Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 615 - Cả người cả của đều mất



Chương 615: Cả người cả của đều mấtNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmCổ Tu gật đầu, cười một tiếng tự đề cử mình: "Chưởng môn, để ta ở đây trông đi. Dù sao Ma tộc cũng không yếu, đệ tử bình thường không có năng lực đó. Chưởng môn mang theo mọi người nhanh chóng trở về môn phái, tọa trấn môn phái, chờ tin tức tốt là được..."Nhưng mà mới qua vài ngày, Cổ Cảnh Thước lại chạy tới tìm Lệnh Hồ Thời."Chưởng môn, ta cảm giác mọi chuyện không thích hợp.""Có thể có cái gì không đúng chứ?" Lệnh Hồ Thời không cho là đúng: "Là nhóm tán tu kia không nghe lời sao? Nếu không nghe lời, cứ giết là được."Thanh âm lạnh lẽo, không có để tính mạng tán tu ở trong lòng."Ta nghe được người Ma tộc dường như đang chê cười, nói người Thiên Cung Môn chúng ta còn có tâm tư ở chỗ này sao."Sắc mặt Cổ Cảnh Thước khó coi, có vẻ lo lắng trùng trùng, đây không phải là lời một Ma tộc nói, mà là nhiều Ma tộc nói, hơn nữa còn nở ra nụ cười thật lòng khiến cho trong lòng ông ta có dự cảm cực xấu.Lệnh Hồ Thời không để ý: "Môn phái bên kia không có vấn đề gì, có ai dám trêu chọc chúng ta chứ? Hơn nữa, chẳng lẽ Ma tộc còn có thể xuyên qua ngàn vạn dặm, tấn công môn phái chúng ta sao? Ha ha..."Lệnh Hồ Thời không có chút lo lắng đối với tình huống môn phái, có Hóa Thần lão tổ tọa trấn, ông ta lo lắng cái lông gì."Cảnh Thước trưởng lão, ngươi chỉ là buồn lo vô cớ mà thôi, ngươi không cần lo lắng về chuyện của môn phái ở phía kia, ngươi vẫn nên mau chóng để cho đám tán tu này phát huy hết tác dụng của mình đi. Xử lý xong sớm, chúng ta cũng có thể rời đi sớm..."Nhưng mà vừa dứt lời, một vệt sáng bay vào, Lệnh Hồ Thời đưa tay tiếp được, đó là một linh phù màu đỏ.Cổ Cảnh Thước theo bản năng khẩn trương, ông ta lo lắng kêu: "Cái này, đây là linh phù truyền âm mà môn phái chỉ phát ra vào thời điểm nguy hiểm nhất, xảy, xảy ra chuyện gì vậy?"Cổ Tu quát: "Tiền đồ đâu? Ngươi còn có chút dáng vẻ Nguyên Anh nên có sao?"Thân là Nguyên Anh, trải qua nhiều sóng gió, thái sơn sụp đổ phía trước thì sắc mặt cũng không được thay đổi.Mới vậy mà đã hoang mang rối loạn, còn không bằng cả một thanh niên bồng bột.Trong lòng Lệnh Hồ Thời cũng có dự cảm không tốt, nhưng mà thân là chưởng môn, ông ta không thể hoảng, cũng không thể loạn, ra vẻ bình tĩnh nói: "Không sao, môn phái có lão tổ thì có thể có chuyện gì chứ?"Sau đó nhìn lên nội dung phía trên, nhưng mà vừa nhìn qua, sắc mặt của ông ta ngay lập tức trắng bệch, thân thể cũng nhịn không được dần dần run rẩy.Dưới cái nhìn của đám Cổ Tu, Cổ Cảnh Thước, Triều Khải, Phong Quan Ngọc, Lệnh Hồ Thời quyết đoán, ổn trọng, anh minh trong mắt bọn họ ngày xưa đã thay đổi thành một người khác."Chưởng môn, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Cổ Tu không nhịn được mở miệng, phá vỡ sự im lặng.Sắc mặt Lệnh Hồ Thời khó nhìn đến cực điểm, phẫn nộ, nghi hoặc, hối hận... Tất cả đều biểu hiện ở trên mặt của ông ta, vô cùng phức tạp.Lệnh Hồ Thời lắc lắc đầu, ông ta không thể tin được tin tức này là thật.Ông ta ngẩng đầu nhìn xung quanh một chút, nơi này đều là người một nhà, không có gì phải giấu diếm, vậy nên đã đưa linh phù truyền tin cho Cổ Tu.Cổ Tu nhận lấy, đọc xong, ông ta khó có thể tin kinh hô lên: "Cái này, cái này, cái này không có khả năng..."Hôm nay là do ta chưa tỉnh ngủ hay là ta đã già nên hồ đồ rồi?Cổ Tu cũng vội vàng lắc lắc đầu, nhìn lại lần nữa, cuối cùng chán nản ngồi xuống, miệng thì thào tự nói: "Không, không có khả năng..."Cổ Cảnh Thước bên cạnh giống như hươu cao cổ nhìn linh phù trong tay phụ thân mình, nếu không phải phụ thân của mình, hắn ta đã ra tay cướp đoạt rồi.Rốt cuộc là chuyện gì mới có thể làm cho hai đại lão có biểu cảm như thế.Thấy phụ thân mình chậm chạp không có phản ứng, Cổ Cảnh Thước vẫn nhịn không được mà cầm lấy linh phù từ trong tay phụ thân mình.Sau khi xem xong, hắn ta gầm lên: "Không thể nào, đây là giả, tuyệt đối không thể nào.”Sự phẫn nộ khiến Cổ Cảnh Thước giống như một con trâu điên phẫn nộ, mắt đỏ ngầy, gào thét tại chỗ.Lần này chỉ còn hai hậu bối là Triều Khải và Phong Quan Ngọc không biết đã xảy ra chuyện gì.Triều Khải nhịn không được hỏi: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"Khi bọn họ cũng nhìn thấy tin tức trên linh phù, hai người ngây ra như phỗng, đầu giống như bị người dùng búa lớn hung hăng đập trúng, nửa ngày không tỉnh táo lại.Ma tộc đột nhiên xuất hiện, huy binh tấn công Thiên Cung Môn, đệ tử Thiên Cung Môn thương vong nặng nề.Nhục thân Khâu trưởng lão bị hủy, có một trưởng lão ngã xuống, những trưởng lão khác hoặc nhiều hoặc ít đều bị thương, sau đại chiến Hóa Thần lão tổ cũng bế quan không ra.Về phần kiến trúc môn phái, mảng lớn mảng nhỏ bị hủy, sụp đổ vô số.Nếu như không phải cuộc chiến giữa Nguyên Anh trở lên ở cách xa một chút thì môn phái đã trực tiếp bị đánh cho không còn gì rồi.Tin tức này đến, cho dù là Lệnh Hồ Thời hay là những người này đều mơ hồ, tựa như nằm mơ.Tốt lắm, tại sao Ma tộc lại giết tới Thiên Cung Môn chứ?Cổ Cảnh Thước tính tình nóng nảy gào thét, linh lực trong cơ thể nương theo lửa giận mà bộc phát từng đợt một, giống như một ngọn núi lửa sắp phun trào."Đáng chết, tại sao Ma tộc lại xuất hiện ở môn phái? Bọn chúng còn có thể bay được sao?"Vì sao Thiên Cung Môn phải mang theo người tới nơi này chặn lại Ma tộc ở đây, không phải là vì hi vọng chiến hỏa cách xa, không để cho chiến hỏa lan đến Thiên Cung Môn sao?Hiện tại thì tốt rồi, Ma tộc trực tiếp sử dụng ra một chiêu trộm nhà, làm cho dự định của Thiên Cung Môn thất bại hoàn toàn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận