Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 801 - Thực lực ba nhà



Chương 801: Thực lực ba nhàNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm"A!" Câu Tô ôm hai chân mình, đau đớn kêu to lên.Không ít người run rẩy, gia hỏa này thật nhẫn tâm, gia hỏa này thật keo kiệt.Vừa rồi Câu Tô đã nói, đánh gãy chân Lữ Thiếu Khanh, bây giờ Lữ Thiếu Khanh đánh gãy chân Câu Tô.Muốn nói Lữ Thiếu Khanh không phải cố ý trả thù, tuyệt đối không ai tin."Đừng cãi nhau nữa, có cần thiết phải làm lớn chuyện lên không?"Đồng thời đi tới trước mặt Miêu Á, ngồi xổm xuống, cười híp mắt nhìn Miêu Á.Nhìn Lữ Thiếu Khanh đối diện, Miêu Á khẩn trương hẳn lên.Giống như một con mèo đen nhỏ khẩn trương, đồng tử co lại, toàn thân căng thẳng."Đến đây, không cần khẩn trương..."Ngoài dự liệu của mọi người, Lữ Thiếu Khanh lại cởi bỏ cấm chế, hơn nữa còn để Miêu Á ngồi xuống.Miêu Á bị hành vi này của Lữ Thiếu Khanh làm cho có chút hồ đồ, không rõ Lữ Thiếu Khanh muốn làm gì."Ngươi..."Lữ Thiếu Khanh nói với Miêu Á: "Ai, vừa rồi ta không nhận ra là Miêu Á tiểu thư, có tội, có tội. Nếu ta sớm nhận ra là Miêu Á tiểu thư thì cũng không đến mức gây ra hiểu lầm lớn như vậy, đúng không?"Miêu Á càng bối rối, ta biết ngươi sao?Không đúng, nếu như ta đã gặp ngươi, nhất định sẽ nhớ kỹ ngươi.Dù sao một kẻ giống như ngươi chắc chắn sẽ gây ấn tượng sâu sắc cho người khác."Ngươi biết ta sao?" Giọng Miêu Á hơi khàn khàn, trong giọng nói mang theo nồng đậm cảnh giác: "Ngươi là ai?"Mặc dù nàng ta được giải khai cấm chế, nhưng đầu còn mơ hồ đau nhức, thức hải thỉnh thoảng truyền đến từng cơn đau giống như đang nói cho nàng ta biết, Lữ Thiếu Khanh trước mắt không dễ chọc.Cho nên nàng ta không có ý định ra tay.Chỉ cố gắng làm tốt cảnh giác, hơi có gì đó không thích hợp sẽ lập tức phát ra tín hiệu cầu cứu."Ta muốn biết ba gia tộc lớn các ngươi có cao thủ gì." Lữ Thiếu Khanh không quên mục đích của hắn, chủ yếu vẫn là muốn tìm hiểu rõ ràng cao thủ bên trong thành Tam Vũ, làm đến mức hiểu rõ trong lòng.Miêu Á nhìn Câu Tô được đồng bạn đỡ, trong lòng nhịn không được sinh ra một chút đồng tình.Nếu vừa rồi có thái độ tốt một chút thì có lẽ không đến mức bị người ta trừng trị thảm như vậy chứ?Chuyện trong ba gia tộc có bao nhiêu cao thủ cũng không phải là bí mật gì, trên dưới thành Tam Vũ đều rõ ràng.Miêu Á không giấu diếm gì, ngoan ngoãn nói ra.Người mạnh nhất Miêu gia tự nhiên là Đại trưởng lão Miêu gia, thực lực Nguyên Anh trung kỳ, cảnh giới tầng sáu.Người mạnh nhất Câu gia cũng là Đại trưởng lão, thực lực Nguyên Anh trung kỳ, cảnh giới tầng sáu.Người mạnh nhất Cung gia chính là lão tổ Cung gia, cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ tầng bảy.Trong đó Cung gia có cao thủ Nguyên Anh đông đảo, trong đó gia chủ rõ ràng đã đột phá đến cảnh giới Nguyên Anh tầng sáu, cho nên Cung gia là một gia tộc có thực lực mạnh nhất trong ba gia tộc.Sau khi Lữ Thiếu Khanh nghe xong, trong lòng an tâm một chút, vẫn còn tốt.Không có Nguyên Anh tầng tám, tầng chín, mạnh nhất chẳng qua mới là tầng bảy, có điều tầng bảy cũng có chút phiền toái.Lữ Thiếu Khanh tính toán ở trong lòng một chút, hắn và Kế Ngôn hiện tại chỉ là Nguyên Anh trung kỳ, cảnh giới tầng năm.Đánh nhau với Nguyên Anh hậu kỳ, sẽ có chút cố hết sức.Muốn giết chết đối phương, độ khó rất lớn, nhưng mà nếu đánh ngang tay hoặc là chạy trốn ngược lại không có vấn đề gì."Haiz!" Lữ Thiếu Khanh thở phào nhẹ nhõm.Đương nhiên, Lữ Thiếu Khanh không hoàn toàn tin tưởng, có lẽ đây chỉ là sức mạnh bên ngoài của những gia tộc này.Trong bóng tối có lẽ còn ẩn giấu cao thủ.Thứ hắn để ý chính là cao thủ Nguyên Anh trung hậu kỳ, về phần những Nguyên Anh khác trong ba nhà, hắn không sợ.Chỉ cần không phải mười mấy Nguyên Anh hậu kỳ tồn tại, hắn cũng không cần quá lo lắng.Suy nghĩ một lát, nhìn mọi người, Lữ Thiếu Khanh xoa xoa tay cười rộ lên: "Được, bây giờ chúng ta nói chuyện bồi thường đi..."Bên ngoài Kế Ngôn lại đang so mấy chiêu với đối phương, đối phương nhận thấy Kế Ngôn khó chơi, sinh lòng kiêng kỵ.Chỉ giao thủ mấy hiệp liền không tiếp tục ra tay nữa.Kế Ngôn cũng không ép bọn họ tiếp tục ra tay, bởi vì thực lực của mấy người trước mắt đều không mạnh, hắn ta thật sự không có hứng thú.Kế Ngôn dứt khoát khiêu chiến bọn họ: "Ba ngày sau, ta hy vọng có thể có cao thủ đến đánh một trận với ta.""Như ngươi mong muốn!" Một lão giả Cung gia mặt âm trầm đồng ý.Hôm nay Kế Ngôn đi tới phủ Thành Chủ, khiêu chiến trắng trợn, Cung gia không thể đánh bại Kế Ngôn, mặt mũi đều sắp ném đi được rồi.Nhất định phải nghĩ cách đánh bại Kế Ngôn, tìm lại thể diện.Lúc tìm được Lữ Thiếu Khanh, phát hiện Lữ Thiếu Khanh đang cười hì hì cất nhẫn trữ vật của Câu Tô và các công tử ca đi.Nhìn dáng vẻ của hắn, Kế Ngôn liền biết tâm tình của hắn không tệ."Phát tài rồi sao?"Kế Ngôn đột nhiên xuất hiện khiến đám người Câu Tô hoảng sợ.Đây chính là người dám khiêu khích phủ Thành Chủ, hiện tại lại hoàn hảo không sao đứng ở chỗ này, điều đó chứng tỏ cái gì?Chứng tỏ người của phủ Thành Chủ không làm gì được hắn ta.Hai người này là đồng bọn sao?Trong lòng mọi người âm thầm suy đoán thân phận của Kế Ngôn và Lữ Thiếu Khanh.Lữ Thiếu Khanh hết sức ghét bỏ: "Có biết nói chuyện hay không vậy? Cái gì gọi là phát tài? Đây là tiền bồi thường mà bọn họ trả cho ta."Đám người Câu Tô hận không thể cắn chết Lữ Thiếu Khanh, ngươi là đang cướp bóc."Đánh xong chưa? Không để lại dấu vết chứ?" Lữ Thiếu Khanh quan tâm chuyện này.Giọng của Kế Ngôn mang theo vài phần thất vọng: "Không chịu nổi một kích, ta hẹn bọn họ ba ngày sau tái chiến."Lữ Thiếu Khanh nổi giận: "Cái tên này có phải có bệnh hay không vậy?"Đây không phải là cho người ta cơ hội đến trừng trị huynh sao?"Khỉ ngốc, đi cào hắn ta đi, cào chết hắn ta, không cần loại chủ nhân không có đầu óc này."Con khỉ nhỏ ngẩng đầu nhìn một cái, bưng một cái đĩa lên rồi trượt xuống dưới bàn.Đối với nó mà nói, hai vị này đều là chủ nhân không thể trêu vào.Trốn là tốt nhất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận