Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2183: Chương 2183

Chương 2183: Chương 2183Chương 2183: Chương 2183
Nhóm dịch: Ky Sĩ Bóng Đêm Quản Điều cười đến càng thêm lợi hại: “Tiểu tử, ngươi có biết ma tộc mạnh chừng nào không?”
“Theo tình báo Thiên Cơ Các ta, tu sĩ cảnh giới Luyện Hư kỳ không dưới ba mươi người, thật sự muốn giết ngươi, hơn ba mươi người vây công ngươi, không tin không giết được ngươi.”
Nói đến đây, Quản Điểu liền nói ra hết tình báo mình biết: “Trong cuộc đàm phán lần trước Mộc Vĩnh đã đề xuất rõ, bọn hắn muốn Yến Châu.” “Theo chúng ta được biết từ trong miệng gian tế ma tộc, hình như Ma giới xuất hiện biến cố lớn, ma tộc nhất định phải đặt chân ở Thiên Cơ Các.”
“Cho nên, cho dù Mộc Vĩnh làm cái gì, hắn làm đều là vì ma tộc, không thể chỉ nhắm vào một nhân loại nho nhỏ như ngươi.”
Mặc dù tiểu tử khốn kiếp ngươi hơi đáng ghét nhưng cũng không thể để người ta tốn nhiều tỉnh lực như vậy để đối phó.
Lữ Thiếu Khanh gật đầu: “Ngươi nói có lý.”
“Nhưng ta vẫn cảm thấy Mộc Vĩnh ghen ghét ta đẹp trai hơn hắn nên nhất định sẽ không tiếc thủ đoạn để đối phó ta.”
Tiểu tử béo nhà ta nói không sai.
Tiểu tử ngươi là một tên cuồng tự luyến.
Quản Điểu không muốn nhìn thấy dáng vẻ dương dương đắc ý tự luyến của Lữ Thiếu Khanh, nói: “Tiểu tử, đến phiên ngươi nói cho ta biết tình báo của ma tộc.”
“Để nàng nói đi.” Lữ Thiếu Khanh bán đứng Tiêu Y: “Ta còn có việc.” Tiêu Y không vui: “Nhị sư huynh huynh muốn làm gì đi? Ta cũng muốn đi.”
Bị phỏng vấn sao có thể thoải mái bằng đi theo Nhị sư huynh.
Lữ Thiếu Khanh chỉ vào Gia Cát Huân nói: “Ta muốn cùng nàng đi dạo phố.”
Gia Cát Huân liếc mắt: “Mơ tưởng!”
Lần trước đã khiến nàng ta muốn chết rồi.
Còn muốn thêm lần thứ hai. “Không muốn cũng phải muốn!” Lữ Thiếu Khanh cười nói: “Ta và ngươi dạo phố, đi dạo đến khi Mộc Vĩnh đến chuộc ngươi trở về mới thôi.” Tuy nhiên vào lúc Lữ Thiếu Khanh vừa mới nói xong, bầu trời xa xăm bỗng nhiên truyền đến ba động.
Một cỗ khí tức âm lãnh quét ngang thiên địa.
Đám người ngẩng đầu nhìn lại, khe hở bắt ngang trên bầu trời không ngừng bốc ra Sương mù màu đen.
Sương mù màu đen nhanh chóng lan tràn khuếch tán, rất nhanh đã chiếm cứ một mảnh thiên địa lớn. Một vài tu sĩ không trốn kịp biến mất trong sương mù màu đen.
Không đợi đám người kịp phản ứng, một đôi mắt đỏ ngầu xuất hiện trong sương mù màu đen.
Con mắt đỏ ngầu, cách xa thật xa cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, giống như đèn lồng hắc ám bắt mắt vậy.
Sau một khắc, một cỗ khí tức kinh khủng bộc phát, cấp tốc khuếch tán.
“A.” Vô số tu sĩ nhân tộc hét thảm lên.
Tu sĩ thực lực yếu một chút nổ thành một đám huyết vụ. Cho dù là tu sĩ Hóa Thần kỳ cũng miệng phun máu tươi, kêu thảm rơi xuống mặt đất. “Luyện, Luyện Hư kỳ!”
“Trời ạ, mau trốn đi!”
Đông đảo tu sĩ thất kinh.
Nhữ thành nơi này cũng cảm nhận được khí tức kinh khủng kia.
Vô số tu sĩ sắc mặt trắng bệch.
Khí tức cường đại khuếch tán, tựa như cơn lốc thổi qua.
Nhữ thành nơi này sáng lên từng đạo bạch quang, từng trận pháp sáng lên, sau đó từng cái dập tắt.
Luyện Hư kỳ chỉ tản ra ba động cũng đủ để Nhữ thành nơi này rơi vào địa chấn.
Rất nhiều tu sĩ dưới cỗ áp lực này nhao nhao thổ huyết, kêu rên một mảnh.
“Quái vật Luyện Hư kỳ!”
Lữ Thiếu Khanh cũng không kìm được ánh mắt trở nên sắc bén.
Quái vật Luyện Hư kỳ xuất hiện, tiếp theo sẽ có càng nhiều quái vật Luyện Hư kỳ xuất hiện.
Thậm chí, sẽ có quái vật Hợp Thể kỳ xuất hiện không?
Lữ Thiếu Khanh bỗng nhiên có kích động muốn đi tìm Mộc Vĩnh.
Bất chấp tất cả, đem sư nương mang về, sau đó mau chóng rời khỏi nơi này.
Cảm giác áp bức mạnh mẽ của Luyện Hư kỳ khiến tu sĩ ma tộc và nhân tộc lập tức triệt để thoái lui. Thánh tử thứ ba Huyên càng lập tức mang người chạy đi. Hắn ta là Hóa Thần kỳ không muốn đi đối phó với quái vật Luyện Hư kỳ.
Nơi này là Trung Châu, ma tộc không cần liều mạng vì nhân tộc.
Thời gian dần trôi qua sương mù màu đen tán đi, quái vật Luyện Hư kỳ xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Có người sau khi thấy, không kìm được kinh hô: “Đây, đây là nhân loại sao?” “Trời ạ, nhân loại sa đọa rồi?” Quái vật Luyện Hư kỳ xuất hiện trong sương mù màu đen, dáng vẻ vô cùng giống nhân loại.
Có lẽ khác biệt duy nhất chính là, đôi mắt của nó. Con mắt đỏ ngầu bắn ra ánh mắt muốn hủy diệt thế giới. Sau khi nó dừng ở không trung quan sát một hồi, nổi giận gầm lên một tiếng, sau đó lao thằng về phía Nhữ thành.
Tu sĩ Nhữ thành thấy cảnh này, dọa đến hồn phi phách tán, vô số người điên cuồng chạy về nơi xa.
Quái vật Luyện Hư kỳ xuất thủ với Nhữ thành, cả Nhữ thành sẽ bị hủy diệt trong nháy mắt.
Những tu sĩ cấp thấp bọn hắn cũng sẽ hồi phi yên diệt trong khoảnh khắc.
Tuy nhiên!
Ngay vào lúc quái vật Luyện Hư kỳ giết tới, Nhữ thành nơi này trong nháy mắt sáng lên mấy đạo lưu quang.
Mấy người khí tức cường đại xuất hiện. Trên người bọn hắn qunah quấn vòng sáng, linh khí mờ mịt, tựa như tiên nhân giáng lâm.
Không ai nhìn thấy dõ diện mạo thật sự của bọn hắn. Nhưng ba động cường đại bọn hắn tản ra nói cho đông đảo tu sĩ biết bọn hắn cũng là tu sĩ Luyện Hư kỳ.
“Chỉ là quái vật cũng dám lỗ mãng?”
Một âm thanh lạnh lùng đột nhiên vang lên, hét lớn một tiếng, một đạo quang mang lao thẳng về phía quái vật Luyện Hư kỳ. Trong mấy người có một người xuất thủ, ngăn cản quái vật.
“Gừt"
Quái vật Luyện Hư kỳ nổi giận gầm lên một tiếng, cuốn lên một trận gió lốc, tứ ngược bát phương.
Tiếp đến quái vật liần giết đến đánh người kia.
Tên tu sĩ Luyện Hư kỳ kia cố gắng hết sức dẫn dụ, đưa quái vật Luyện Hư kỳ rời khỏi nơi này.
Một trận nguy cơ nhìn như giải trừ, đông đảo tu sĩ nhẹ nhàng thở ra.
Có ít người không kìm được hoan hô lên.
“Ha ha, vẫn là chúng nhân tộc chúng ta cường đại.”
“Quá tốt rồi, Nhữ thành là an toàn nhất!”
“Không cần chạy trốn, có thể an tâm chờ đợi ở đây.”
“Chỉ là quái vật, trước mặt cao thủ nhân tộc ta không đáng để nhắc tới.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận