Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 974. Huynh là kẻ cực thông minh



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmLữ Thiếu Khanh bất đắc dĩ lắc đầu: "Chỉ có thể đi tìm tên kia trước."Lữ Thiếu Khanh lấy ra một cái la bàn có thể tìm kiếm Kế Ngôn, theo la bàn chỉ mà đi.Sau khi leo lên một đoạn, Lữ Thiếu Khanh nhìn thấy phía trước xuất hiện kiến trúc.Nơi này là một cái cửa lớn, cửa là dùng đá lớn chồng chất mà xây thành, phía trên mọc đầy rêu xanh, tràn ngập vẻ tang thương của thời gian.Lữ Thiếu Khanh ẩn thân sau một thân cây, nhìn cửa vào không một bóng người, nhất thời không biết có nên đi vào hay không.Nơi này hẳn là nơi bọn họ đang tu luyện, đứng ở bên ngoài đều có thể cảm nhận được linh khí xung quanh nồng đậm hơn nhiều so với những nơi khác trong Thánh Sơn.Nếu như nói linh khí Thánh Địa là một, linh khí trên Thánh Sơn là ba, vậy linh khí nơi này ít nhất là bốn, hoặc là năm.Tình huống bên trong không rõ, Lữ Thiếu Khanh không dám nghênh ngang đi vào.Suy nghĩ một chút, Lữ Thiếu Khanh móc Mặc Quân ra, ném nó ra ngoài, để Mặc Quân kiếm đi tìm Kế Ngôn, hỏi xem bên trong là tình huống gì rồi nói sau.Nếu như không thể đi vào, để Kế Ngôn nghĩ cách hỏi rõ vị trí của Tuyệt Phách Liệt Uyên.Gần nửa ngày sau, Mặc Quân kiếm trở lại, Kế Ngôn đi theo.Lữ Thiếu Khanh ngạc nhiên nhìn sư huynh có vẻ mặt lạnh nhạt: "Huynh rảnh vậy sao?"Đã bao lâu rồi? Không cần tu luyện sao? Vết thương đã lành rồi à?Con khỉ nhỏ vẫn treo ở trên người Lữ Thiếu Khanh lúc này nước mắt lưng tròng, lập tức nhanh nhẹn bò đến trên người Kế Ngôn.Nó kêu chi chi với Kế Ngôn, cáo trạng với Kế Ngôn.Khóe miệng Kế Ngôn nhếch lên, ha hả cười: "Bây giờ mới tới sao? Còn tưởng rằng đệ đã sớm tới rồi.""Đánh giá cao đệ rồi."Nói đến chuyện này, Lữ Thiếu Khanh liền sống lại, hùng hùng hổ hổ: "Huynh cho rằng ta chuồn lên đây dễ dàng thế sao?""Chết tiệt, cô nàng kia giống như cao da chó đi theo ta, chỉ kém dính vào người ta.""Vì thoát khỏi nàng ta, ta đã mạo hiểm không ít."Kế Ngôn không có phản bác, hắn ta đương nhiên biết từ phía dưới mò lên không có dễ dàng như vậy.Cũng chỉ có sư đệ của mình mới có cách đi lên, đổi lại là người khác, khẳng định không làm được."Đi thôi!" Kế Ngôn xoay người đi vào bên trong.Lữ Thiếu Khanh tò mò đuổi theo, lúc vượt qua cửa lớn, Lữ Thiếu Khanh cảm giác mình giống như đã vượt qua một tầng bình chướng vô hình.Sau khi tiến vào, phát hiện bên ngoài cửa lớn và bên trong giống như là hai thế giới.Bên ngoài là thế giới bình thường, bên trong lại giống như đến một không gian khác.Lữ Thiếu Khanh cau mày cảm thụ một chút: "Nơi này là không gian mở?"Kế Ngôn gật đầu: "Hẳn là vậy, cụ thể thì ta cũng không rõ. Nhưng nơi này và bên ngoài quả thật có chút khác nhau."Dù sao cũng là Thánh Sơn, có chút đặc biệt cũng là bình thường.Lữ Thiếu Khanh cảnh giác nhìn bốn phía: "Tiến vào trắng trợn như vậy có được không? Sẽ không bị phát hiện chứ?"Lữ Thiếu Khanh lo lắng nghênh ngang đi vào như vậy, rất dễ dàng bị người phát hiện, cuối cùng bị đánh chết.Chẳng qua Kế Ngôn nói mấy câu đã làm cho hắn yên tĩnh lại.Tuy rằng có bốn mươi chín người đi lên, nhưng bọn họ đi tới nơi này đều tự tách ra, không gian nơi này rất lớn, không cần lo lắng sẽ đụng phải ai.Mọi người đi tới nơi này liền lập tức dốc lòng tu luyện, không để ý đến chuyện bên ngoài.Bởi vì hai tháng sau sẽ có một lần tỷ thí, sẽ căn cứ tỷ thí thắng bại mà xếp hạng, khi đó Thánh Địa sẽ căn cứ thứ tự mà có khen thưởng.Tất cả mọi người vì sắp đến tỷ thí mà cố gắng tu luyện, ai cũng sẽ không dễ dàng chạy ra.Lữ Thiếu Khanh tò mò hỏi: "Không có trưởng lão quản sự nào khác sao?"Kế Ngôn lắc đầu, sau khi hắn ta tới đây cũng đã tìm hiểu một phen: "Không có, trừ phi có chuyện đặc biệt mới có trưởng lão của Thánh Địa xuất hiện, bình thường đều là dựa vào bản thân mà tu luyện."Lữ Thiếu Khanh nghe xong, vẫn có chút lo lắng.Tuy rằng loại hình thức nuôi thả này rất tốt, cũng có thể thuận tiện cho hắn tới nơi này làm việc.Tất cả đều được xây dựng trong hoàn cảnh tốt nhất.Hiện tại mọi người đều đang tu luyện, nhưng nếu có người bị tè dầm cái gì đó thì hành tung của họ sẽ bị bại lộ.Sau khi Kế Ngôn biết Lữ Thiếu Khanh lo lắng như vậy, khinh bỉ: "Đệ không biết trốn đi sao?""Đệ ở chỗ ta, ai có thể phát hiện ra đệ chứ?"Cái này cũng đúng. Lữ Thiếu Khanh gật đầu, lập tức thúc giục: "Vậy đi nhanh lên, còn lề mề ở đây làm gì?""Chẳng may có người tới tìm ngươi, chắc chắn sẽ phát hiện ra."Kế Ngôn cũng không lo lắng, tất cả mọi người cách rất xa, không can thiệp lẫn nhau, không cần lo lắng sẽ bị phát hiện."Sợ cái gì?" Kế Ngôn không cho là đúng: "Bọn họ đều coi ta là kẻ định mạnh và lớn nhất, không ai tới tìm ta đâu."Lữ Thiếu Khanh ghét bỏ lấy tay quạt trước mũi: "Mẹ nó, mùi vị kiêu ngạo này làm ta buồn nôn muốn ói.""Từ lúc lên đến giờ huynh không đánh răng à?""Sự thật mà thôi." Kế Ngôn không khoe khoang, chỉ là ăn ngay nói thật.Biểu hiện của hắn ta làm cho những người khác kiêng kỵ đối với hắn ta, có thể đi tới nơi này đều là thiên chi kiêu tử, không cam lòng dưới người khác.Đối mặt với Kế Ngôn, bọn họ chỉ nghĩ cách đánh bại, chứ không tới nơi này nịnh bợ lấy lòng, kết giao bằng hữu với Kế Ngôn.Lữ Thiếu Khanh cũng biết điều này, hắn hỏi Kế Ngôn: "Không ai tới tìm huynh, huynh đã hỏi được vị trí Tuyệt Phách Liệt Uyên chưa?""Không hỏi." Kế Ngôn khinh bỉ Lữ Thiếu Khanh: "Còn nói thông minh, mới vừa lên đã hỏi loại chuyện này, đệ ngốc, người khác cũng không ngốc."Lữ Thiếu Khanh không phục, quay đầu lại trừng mắt nhìn Kế Ngôn: "Ta đương nhiên thông minh, nếu ta là người tới nơi này, ta đã sớm hỏi ra rồi.""Không có ta đến đây cùng, huynh không biết gì cả."Kế Ngôn nhún nhún vai: "Dù sao đệ cũng đến rồi, nếu đệ có thời gian thì tự tìm ra đi.""Làm sao ta tìm được?""Không phải đệ khoe khoang mình thông minh sao? Tự nghĩ biện pháp đi, kẻ cực kỳ thông minh!"Lữ Thiếu Khanh mắng: "Huynh mới là kẻ cực kỳ thông minh..." Hết chương 974.

Bạn cần đăng nhập để bình luận