Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1815

Chương 1815
Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm
Biểu hiện của Kế Ngôn càng xuất sắc, Điểm Tinh phái thân là hàng xóm của Lăng Tiêu Phái áp lực lại càng lớn.
Có thể mượn ma tộc giết Kế Ngôn, đối với Điểm Tinh phái mà nói là một chuyện cực tốt.
Ngay vào lúc Cận Tuy đang an ủi mọi người, dương dương tự đắc, nơi xa lưu quang xẹt qua, tiếp đến hai bóng người như thuấn di xuất hiện trong đại điện.
“Đại sư huynh!”
“Tân trưởng lão!”
Cận Tuy thấy Cận Hầu và Tân Nguyên Khôi trở về, mặt lộ vẻ vui mừng: “Như thế nào? Chiến đấu kết thúc rồi à?”
Chấn động đã dừng lại, ba động khiến người ta sợ hãi ở nơi xa cũng biến mất.
Cận Tuy cũng đã dự định xong, chỉ cần ma tộc rời đi, Điểm Tinh phái bọn hắn đầu tiên là đóng sơn môn lại, đóng cửa không ra.
Để bên ngoài đánh cho đầu rơi máu chảy , chờ đến khi thời cơ thích hợp mới ra khỏi núi.
Song sau khi Cận Tuy chú ý thấy sắc mặt của Cận Hầu và Tân Nguyên Khôi thì trong lòng hắn ta lại có dự cảm không ổn: “Sao, sao rồi?”
“Người của ma tộc chết rồi.”
Cái gì?
Cận Tuy và các trưởng lão, đệ tử khác nghi ngờ tai mình có vấn đề.
Người của ma tộc chết rồi?
Ma tộc có hai vị Luyện Hư kỳ trấn giữ cũng chết rồi?
Đám người hai mặt nhìn nhau, bởi vậy có thể thấy được, Kế Ngôn rốt cuộc mạnh cỡ nào?
Bị người thay phiên giao đấu, xa luân chiến lâu như vậy, Kế Ngôn còn có thể giết người của ma tộc?
Đáng sợ, quả thật là đáng sợ.
Chẳng trách ma tộc lại cố ý nhằm vào Kế Ngôn.
Tâm tư của Cận Tuy nhanh chóng xoay chuyển, rất nhanh liền nghĩ đến những điều này, tuy nhiên trong lòng hắn ta không hoảng hốt mà tiếp tục nở nụ cười tự tin, bình tĩnh.
Bộ râu trắng bóng của hắn ta run lên, cười nói: “Không cần căng thẳng, cho dù Kế Ngôn có giết mấy ma tộc thì chẳng qua cũng chỉ là giãy dụa lúc sắp chết thôi.”
“Có hai vị ma tộc kia, cho dù Kế Ngôn có lợi hại hơn nữa cũng vô dụng.”
Các trưởng lão đệ tử khác nghe xong cũng thấy có lý, có Luyện Hư kỳ áp trận, cho dù Kế Ngôn có giết hết sạch Hóa Thần ma tộc cũng vô ích.
Đối mặt với cường đại tuyệt đối, có là thiên tài yêu nghiệt cũng không thể dấy lên được bất kỳ sóng gió gì.
“Ha ha, chưởng môn nói không sai, cho dù chết vài ma tộc thì cũng đã sao chứ? Cuối cùng Kế Ngôn vẫn phải chết thôi.”
“Đại sư huynh không cần lo lắng ma tộc sẽ giận chó đánh mèo chúng ta, dù sao ma tộc đã thề, bọn hắn không làm gì được chúng ta.”
“Nếu như Kế Ngôn không giết được vài ma tộc thì ta mới cảm thấy kỳ quái đấy, dù sao bị ma tộc nhắm vào như vậy thì không thể không có chút bản lĩnh nào được.”
Lời nói của mọi người lộ ra sự thoải mái, những người trong đại điện đều không đặt chuyện này trong lòng, ngược lại còn cảm thấy Kế Ngôn giết mấy ma tộc là chuyện rất bình thường.
Nhưng sắc mặt Cận Hầu càng thêm khó coi.
Hắn ta cắn răng, lớn tiếng nói: “Hai vị ma tộc cảnh giới Luyện Hư kỳ đều đã chết rồi.”
Mặc dù Cận Hầu không biết kết quả cuối cùng của Long Kiện như thế nào nhưng Lộ đã chết rồi.
Long Kiện không làm gì được Kế Ngôn, một khi Lữ Thiếu Khanh gia nhập, Long Kiện hẳn phải chết không nghi ngờ.
Lời của Cận Hầu như một đạo kinh lôi vang lên trong đại điện, như một quả bom nổ tung.
Mấy người Cận Tuy bị nổ cho đầu óc trống rỗng, mất đi năng lực suy nghĩ.
Từ Cận Tuy cho đến các đệ tử tất cả đều khẽ nhếch miệng, ánh mắt đờ đẫn, như là những kẻ ngốc.
Tin tức Cận Hầu mang về quá bùng nổ, đến mức khiến bọn hắn trong lúc nhất thời khó mà kịp phản ứng.
Mấy hơi thở qua đi, bọn hắn rốt cuộc mới phản ứng.
“Cái..., cái gì?”
“Hai vị Luyện Hư kỳ ma tộc đều đã chết?”
“Cái này, nói đùa sao?”
“Ta không phải đang nằm mơ chứ?”
“Đại sư huynh, đừng nói giỡn “
Ánh mắt Cận Tuy trở nên hung ác, sắc bén như con chim ưng nhìn chòng chọc vào Cận Hầu, khí thế bức người, có dáng vẻ như muốn cắn nuốt Cận Hầu vậy: “Ngươi nói cái gì? Ngươi lặp lại lần nữa?”
Sau khi đạt được khẳng định từ miệng Cận Hầu thêm lần nữa, cả người Cận Tuy như già nua trăm tuổi, thân thể thẳng tắp lập tức khụy xuống, cả người tăng thêm vài phần dáng vẻ già nua.
“Làm sao lại như vậy?”
Lại là một trận trầm mặc, Cận Tuy mới run rẩy mở miệng hỏi thăm.
Lữ Thiếu Khanh kịp thời chạy đến cũng là Luyện Hư kỳ, hơn nữa cmn hắn rất cường hãn, một mình có thể đơn đấu với hai tu sĩ Luyện Hư kỳ ma tộc, cuối cùng giúp Kế Ngôn thuận lợi độ kiếp, thuận lợi trở thành tu sĩ Luyện Hư kỳ.
Cuối cùng còn giết chết hai vị tu sĩ Luyện Hư kỳ ma tộc.
Sau khi nghe xong, cơ thể Cận Tuy càng thêm còng xuống, dáng vẻ càng già nua hơn, như bước vào tuổi thất tuần.
“Sao… có thể?!”
Cho dù là Cận Tuy hay các trưởng lão, đệ tử khác của Điểm Tinh phái đều cảm thấy vô cùng khó chịu, khó có thể tin được.
Có cảm giác như Cận Hầu đang cố gắng kể chuyện huyền huyễn cho bọn hắn vậy.
Mục tiêu thật sự của ma tộc là Lữ Thiếu Khanh, Kế Ngôn chẳng qua chỉ dùng làm mồi nhử để câu Lữ Thiếu Khanh thôi.
Lữ Thiếu Khanh lại cường thế tiến đến, cường thế phá cục, cường thế trấn sát ma tộc.
Dạng người này, thật sự tồn tại sao?
Tân Nguyên Khôi mở miệng: “Chưởng môn, tranh thủ thời gian nghĩ biện pháp đi.”
“Điểm Tinh phái gặp nạn rồi.”
Tất cả mọi người trầm mặc, sau đó trong lòng trở nên lo sợ bất an.
Điểm Tinh phái sắp giáng xuống đại họa sao?
Cận Tuy lại một lần nữa hòa hoãn, hắn ta hít sâu một hơi: “Bọn hắn hiện tại ở đâu?”
Chuyện cho tới bây giờ, chỉ có cúi đầu, khẩn cầu tha thứ.
Cận Hầu lại lắc đầu: “Không rõ nữa, ta và Tân trưởng lão cũng lén lút trở về.”
Lúc hai người nhìn thấy Kế Ngôn cũng tiến vào Luyện Hư kỳ, còn đè ép Long Kiện đánh thì biết đại thế đã mất, nhân lúc bạo tạc lập tức chuồn về trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận