.”Thôi Chương Uyển cạn lời, ngoại trừ não tàn mới đưa trước linh thạch, một ngàn mấy trăm viên linh thạch thì còn nói được.Một trăm vạn viên, ngươi tưởng ta là lão hồ đồ sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận