Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1905

Chương 1905
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong cái bóng che khuất bầu trời bỗng nhiên tỏa ra ánh sáng, tiếp đến một con thần long màu trắng bạc phóng lên tận trời.
Hào quang chói sáng, phong mang kiếm ý, nhẹ nhõm đánh tan cái bóng.
Thần long xông lên trời, giống như xoay quanh trên chín tầng trời.
Sinh động như thật, lân giáp màu trắng bạc chiếu lấp lánh, một cỗ uy áp cường đại tràn ngập, giống như là long uy cuồn cuộn.
Đám người kinh hãi, kiếm ý có thể đạt tới một bước này?
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, tuyệt đối sẽ tưởng là thần long tái hiện thế gian.
Mặc Hạo cũng vẻ mặt nghiêm túc không thôi.
Kiếm ý như vậy, cho dù là khắp Yêu giới cũng không tìm thấy một người có thể sánh vai.
Mặc Hạo một lần nữa quát: “Ngươi rốt cuộc là ai?”
Đáp lại hắn ta là một tiếng long ngâm.
Thần long ngửa mặt lên trời thét dài.
“Rống!”
Tiếng sắt thép lneg keng vang lên bên tai mọi người, giống như nhìn thấy vô số kiếm ý đang du đãng, đang va chạm.
Giữa trời đất đã trở thành thế giới của kiếm.
Một tiếng long ngâm qua đi, thần long bãi vĩ, xoay quanh mà xuống, bay thẳng về phía Mặc Hạo.
Sắc mặt Mặc Hạo hoàn toàn thay đổi, áp lực của hắn ta trong nháy mắt tăng nhiều: “Đáng chết!”
Trong tầm mắt hắn ta, giống như cả thế giới kiếm ý đều hướng về phía hắn ta mà tới.
Mặc Hạo gầm lên giận dữ xong, bóng dáng bỗng nhiên biến lớn, biến thành một con quạ đen to lớn xông lên trời.
Hai cánh quạ đen chấn động, trong chốc lát mặt đất nổi lên vô số cuồng phong.
“Vù!”
Vô số cuồng phong hội tụ, hóa thành một con phong long xông lên trời.
Tộc Phi Cầm am hiểu nhất chính là ngự phong.
Dưới sự khu động của Mặc Hạo, phong long sinh động như thật, đuôi rồng nhẹ nhàng vỗ xuống, một cơn gió lớn đột nhiên xuất hiện cuốn thần long màu trắng bạc vào bên trong.
Tiếp đến phong long cũng tiến vào giữa cuồng phong, ý đồ kéo thần long vào sân nhà mình.
Mặc Hạo thấy thế, trên mặt lộ ra mấy phần nụ cười.
Nhưng mà!
Lại là một tiếng long ngâm vang lên, gió lốc chia năm xẻ bảy, tiêu tán giữa thiên địa.
Đám người tập trung nhìn vào, phong long Mặc Hạo điều khiển thủng trăm ngàn lỗ,
Còn kiếm ý của Kế Ngôn biến thành thần long vẫn uy phong lẫm liệt, thanh thế kinh người.
Sức mạnh khổng lồ xung kích, sắc mặt Mặc Hạo tái nhợt phun ra một ngụm máu tươi.
Thần long ngân sắc thế không giảm, xuyên qua phong long bay thẳng về phía Mặc Hạo.
Nụ cười của Mặc Hạo biến mất, hắn ta vỗ cánh hóa thành một tia chớp màu đen xuyên thẳng qua bầu trời phía trên.
Nhưng tốc độ thần long không chậm hơn so với hắn ta bao nhiêu.
Cuối cùng!
Kiếm ý biến thành thần long đuổi kịp Mặc Hạo.
“Ầm ầm!”
Sau tiếng vang, một tiếng hét thảm.
“A!”
Trong mắt người xem, Mặc Hạo bị thần long đuổi kịp hung hăng cắn một cái trên cánh, máu tươi vẩy ra.
Cùng vẩy ra còn cả lông vũ màu đen đầy trời.
“Ầm!”
Mặc Hạo duy trì tư thái phi hành trên không, như máy bay đâm mạnh lên một ngọn núi, lún vào thật sâu.
“Cái này, cái này...”
Mặc Trường Túy sắp hù chết.
Đây chính là một trong những trưởng lão cường đại nhất Mặc Nha tộc, mấy năm gần đây còn tiến thêm một bước, thực lực càng mạnh.
Tại sao kết quả lại như vậy?
Hắn ta xuất thủ đáng lý phải thế như chẻ tre đánh bại đối thủ chứ không phải bị kẻ địch đánh bại thế như chẻ tre.
Hồ Yên bọn hắn cũng sợ đến choáng váng.
Sao Kế Ngôn lại mạnh vậy?
Vương Cảnh Sơ bị một chiêu của hắn ta chém thành hai khúc, lúc ấy còn tưởng rằng Vương Cảnh Sơ chủ quan.
Giờ xem ra, Vương Cảnh Sơ tuyệt đối không chủ quan mà ngược lại Kế Ngôn nương tay rồi.
Kế Ngôn vẫn chưa dừng lại, một lần nữa xuất kiếm, dưới kiếm quang bao phủ một ngọn núi trong nháy mắt sụp đổ, cho dù là cây cối hoa cỏ, hay là bùn đất tảng đá, toàn bộ bị giảo sát, hóa thành hư không.
“Đáng chết!”
Hét lớn một tiếng, Mặc Hạo từ trong kiếm quang trùng sát ra.
Bên ngoài hắn ta hiện lên một tầng quang mang thanh sắc âm u, kiếm ý của Kế Ngôn rơi lên phát ra tiếng leng keng, lại không cách nào phá vỡ phòng ngự của hắn ta.
Dáng vẻ của Mặc Hạo có vài phần chật vật, tay phải còn lưu vết máu tươi, đây chính là cánh bên phải vừa rồi bị thần long cắn bị thương.
Mặc Hạo hận ý trùng thiên, hóa thành hình người, biểu cảm của hắn ta vô cùng dữ tợn, hắn ta hét lớn: “Đừng càn rỡ, vừa rồi chẳng qua ta chỉ chủ quan một chút thôi, ta nhất định sẽ làm cho ngươi hối hận.”
“Giết!”
Mặc Hạo một lần nữa thẳng hướng Kế Ngôn.
Một kiếm vừa rồi khiến hắn ta lĩnh ngộ được sự đáng sợ của Kế Ngôn nên Mặc Hạo không còn dám chủ quan nữa.
Toàn tâm toàn ý chú ý vào chiến đấu, dốc hết toàn bộ thực lực của mình.
Cảnh giới Mặc Hạo dù sao cũng mạnh hơn Kế Ngôn, sau khi hắn ta sử dụng toàn lực cũng đã chiếm được thượng phong.
Cuồng phong vù vù, dưới sự điều khiển của hắn ta, giữa trời đất tràn ngập vô số gió lốc.
Gió lốc tràn ngập sức mạnh xé rách, cuồng phong gào thét đè ép tạo thành cơn lốc giữa không trung, không ngừng khởi xướng tấn công Kế Ngôn.
Đồng thời dưới sự thao túng của hắn ta, phong nhận như thích khách khởi xướng tấn công Kế Ngôn ở những vị trí không thể tưởng tượng được.
Đối mặt với cơn lốc cuồn cuộn không ngừng, giống như vô cùng vô tận, Kế Ngôn chỉ hơi phản kháng vài lần sau đó cầm kiếm đứng đấy, lẳng lặng đứng tại chỗ.
Cơn lóc không ngừng oanh kích, rất nhanh, Kế Ngôn đã bị cơn lốc bao phủ, giống như một chiếc thuyền con biến mất trong mưa to gió lớn.
“Hắn, hắn muốn làm gì?”
“Từ bỏ chống cự sao?”
Vương Sĩ lắp bắp, chỗ ấy đã thành thế giới của gió, loại Hóa Thần kỳ như hắn ta xông vào sẽ chỉ là một con đường chết.
Sức mạnh kinh khủng có thể xé hắn ta thành mảnh vụn trong nháy mắt.
“Hắn muốn làm gì?” Nguyên Tuần không kìm được suy đoán nói: “Chẳng lẽ hắn không đặt công kích của Mặc Hạo vào mắt sao?”
“Không thể nào!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận