Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh - Chương 2643: So với người số? (length: 6760)

Các ngươi ít người!
Bốn chữ này khiến sắc mặt mọi người bên phía Thiều Thừa biến đổi.
Trách Khải bọn hắn nói không sai.
Bên phía Lữ Thiếu Khanh người hoàn toàn chính xác rất ít.
Mặc dù đứng đó có ba phái, các tu sĩ Đông Minh.
Nhưng mấy thế lực này đã đưa không ít người đi, mà lại đều là tinh nhuệ.
Tu sĩ ở lại thực lực không tính mạnh.
Số lượng Đại Thừa kỳ cũng yếu thế.
Trong khi đó, tu sĩ các châu khác thì vô số kể, giăng đầy cả bầu trời, đen nghịt một đám người kéo dài đến chân trời, nhìn mãi không thấy điểm cuối.
Số người ít nhất cũng gấp mấy trăm lần so với Lữ Thiếu Khanh bên này.
Đến lúc thực chiến, Lữ Thiếu Khanh dù lợi hại đến đâu cũng chỉ là một người.
Giao chiến, mỗi người bên Lữ Thiếu Khanh phải đối mặt với mấy lần, thậm chí gấp mười, gấp mấy chục lần đối thủ.
Hảo hán khó địch bốn tay, Ác hổ không đấu lại đàn sói.
Đánh đến cuối cùng, có thể Lữ Thiếu Khanh không chết, nhưng những người bên cạnh hắn chắc chắn chẳng còn mấy ai.
Trách Khải bọn người dù sao cũng là Đại Thừa kỳ, cáo già, tìm ra được một cách để phản công, có thể khiến bọn hắn từ chỗ chết tìm thấy đường sống.
Để Lữ Thiếu Khanh biết, đối phó bọn hắn thì phải đối mặt với cuộc bạo loạn do toàn bộ những người này mang tới.
"Ít người?" Lữ Thiếu Khanh tặc lưỡi, "Giờ muốn so về số lượng?"
Trách Khải nghiến răng, "Không sai, ngươi có thể ngăn cản được nhiều người như vậy sao?"
"Ngươi cản được, còn bọn họ thì sao?"
Lữ Thiếu Khanh lớn tiếng nói, "Thật vô liêm sỉ, vì mạng chó của các ngươi, lại định hy sinh tất cả mọi người ở đây?"
"Các ngươi đủ cầm thú."
Lời này vang vọng trong tai mọi người, mặt Trách Khải và đồng bọn đỏ bừng vì xấu hổ.
Âm mưu bị vạch trần, chẳng mấy ai có thể bình tĩnh làm ngơ.
"Ngươi bớt ở đó nói nhảm," một người hét lớn, "Chúng ta sẽ không khuất phục ngươi."
"Cùng lắm thì đồng quy vu tận, ai cũng đừng hòng sống tốt."
Lữ Thiếu Khanh cười ha hả, "Nói cách khác, nếu ta đông người, các ngươi liền nhận thua?"
Đám người do dự một chút, nhưng Trách Khải nhanh chóng lên tiếng, "Không sai, nếu ngươi có nhiều người hơn, chúng ta sẽ nhận thua, ngoan ngoãn phi thăng tiên giới!"
Người bên Lữ Thiếu Khanh, bọn hắn liếc mắt một cái là thấy hết.
Số lượng hơn mười vạn, trước mặt tu sĩ các châu khác chẳng khác nào hạt cát trong biển cả, ít đến đáng thương.
Dù bọn họ có phân thân thuật, biến ra thế nào cũng không thể so sánh được với số lượng bên này.
Cho nên, Trách Khải và đồng bọn rất tự tin.
"Nếu ngươi không có, thì coi như chuyện để bọn ta phi thăng tiên giới bỏ qua, thế nào?"
"Cũng được thôi!" Lữ Thiếu Khanh mỉm cười, vừa định hành động, Trách Khải bỗng hét lớn một tiếng.
"Chờ đã!"
Rồi hắn nói với Phù Vân Tử, "Mong tiền bối chủ trì công đạo, để tránh khi đó có người lật lọng."
Lữ Thiếu Khanh nhìn thế nào cũng giống kẻ chơi xấu, Trách Khải bọn người bất an.
Phù Vân Tử mặt không cảm xúc, trong lòng lại lắc đầu, "Hi vọng các ngươi giữ lời."
Đấu với tiểu tử này, các ngươi còn non lắm.
Câu nói của Phù Vân Tử hàm ý khác, nhưng trong tai Trách Khải bọn người lại nghe như Phù Vân Tử đang bảo đảm cho bọn hắn.
"Đến đây đi, công tử!" Nhận được cam đoan của Phù Vân Tử, Trách Khải và đồng bọn lập tức trở nên hăng hái hơn, "Người khác của ngươi đâu?"
"Đúng vậy, bảo họ ra đây đi!"
"Chẳng lẽ trốn đi rồi à? Còn có chỗ nào cho bọn hắn trốn được nữa chứ?"
"Ha ha, công tử, ngươi không phải đang đùa đấy chứ?"
Những người khác cũng nhao nhao lên tiếng, cười nhạt không thôi.
Bọn họ là Đại Thừa kỳ, vốn nên trầm ổn, không nên giống như đám thanh niên mà không giữ được bình tĩnh.
Nhưng mà tâm tình của bọn họ đã bị Lữ Thiếu Khanh khuấy động mất bảy tám phần.
Giờ thấy chiến thắng trong tầm tay, nhất thời vui sướng, thi nhau mở miệng, chỉ là để phát tiết sự hưng phấn trong lòng.
"Muốn thấy? Như ý các ngươi!"
Lữ Thiếu Khanh giơ tay lên, một đạo kiếm quang xông thẳng lên trời.
Trong không gian đen kịt, kiếm quang vô cùng nổi bật.
Kiếm quang lơ lửng trên không, giống như một vầng thái dương, qua mấy nhịp thở mới từ từ tan biến.
Sau một lát, vài bóng người xuất hiện ở chân trời, liên tục lóe lên, nhanh chóng tiến lại.
Trong chớp mắt, họ đã xuất hiện ở chỗ mọi người.
"Công tử!"
Mấy người tới, đều là người quen thuộc của Lữ Thiếu Khanh.
Là người của mấy thế lực Ma giới.
Về phía Thánh địa, có Đàm Linh, Thời Cơ, Thời Liêu ba người đến.
Về phía tổ chức Thí Thần, có Tương Ti Tiên, Tả Điệp đến.
Về phía ẩn thế gia tộc có Gia Cát Huân đến.
Lữ Thiếu Khanh nhìn bọn họ rồi hỏi, "Sao? Ma tộc các ngươi trọng nữ khinh nam à?"
Trong sáu người, chỉ có Thời Liêu là nam.
Lữ Thiếu Khanh nói với Thời Liêu, "Hay ngươi cũng trang điểm một chút, để thành khuê mật của bọn họ?"
Thời Liêu hơi đỏ mặt, thẹn thùng.
Lữ Thiếu Khanh quay sang nói với Trách Khải, "Đến, ta giới thiệu cho các ngươi một chút."
"Đây đều là đại biểu của Ma tộc, ừm..."
Ngừng lại một chút, chỉ vào Thời Cơ, Thời Liêu nhấn mạnh giới thiệu, "Hai người bọn họ là đồ đệ của tiền bối, mặc dù không thế nào yêu..."
"Nhưng đúng là đồ đệ của tiền bối."
"Còn cần ta nói gì nữa sao?"
Mặt Phù Vân Tử tái mét, những người xung quanh thì câm như hến.
Mà Trách Khải cùng các Đại Thừa kỳ thì kinh hãi nhìn những người Ma giới vừa tới.
Bọn họ không ngờ Lữ Thiếu Khanh lại có thể câu kết với Ma tộc.
Hay nói đúng hơn là, bọn họ không hề để ý đến điều này.
Ma tộc có đông người không?
Đương nhiên là rất đông.
Ma tộc tuy bị trục xuất đến Hàn Tinh, nhưng số lượng tuyệt không ít.
Ma tộc vẫn luôn nuôi ý định phản công Tổ Tinh, về chuyện sinh sản, họ chưa bao giờ lơ là.
Số người so với tu sĩ mười ba châu cũng không kém bao nhiêu.
Sắc mặt Trách Khải và đồng bọn trắng bệch, nhưng bọn họ vẫn đang cố gắng giãy dụa lần cuối.
"Dù có người của Ma tộc đi nữa, thì họ ở quá xa, chờ đến nơi chắc đã muộn."
"Thật sao?" Lữ Thiếu Khanh vung tay lên, từng vật liệu bay lượn, biến ảo giữa không trung, vô số trận văn hiện ra.
Trong nháy mắt, một trận truyền tống xuất hiện trước mặt mọi người.
Ánh sáng từ trận truyền tống lóe lên, một đội tu sĩ mặc hắc giáp xuất hiện từ trận truyền tống.
Tu sĩ hắc giáp của Ma tộc!
Khí tức hung bạo khuếch tán, sắc mặt Trách Khải và đồng bọn trắng bệch...
Bạn cần đăng nhập để bình luận