Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1851

Chương 1851
Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm
Hồ Tuyết chỉ về một toà thành trì tựa như đã dung nhập vào chân trời ở phía xa, nói bằng giọng kiêu ngạo: "Kia chính là vương thành của Tẩu Thú Tộc chúng ta, Kỳ Thành!"
Đối với những Tẩu Thú Tộc như Hồ Tuyết, vương thành chính là thánh địa của bọn họ.
Trải qua một hành trình lặn lội đường xa, nhóm Lữ Thiếu Khanh cuối cùng cũng đến được Kỳ Thành.
Nhìn về toà thành trì hùng vĩ đồ sộ ở nơi xa, Lữ Thiếu Khanh không thể không cảm thán trong lòng, thì ra Yêu Tộc cũng có thể xây dựng được một toà thành trì cao lớn hoành tráng như này.
Những thành trì nhìn thấy dọc đường đi hồi trước đều chỉ đơn giản sơ sài, còn tưởng Yêu Tộc chỗ này vẫn chưa có chuyên ngành kiến trúc học.
Mọi người bay về hướng Kỳ Thành, nhanh chóng đến nơi.
Không thể không nói, với tư cách là vương thành của Tẩu Thú Tộc, Kỳ Thành cao lớn đồ sộ, tường thành cao vút chạm đến mây, so với thành trì thánh địa của Ma Tộc thì không kém cạnh chút nào.
Phạm vi diện tích càng lớn, thần thức của Lữ Thiếu Khanh quét qua một lượt, cảm giác diện tích của Kỳ Thành dường như còn lớn hơn nhiều so với Thánh Địa.
Có điều, người dân sống trong Kỳ Thành lại ít hơn ở Thánh Địa.
Nhưng nghĩ thôi thấy cũng đúng, dựa theo những gì Hồ Tuyết đã nói, những người huyết mạch không đủ thuần khiết thì không được phép sống trong Kỳ Thành.
Lữ Thiếu Khanh lẩm bẩm: "Khống chế dân số kiểu này thật ra cũng là một biện pháp tốt."
Hồ Tuyết lại bên cạnh Lữ Thiếu Khanh, thấp giọng nói: "Các vị tiền bối, đến lúc vào trong thành, nhất định phải khiêm tốn hành động, tuyệt đối không được làm ầm trong thành, càng không được phát sinh mâu thuẫn với vương tộc."
Kỳ Thành có tứ đại vương tộc.
Hổ Tộc, Hồ Tộc, Viên Tộc và Khuyển Tộc.
Tứ đại vương tộc trải qua sự bào mòn của thời gian, thông quả thử thách của lịch sử mới có thể tồn tại, thực lực mà bọn họ sở hữu sâu không lường được.
Chính là những kẻ đang thống trị hàng tỉ Tẩu Thú Tộc.
Người nắm quyền cao nhất hiện giờ xuất thân từ Hổ Tộc.
Ở trong Kỳ Thành đắc tội với vương tộc thì sẽ không có kết cục tốt đẹp.
Rồng mạnh không ép rắn thổ địa.
Đối với những gì Hồ Tuyết nói, Lữ Thiếu Khanh cho là đương nhiên, hắn hết sức tán thành: "Chắc chắn rồi, nhất định phải khiêm tốn hành động."
"Con người ta ấy mà, không thích gì hết, chỉ thích khiêm tốn hành động."
Mặc dù nói như vậy, nhưng Hồ Tuyết nhìn dáng vẻ bất cần đời của Lữ Thiếu Khanh, trông thế nào cũng không đáng tin.
Ngẫm nghĩ một lát, Hồ Tuyết dứt khoát nói rõ ràng thân phận của Vương Trạch: "Vương Trạch là người của Hổ Tộc, nhưng vì xuất thân dẫn đến huyết mạch không thuần khiết, bị đuổi khỏi Kỳ Thành."
"Nếu như không tính đến huyết mạch, hắn ta cũng được coi là dòng chính của Hổ Tộc."
"Đù má!" Lữ Thiếu Khanh bất ngờ: "Sao ngươi không nói sớm?"
"Thật đấy hả?"
Hồ Tuyết một lần nữa muốn thổ huyết.
Y u oán nhìn Lữ Thiếu Khanh, ta cũng muốn nói đấy chứ, con gái của ngươi một cước đá chết người ta.
Về sau ta nói với ngươi rồi, ngươi chỉ ồ một tiếng, chẳng để tâm chút nào, còn vét sạch sẽ nhẫn trữ vật của người ta nữa chứ.
Mẹ nó ngươi thật sự là Yêu Tộc hả?
Chỉ có Nhân Tộc tham lam vô liêm sỉ mới nghĩ cách đổ tội vào lúc này thôi nhỉ?
Lữ Thiếu Khanh nhìn sang Kế Ngôn: "Vương tộc cái gì đấy, nghe thôi đã thấy nguy hiểm, hay là chúng ta về đi?"
Kế Ngôn mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm Lữ Thiếu Khanh, cuối cùng dứt khoát sải bước tiến lên, đi thẳng về phía cửa thành.
"Ngươi xem, sư huynh của ta không khác nào khúc gỗ, chẳng có chút tình thú nào cả, Hồ Tộc các ngươi có hồ ly tinh không?"
"Giới thiệu cho vài người đi, để các nàng giúp ta chăm sóc dạy bảo lại hắn."
Hồ Tuyết cạn lời, y quả quyết lắc đầu: "Không có."
"Bớt ra vẻ đi, tốt xấu gì ngươi cũng là người của vương tộc, còn ở đây giả vờ với ta?"
Hồ Tuyết giật mình, hoảng sợ nhìn Lữ Thiếu Khanh: "Ngươi, ngươi biết ta là người của Hồ Tộc?"
Lữ Thiếu Khanh bĩu môi: "Cái này mà còn cần đoán?"
"Ngươi cũng giống như Vương Trạch chứ gì?"
Hồ Tuyết càng ngạc nhiên, nhìn sang Lữ Thiếu Khanh, đối diện với cặp mắt sâu thẳm của hắn, trong khoảnh khắc, Hồ Tuyết cảm thấy bản thân như bị lột sạch quần áo, bị người nhìn hết một lượt.
Hắn cũng là người của Hồ Tộc ư?
Trong đầu Hồ Tuyết không nhịn được nảy sinh suy nghĩ như vậy.
"Kiểm tra? Kiểm tra cái gì?" Thanh âm của Kế Ngôn truyền tới, giọng điệu bình tĩnh, nhưng lại khiến người ta cảm thấy hắn ta có thể ra tay bất cứ lúc nào.
Hồ Tuyết phản ứng lại, vội vàng nói với Lữ Thiếu Khanh: "Ta quên chưa nói, lúc đi vào Kỳ Thành phải kiểm tra huyết mạch, huyết mạch không đủ thì không được vào."
Tiêu Y chỉ lưu quang thỉnh thoảng lướt qua trên đỉnh đầu, có người cưỡi gió mà đi, có người ngồi trên phi thuyền, cũng có người dứt khoát ngồi trên chim chóc bay vào trong thành: "Bọn họ thì sao?"
Giọng điệu của Hồ Tuyết xen lẫn ngưỡng mộ: "Bọn họ là người của Kỳ Thành, không phải kiểm tra."
Sau đấy thấp giọng bảo: "Cho dù huyết mạch không thuần khiết, chỉ cần có người dẫn theo thì cũng không cần kiểm tra."
"Mau lên, đừng có ở đấy lề mề, không muốn vào thì cút."
Binh lính giữ cửa nói bằng giọng không mấy thân thiện, trực tiếp lớn tiếng mắng đoàn người Lữ Thiếu Khanh.
Lữ Thiếu Khanh hỏi Hồ Tuyết: "Chỉ cần một người kiểm tra thông qua là được đúng không?"
Hồ Tuyết gật đầu: "Không sai."
""Tiểu Bạch, ngươi đi đi!"
Lữ Thiếu Khanh sai bảo một câu, Tiểu Bạch xách gạch Thần Kinh, mang theo mấy phần cảnh giác đi tới trước mặt binh lính giữ cửa.
Chỉ thấy một tên lính cầm ra một cái đĩa tròn, ý bảo Tiểu Bạch nhỏ một giọt máu lên đó.
Sau khi cái đĩa toả sáng lấp lánh một lúc, tên binh lính kia nhìn kết quả, dường như là bị doạ sợ, sau đó thái độ thay đổi 180 độ, hơi khom người rồi nói: "Viên Tộc, huyết mạch, xuất sắc!"
Binh lính giữ cửa bên cạnh cũng ngạc nhiên, hành lễ với Tiểu Bạch.
Hồ Tuyết không nhịn được kinh hãi, huyết mạch cấp xuất sắc, chẳng lẽ có quan hệ gì với Viên Tộc sao?
Huyết mạch cấp cao ở trong vương tộc đã là giỏi lắm rồi, huyết mạch xuất sắc, chính là dòng chính của dòng chính.
Chứng tỏ từ đời tổ tiên đến thế hệ này không trải qua quá nhiều lai tạp của huyết mạch bên ngoài, duy trì sự thuần khiết tuyệt đối.
Lữ Thiếu Khanh thầm gật đầu, huyết mạch cấp xuất sắc, cũng coi như không tệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận