Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 454 - Trước sợ hãi, sau kính nể



Chương 454: Trước sợ hãi, sau kính nểNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm“Hỗ trợ?” Lữ Thiếu Khanh minh mẫn bắt lấy từ này.“Để chống Ma tộc.”Kha Hồng chậm rãi nói ra bốn chữ.Móa, Ma tộc?Lữ Thiếu Khanh lộ ra vẻ giật mình.“Không phải nói Ma tộc đã bị đuổi đi, đã hoàn toàn phong sát đường đến thế giới này của bọn chúng rồi sao?” Kế Ngôn không kìm được mở miệng, ánh mắt trở nên sắc bén, chiến ý như mặt trời mới lên, dần dần nóng bỏng.Ma tộc với người của thế giới này mà nói cũng không quá xa lạ.Ma tộc cũng không phải từ cấm kỵ gì.Nhưng cái gọi là cuộc đại chiến Tiên Ma đã trải qua mấy ngàn năm rồi.Ma tộc đã không còn là uy hiếp của nhân loại, nhân loại cũng dần dần quên lãng.Vấn đề này không cần Kha Hồng trả lời, Ngu Sưởng cũng có thể trả lời.“Đóng chặt hoàn toàn chẳng qua là để trấn an chúng sinh thiên hạ, ổn định lòng người thôi.”“Ma tộc và nhân tộc có cùng nguồn gốc, hạng người thủ đoạn thông thiên nhiều vô số kể, sao có thể nói phong kín là phong kín, cắt đứt hoàn toàn được?”“Trong thế giới không để người ta biết, chiến tranh giữa chúng ta và Ma tộc chưa bao giờ chấm dứt.”Nghe được lời Ngu Sưởng, mọi người hiểu ra, trong thế giới thế nhân, thậm chí là tu sĩ bình thường không nhìn thấy, Ma tộc chưa từng dừng xâm lấn.Cơ Bành Việt cũng đấu chí tràn đầy: “Vì sao chúng ta chưa từng nghe nói đến?”Mọi người nhìn sang Ngu Sưởng.Bọn họ là Nguyên Anh kỳ, cũng là trưởng lão của môn phái, là cao tầng Lăng Tiêu Phái, những chuyện này không đến mức ngay cả bọn họ cũng giấu diếm chứ?Ngu Sưởng giải thích: “Ta cũng được biết từ miệng chưởng môn đời trước, chưởng môn bảo ta giữ bí mật.”“Bởi vì hiện tại ngăn cản Ma tộc chí ít cũng phải là Hóa Thần mới có tư cách biết, cũng là bọn họ đi ngăn cản.”“Giống như chúng ta đến nơi kia chống quái vật, nói ra, chỉ đem đến hoang mang cho mọi người.”Mọi người hiểu ra.Chỗ Lăng Tiêu Phái có quái vật đã khiến mấy Nguyên Anh kỳ của Lăng Tiêu Phái cảm thấy áp lực nặng nề rồi, nếu biết còn có sự tồn tại của Ma tộc thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến đạo tâm của bọn họ, thậm chí làm nhiễu loạn sự tu luyện của bọn họ.Kha Hồng nói: “Yên tâm đi, không phải Hóa Thần sẽ không gọi các ngươi đi.”Lời này của Kha Hồng khiến mọi người yên lòng.Sự kinh khủng của Ma tộc trên những điển tích kia đều có ghi chép, rất khủng bố, không ai muốn đối đầu với bọn họ.Chỉ có Hóa Thần mới có tư cách tham dự, bọn họ vẫn là Nguyên Anh kỳ, có thể yên tâm một thời gian rất lâu.Ngay vào lúc nhóm Ngu Sưởng đang thở phào thì giọng Lữ Thiếu Khanh lại một lần nữa xuất hiện.“Con thấy chưa chắc đã vậy đâu.”“Không chừng vài ngày nữa là những người đang ngồi đây đều không thể trốn thoát.”Trong lòng mọi người nghiêm nghị, Thiều Thừa mắng to: “Ngươi đang nói bậy bạ gì đó?”Lúc này Lữ Thiếu Khanh nói ra chuyện học viện Trung Châu.Mọi người ở đây đều là hạng người tâm tư linh hoạt, lập tức nghĩ ra rất nhiều.Đột nhiên muốn xây dựng lại Học viện Trung Châu, tuyển nhận đệ tử thiên tài ở từng châu, mời chào học sinh, đây là muốn làm gì?“Không thể nào? Chẳng lẽ Ma tộc định một lần nữa xâm lấn quy mố lớn?” Tiêu Sấm tự lẩm bẩm, giọng của ông ta trong đại điện vang lên rất rõ ràng, như một cơn gió lạnh thổi qua mọi người.Lòng của mọi người lập tức trở nên trĩu nặng.Dường như bọn họ nhìn thấy thế giới trong tương lai đang bốc cháy, tràn đầy tiếng kêu rên.Ngoại trừ hai người.Kế Ngôn gương mặt bình tĩnh, đấu chí tăng vọt, chiến ý phát ra mãnh liệt và Lữ Thiếu Khanh không để tâm lắm.Kế Ngôn thấy có cơ hội được giao thủ với Ma tộc.Lữ Thiếu Khanh thì sao, hắn đã quyết định nằm ườn ở Lăng Tiêu Phái từ lâu rồi.Dù Ma tộc có tới nhiều thêm nữa cũng chẳng liên quan gì đến hắn, dù sao trời sập có người trên cao đỡ rồi.Mọi người nhìn sang Lữ Thiếu Khanh, tiểu tử này có chuyên môn thật nhỉ?Chuyên môn khiến bọn họ ngột ngạt nhỉ?Kha Hồng cũng không ngờ sẽ có chuyện này, ông trầm mặc một lúc, cuối cùng mở miệng: “Xem ra, đúng là có khả năng này.”“Nhưng cũng chưa chắc.”Chuyện này, bọn họ không cách nào ngăn cản, điều bọn họ có thể làm chỉ là cố gắng hết sức để nâng cao thực lực của mình.Tương lai cho dù gặp chuyện gì thì đều có thể ứng đối tốt hơn.“Chuyện Quy Nguyên Các tạm thời cứ yên lặng theo dõi diễn biến đi.” Cuối cùng Ngu Sưởng đưa ra quyết định, nói với Lữ Thiếu Khanh: “Trong khoảng thời gian này ngươi không nên đi trêu chọc bọn hắn.”Nên chú ý cẩn thận và phòng bị Quy Nguyên Các, không chủ động kích thích Quy Nguyên Các.Xem chuyện tiếp theo sẽ như thế nào.Lúc này ngực Lăng Tiêu Phái phập phồng rung động: “Chưởng môn, người cứ yên tâm, quan hệ giữa con và Quy Nguyên Các là tốt nhất.”Mọi người sững sờ nhưng lại nhanh chóng kịp phản ứng lại.Tiểu tử này biết Quy Nguyên Các có Hóa Thần, sợ rồi.Lữ Thiếu Khanh có thể không sợ sao?Hóa Thần đấy, cho dù là cảnh giới gì thì đều không phải người giờ hắn có thể đối phó được.Hắn có Kha Hồng làm chỗ dựa nhưng cũng chưa chắc sẽ an ổn.Cho nên, vẫn cứ sợ trước đã, sau này rồi hẵng nói.Thiều Thừa thì hỏi chuyện xử lý Thái Mân: “Con bé Thiếu Khanh mang về phải làm sao bây giờ?”Lữ Thiếu Khanh tùy tiện nói: “Cứ để nàng ở lại Thiên Ngự Phong làm nha đầu ấm giường cho Đại sư huynh đi.”Một cỗ sát ý xuất hiện, Kế Ngôn nhìn chằm chằm Lữ Thiếu Khanh, nôn nóng muốn ra tay.Lữ Thiếu Khanh mới không sợ, hắn trừng mắt ngược lại, quay đầu nói: “Sao? Huynh không muốn à, vậy huynh định để nàng ta làm sư nương à?”‘Ta đánh chết tên khốn kiếp ngươi.”Lữ Thiếu Khanh chạy trối chết, thừa cơ chạy ra khỏi đại điện.Với hắn mà nói, giờ không có cơ hội diệt Quy Nguyên Các, hắn không tâm tư ở lại đây nữa.Còn về phần tiếp theo thương lượng chuyện đại sự gì, hắn không muốn nghe, cũng không muốn biết.“Khốn kiếp.”Thiều Thừa nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh nhẹ nhàng đi ra ngoài, cái gọi là đại trận không hề ngăn cản được hắn, Thiều Thừa nhức đầu không thôi.Càng ngày càng khó dạy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận