Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 226 - Ỷ lớn hiếp nhỏ



Chương 226: Ỷ lớn hiếp nhỏNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmNgu Sưởng nhìn những ánh mắt bất mãn, ghen ghét bên dưới, cười khổ không thôi.Phương pháp lĩnh ngộ kiếm ý của Tiêu Y rất đơn giản, nhưng cho dù là phụ tử cũng không dùng loại phương pháp này.Nói cách khác, không thể phục chế hình thức lĩnh ngộ của Tiêu Y.Nhưng những người khác không biết, bọn họ chỉ biết là Lăng Tiêu phái có một thiên tài kiếm đạo không thua Kế Ngôn.Oan quá đi mất.Mà Tiêu Sấm thì tức giận mắng to: "Tiểu bối vô sỉ, sao lại đánh lén?"Cơ Bành Việt cũng xem thường loại hành vi này: "Mấy đứa khốn nạn Quy Nguyên Các cứ kiểu vậy đấy, làm việc bá đạo, đê tiện."Tư Dao nhìn Tiêu Y, mắt lộ vẻ lo lắng, nói khẽ: "Có cần đi cản bọn họ hay không?"Thực lực Tiêu Y chỉ có Trúc Cơ tầng một, cách Đỗ Tĩnh Trúc Cơ tầng tám rất xa.Cho dù có kêu ngừng lại cũng không có gì mất mặt.Ngu Sưởng gật đầu, vừa định nói chuyện.Lại nhìn thấy Doãn Kỳ đứng dậy.Doãn Kỳ tức giận mắng Đỗ Tĩnh: "Đồ khốn, ngươi muốn làm gì?""Muốn ý lớn hiếp nhỏ sao?""Đến đây, đến đây, ta đánh với ngươi."Cơ Bành Việt ngạc nhiên nhìn đồ đệ mình chỉ vào Đỗ Tĩnh mắng to, sau đó cười khổ: "Xem ra không thể kêu dừng được rồi."Tiêu Sấm cũng rất buồn bực, ông nói: "Ta phải ngăn cản bọn họ mới được."Người của Quy Nguyên Các bị mắng, không thể nào chịu lui lại.Nhưng chuyện ngoài ý muốn là, Ngu Sưởng lại ngăn ông lại.Ngu Sưởng lắc đầu, bình tĩnh nói: "Nhìn kỹ hẵng nói."Tiêu Sấm nhìn chưởng môn, nếu không phải đó là chưởng môn, thì ông đã mắng rồi."Chưởng môn, làm sao Tiểu Y đánh thắng được tên kia."Ngu Sưởng nhìn Doãn Kỳ, lại nhìn Lữ Thiếu Khanh, không giải thích, chỉ nói: "Yên tâm đi, có chúng ta ở đây, Tiểu Y không sao đâu."Ngu Sưởng biết, nếu nha đầu Doãn Kỳ biết ý của mình thì đã lao lên đài luôn rồi, chứ không chỉ dừng ở ngồi đó mắng chửi.Không ít người cảm thấy khó hiểu khi thấy Doãn Kỳ mắng Đỗ Tĩnh.Tất cả mọi người biết người của Quy Nguyên Các làm việc luôn hống hách, chưa bao giờ quan tâm tới mặt mũi gì.Những chuyện như ỷ lớn hiếp nhỏ thường xuyên xảy ra.Việc cử một tu sĩ Nguyên Anh diệt một môn phái mà người có thực lực mạnh nhất chỉ có Trúc Cơ cũng không phải chưa từng làm.Người của Quy Nguyên Các không phải bị mắng mấy câu là sẽ lùi bước, ngược lại sẽ làm cho bọn họ hung hăng hơn.Tất cả mọi người có thể khẳng định, Đỗ Tĩnh sắp sửa ra tay đối phó với Tiêu Y rồi.Đỗ Tĩnh cười lạnh một tiếng, không thèm để ý tới Doãn Kỳ, mà nói với Tiêu Y: "Đến đây đi, để cho ta xem bản lĩnh của ngươi."Hắn ta không sợ đám người Ngu Sưởng ngăn cản, nếu bọn Ngu Sưởng lên tiếng ngăn cản, sư phụ của mình cũng sẽ cản lại, tạo cơ hội cho hắn ta.Đỗ Tĩnh nói xong, linh lực đã vận chuyển trong cơ thể từ sớm tức khắc hội tụ thành một con hỏa xà khác.Hỏa xà uốn người, lượn vòng tiến lên, lao thẳng vào mặt Tiêu Y.Mặc dù Tiêu Y là tu sĩ, nhưng lúc nhìn thấy hỏa xà sống động như thật, da đầu nàng không khỏi run lên.Nàng biết thực lực của mình không bằng Đỗ Tĩnh, cho nên không để lại một chút thực lực nào.Dốc hết toàn lực.Nàng sử dụng Thanh Bình Kiếm quyết, múa may trường kiếm, kiếm ý ập về phía Đỗ Tĩnh.Nhưng lần này nàng chịu thiệt trước mặt hỏa xà.Khí tức nóng bỏng của hỏa xà như đang nung linh hồn của nàng.Cơ thể được tạo thành từ linh khí vô cùng kiên cố.Cho dù là trường kiếm tam phẩm cũng không thể chém đứt được.Trường kiếm rơi trên thân hỏa xà, làm bắn ra vô số tia lửa.Tiêu Y vội vàng lùi về phía sau, trường kiếm của nàng phối hợp với kiếm quyết, lại cộng thêm kiếm ý, thế mà không thể giải quyết một con hỏa xà nho nhỏ.Mặt Đỗ Tĩnh mang nét châm biếm, điều khiển hỏa xà nhào vào Tiêu Y."Không biết tự lượng sức mình, vừa nãy chỉ là một đòn dọ thám ngươi mà thôi.""Mặc dù ngươi có kiếm ý, nhưng ngươi nghĩ rằng ta là ai?""Cảnh giới của ta cao hơn ngươi, thực lực mạnh hơn ngươi, nếu như thế mà ta còn không làm gì được ngươi, thì ta còn làm tu sĩ gì nữa?"Trong lòng Tiêu Y sinh ra cảm giác bất lực, hỏa xà lượn vòng lao đến, tốc độ cực nhanh, làm nàng ứng phó mệt mỏi.Đúng như lời Đỗ Tĩnh nói, thực lực của nàng thua Đỗ Tĩnh quá xa.Nàng không phải đối thủ của Đỗ Tĩnh.Không bao lâu sau, nàng bắt đầu gặp khó khăn, chỉ biết dốc sức ngăn cản."Tiểu nha đầu, đầu hàng đi."Đỗ Tĩnh vừa cưỡng ép Tiêu Y không ngừng lui về phía sau, vừa bảo Tiêu Y đầu hàng.Hắn ta hết sức gian trá, chỉ cần Tiêu Y đầu hàng trước mắt bao người, chẳng những sẽ làm đạo tâm của nàng bị hao tổn, còn sẽ làm Lăng Tiêu phái mất hết thể diện."Thực lực của ngươi không bằng ta, bỏ vũ khí xuống không chống cự nữa là điều rất bình thường, không ai cười ngươi đâu.""Hà tất chịu đựng nỗi khổ này..."Đỗ Tĩnh hết sức gian trá, cực có tâm kế.Hắn ta muốn dùng mấy câu nói này dụ dỗ Tiêu Y đầu hàng.Chỉ cần Tiêu Y chịu thua, hành vi Đỗ Tĩnh có thể đạt tới hiệu quả nhất tiễn song điêu.Tiêu Sấm đứng bên trên mắng to."Tên khốn khó ưa kia, đám khốn kiếp Quy Nguyên Các này."Cơ Bành Việt thậm chí đề nghị: "Nếu không chúng ta tìm cơ hội tìm bọn Thương Chính Sơ giao lưu thử xem?""Vừa lúc có thể xả giận cho Kế Ngôn."Lục Tế lại không đồng ý nói: "Chúng ta làm như vậy, có khác gì Quy Nguyên Các đâu?"Quy Nguyên Các có thể làm việc bá đạo, không biết xấu hổ, Lăng Tiêu phái bọn họ lại không làm được.Tư Dao cắt ngang bọn họ: "Đừng có nói nhảm nữa, chú ý chút đi, đừng để xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn."Tuy mấy người tu sĩ Nguyên Anh bọn họ đều có mặt ở đây, người của Quy Nguyên Các chưa chắc dám ra tay giết người.Nhưng không có nghĩa là Đỗ Tĩnh không thể hủy hoại Tiêu Y.

Bạn cần đăng nhập để bình luận