Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 299 - Quái vật cấp bậc Nguyên Anh



Chương 299: Quái vật cấp bậc Nguyên AnhNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm"Grào!"Một tiếng rống giận dữ, phẫn nộ truyền ra từ trong khe nứt.Âm thanh cường đại hình thành từng tầng sóng âm ở trong không khí, mắt thường có thể thấy được, mang theo thanh thế khủng bố nhằm thẳng về phía đám người Kế Ngôn.Kế Ngôn và mấy người đều không nhúc nhích, sóng xung kích cường đại không làm gì được bọn họ.Cảm nhận được uy lực của sóng xung kích, biểu cảm của Kế Ngôn dần dần hưng phấn.Từ sóng âm truyền ra vừa rồi, Kế Ngôn có thể cảm nhận được con phát ra tiếng gầm chính là quái vật cấp Nguyên Anh.Trường kiếm đã bay trở lại bên cạnh Kế Ngôn, giống như cảm nhận được hưng phấn trong lòng Kế Ngôn, xoay tròn, phát ra tiếng ong ong, vận sức chờ phát động.Nhưng sau khi quái vật xuất hiện, sắc mặt Kha Hồng trở nên ngưng trọng.Tiêu Sấm lại càng kêu to lên: "Đáng giận, sao lại nhiều như vậy?"Ở mép khe nứt, xuất hiện mười bóng đen khổng lồ.Chúng lớn gấp đôi quái vật bình thường, nhưng ngoại hình không giống nhau.Có con chỉ có một đôi cánh, có con thì lưng mọc hai đôi cánh, có con sau lưng trống rỗng.Nhưng không có ngoại lệ chính là, trên người chúng nó tản mát ra khí tức vô cùng khủng bố, đều là quái vật Nguyên Anh kỳ.Thanh âm Kha Hồng truyền đến từ phía dưới: "Mười quái vật Nguyên Anh kỳ đồng thời xuất hiện, đây là lần đầu tiên. Cẩn thận một chút, nếu thật sự không được thì lui về."Giọng Kha Hồng tràn ngập ngưng trọng.Nhưng ông cụ vẫn không có ý định ra tay, lần này có vẻ quá khác thường, ông cụ không thể tùy tiện ra tay.Quái vật tuy nhiều, nhưng ý chí chiến đấu của Kế Ngôn không giảm mà còn tăng, hắn ta thét dài một tiếng, trường kiếm chỉ về phía quái vật, ý khiêu chiến không cần nói cũng biết.Tức giận bởi sự khiêu khích của Kế Ngôn, một trong mười con quái vật gầm lên giận dữ, cánh sau lưng vỗ lên và biến mất tại chỗ.Gần như là trong nháy mắt, nó xuất hiện ở trước mặt Kế Ngôn.Trên mặt nó mang theo nụ cười dữ tợn, tàn nhẫn, móng vuốt sắc bén hung hăng chộp lấy Kế Ngôn.Cường độ cực lớn phát ra tiếng gào thét ở trong không khí, giống như xé rách không gian.Biểu cảm của Kế Ngôn không thay đổi, trường kiếm ong một tiếng biến mất tại chỗ."Đương!" Một tiếng, chặn lại vuốt sắc của quái vật.Trong ánh mắt đỏ tươi của con quái vật này mang theo kinh ngạc, nó đã có linh trí nên không ngờ Kế Ngôn lại có thể ngăn cản được công kích của nó.Đến cả hư không, móng sắc của nó cũng có thể xé rách, nhưng lại không làm gì được nhân loại nho nhỏ trước mắt này?Sau khi quái vật kinh ngạc, liền trở nên vô cùng phẫn nộ.Nó lại rống giận một tiếng với Kế Ngôn rồi biến mất trên không trung, lại một lần nữa xuất hiện ở phía sau Kế Ngôn, sát khí ngút trời, móng vuốt sắc bén lần nữa vung ra.Hàn quang của móng sáng lấp lánh, xẹt qua không khí, phát ra tiếng gào thét bén nhọn ở trên không trung.Trường kiếm đã bay trở về trong tay, Kế Ngôn cầm trường kiếm ngăn cản một kích của quái vật.Keng!Một lực lượng cực lớn truyền đến, mặc dù là Kế Ngôn, ở trước mặt lực lượng cực lớn này, cổ tay của hắn ta tê dại, cả người không thể không bay ngược về phía sau."Grào grào!"Quái vật thấy mình đánh bay Kế Ngôn, trong mắt lộ ra vài phần đắc ý, rít gào.Ánh mắt Kế Ngôn lạnh như băng, quái vật lực lượng to lớn như thế, so với tu sĩ Nguyên Anh nhân loại thì cường đại hơn nhiều."Muốn chết!"Trường kiếm trong tay Kế Ngôn sáng lên hào quang nhàn nhạt, chém xuống một kiếm về phía quái vật. Một kiếm mang sắc bén sáng chói cao vút trong mây, giống như mặt trời sáng chói trên bầu trời, trong nháy mắt bao phủ quái vật."Grào!"Quái vật cảm nhận được sự nguy hiểm to lớn, trong ánh mắt đỏ tươi mang theo hoảng sợ, đồng thời lại điên cuồng gầm rú lên.Vảy giáp màu đen trên người nó dựng thẳng lên, giống như quái vật nhỏ bị đánh thức, sáng lên hào quang màu đen, tạo thành một tầng bình chướng màu đen, bao vây nó ở bên trong.Uỳnh!Một tiếng vang thật lớn, quái vật kêu thảm thiết liên tục, trên không trung rơi xuống vô số máu đen.Đợi đến khi kiếm quang biến mất, quái vật lộ ra bộ dáng thê thảm.Cánh sau lưng gãy một cái, cánh tay phải mềm nhũn rủ xuống, máu đen nhỏ xuống.Một vết thương sâu có thể thấy được xương kéo dài từ bả vai nghiêng đến bên hông, máu thịt màu đen mơ hồ, khủng bố thấm vào người.Nếu như lực phòng ngự của nó không đủ, một kiếm này của Kế Ngôn liền có thể phanh thây nó.Trong mắt quái vật lộ ra hoảng sợ, nó không nghĩ tới một kiếm của Kế Ngôn lại khủng bố như thế.Một kiếm này làm cho linh hồn của nó đều đang run rẩy, nhìn Kế Ngôn lần nữa giơ trường kiếm lên, nó sợ hãi, lập tức xoay người bỏ chạy, bóng dáng cực nhanh.Chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện ở ngoài mấy ngàn dặm, đây chính là thực lực của Nguyên Anh.Những quái vật này mặc dù không thể vận dụng linh lực, pháp tắc như tu sĩ nhân loại, nhưng nó có thể thuấn di.Tốc độ của nó cũng không chậm, hơn nữa thậm chí chỉ có hơn chứ không kém.Ít nhất với tu sĩ nhân loại, cho dù là ngự kiếm phi hành, ngự không phi hành đều không thể nhanh được như quái vật này."Cái này, cái này..."Ba người Ngu Sưởng đang quan chiến ở xa xa kinh hãi.Quái vật lại có thể sợ hãi chạy trốn, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy.Từ lúc tiến vào nơi này đến bây giờ, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy quái vật sẽ sợ hãi chạy trốn.Tiêu Sấm há to miệng, kinh ngạc vô cùng, hỏi Ngu Sưởng: "Chưởng môn, ngài gặp qua quái vật như vậy chưa?"Biểu cảm trên mặt Ngu Sưởng cũng không kém nhiều lắm, ông lắc đầu: "Không có, lần đầu tiên gặp được."Đám quái vật bọn họ gặp lúc trước đều là hung hãn không sợ chết, dù là đánh không lại cũng muốn liều chết xông lên, mang theo khí thế đồng quy vu tận chiến đấu với bọn họ.Những con quái vật chạy trốn vì sợ hãi vẫn là lần đầu tiên họ nhìn thấy.Sau khi hết khiếp sợ, Thiều Thừa lại nhịn không được lo lắng: "Con quái vật này không giống với lúc trước, có thể sẽ có tình huống khác thường gì hay không?"Đồ đệ của mình lần đầu tiên tiến vào nơi này, liền gặp quái vật không giống người thường.Hơn nữa tình huống lần này cũng có điểm không thích hợp, một lần xuất hiện mười quái vật cấp bậc Nguyên Anh, quá khác thường.Thiều Thừa âm thầm lo lắng, chuẩn bị sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận