Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 633 - Cây ngô đồng



Chương 633: Cây ngô đồngNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmCảm giác nguy hiểm trong lòng Lữ Thiếu Khanh càng thêm mãnh liệt, lời của quái điểu khiến cho hắn biết con chim này rất có thể là sự tồn tại vượt qua Hóa Thần.Lữ Thiếu Khanh kiên trì nói: "Tiền bối, chúng ta không cẩn thận xông vào đây, mạo phạm đến tiền bối, mong tiền bối thứ lỗi."Giả bộ sợ hãi không mất mặt.Giọng quái điểu trầm thấp tang thương: "Thế nào? Không định đào cây ngô đồng đi nữa sao?"Tất cả mọi người nghe ra tiếng cười lạnh trong giọng nói của nó.Chết tiệt, Lữ Thiếu Khanh suýt chút nữa đã muốn ném tượng gỗ trong tay ra ngoài, ra tay trước thì chiếm được lợi thế mà.Chạy đến nhà người ta, muốn cạy giường người ta đi, tính tình có tốt hơn nữa cũng sẽ muốn đánh chết người nhỉ?Huống chi, con quái điểu này thoạt nhìn cũng biết tính tình không tốt lắm.Không có cách nào khác, Lữ Thiếu Khanh chỉ có thể dời ánh mắt về phía Tiểu Hồng: "Chim ngốc, ngươi và tiền bối này có quan hệ gì?"Nhìn thấy hành động vừa rồi của Tiểu Hồng, dường như nó có quan hệ không tệ với quái điểu.Hiện tại Lữ Thiếu Khanh chỉ có thể ký thác hy vọng vào trên người Tiểu Hồng.Hy vọng con chim ngốc này có thể mang đến cho hắn kinh hỉ.Tiểu Hồng nhìn Lữ Thiếu Khanh líu lo kêu vài tiếng.Tiểu Hồng chỉ vào Lữ Thiếu Khanh kêu, ý là đang nói, ngươi cũng có ngày hôm nay.Mặt Lữ Thiếu Khanh đen lại.Con chim ngốc này, đã đến lúc này rồi mà còn dám chê cười hắn? Thật sự cho rằng hắn không dám trừng trị nó sao?Đồ không phải con người? Mẹ nó, sao ngươi không nói cho ta biết có quái điểu ở đây?Chim ngốc, nhớ kỹ cho ta.Lữ Thiếu Khanh hung tợn trừng mắt nhìn Tiểu Hồng một cái, rất muốn nhổ lông con chim ngốc này.Quái điểu mở miệng: "Ngươi chính là chủ nhân của tiểu tử kia? Còn có, cái tên Tiểu Hồng này thật thối..."Nói xong dường như còn rất tức giận, vung cánh lên với Lữ Thiếu Khanh.Trong phút chốc, một đợt linh lực khủng bố theo đó vung ra, hội tụ thành một bàn tay to vô hình vỗ về phía Lữ Thiếu Khanh.Hơn nữa chỉ đơn thuần là tấn công Lữ Thiếu Khanh, không ảnh hưởng đến những người khác.Sắc mặt Lữ Thiếu Khanh đại biến, ở trước mặt lực lượng này, hắn cảm giác mình chỉ là một phàm nhân, không có khả năng làm gì trước thiên uy khủng bố.Lữ Thiếu Khanh gầm nhẹ một tiếng, muốn khởi động tượng gỗ trong tay, nhưng mà một lực ngầm đi sau mà đến trước đã giam cầm tượng gỗ trong tay hắn, khiến tượng gỗ thực sự trở thành một tượng gỗ, không có chút tác dụng nào.Chết tiệt!Lữ Thiếu Khanh mắng to trong lòng, liều mạng.Mặc Quân kiếm xuất hiện ở trong tay, một kiếm quang trăm trượng lóe lên, ẩn chứa kiếm ý khủng bố, xông thẳng về phía quái điểu.Xung quanh chấn động không ngớt, một kiếm này giống như cắt phá không gian, tản ra khí tức hủy diệt.Cảm nhận được Lữ Thiếu Khanh Nguyên Anh tầng ba nhưng lại phát huy ra thực lực mạnh hơn mình, biểu cảm trên mặt Thiều Thừa lộ ra ưu thương phiền muộn.Sao lại là Nguyên Anh tầng ba chứ? Tu luyện nhanh như vậy, không có vấn đề gì chứ?Còn có, thực lực rõ ràng còn cao hơn một bậc so với người làm sư phụ như ta.Áp lực núi lớn.Ung Y cũng trừng to đôi mắt già nua, miệng mắt trợn tròn, đây là thực lực mà Nguyên Anh tầng ba nên có sao?Mẹ nó, còn mạnh hơn so với Nguyên Anh tầng năm là sao? Tiểu tử hỗn đản này mạnh như vậy sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận