Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh - Chương 3082: Ngươi có Đại Đế chi tư (length: 6735)

"Đúng vậy," Lữ Thiếu Khanh hào phóng thừa nhận, "Ta sợ Tiên Đế sẽ đến làm thịt ta."
"Không đúng, là nhất định sẽ tới làm thịt ta."
"Không thừa cơ chạy còn chờ chết sao?"
Lữ Thiếu Khanh biết rõ thân phận của thằng em ma quỷ này không đơn giản, thậm chí rất có khả năng là Tiên Đế.
Bị người giết chết Tiên Đế.
Mà người có thể giết chết Tiên Đế cũng chỉ có thể là Tiên Đế.
Thằng em ma quỷ còn chẳng qua chỉ là đối thủ, mình làm sao có thể thắng nổi?
Muốn giúp thằng em ma quỷ báo thù, mình kém nhất cũng phải trở thành Tiên Đế mới tính.
Hắn hiện tại thiếu chính là thời gian.
Chỉ cần cho hắn đủ thời gian, hắn trưởng thành, hắn hoàn toàn không sợ bất cứ kẻ nào.
Chỉ cần hắn trở thành Tiên Đế hoặc là Kế Ngôn trở thành Tiên Đế, thế giới này muốn đi đâu cũng được.
Cho nên, chạy về hạ giới trốn một thời gian, sống tạm rồi phát triển là biện pháp tốt nhất.
Giai đoạn trước sống phóng túng đã lâu, phát hiện không thể thăng cấp, chỉ có thể về phát triển, phát triển tốt rồi tính.
Nếu như không thành Tiên Đế, vậy thì trốn ở thế giới rộng lớn sống hết đời cũng không sao.
Thế giới lớn như vậy, không nhất định phải đi ra ngoài nhìn ngó.
"Sao có thể?" Quản Vọng không tin, "Chúng ta bị Tiên Đế công kích là do chúng ta xông vào Thần Chi Cấm Địa."
Nói đến đây, Quản Vọng không nhịn được chửi thề, ân cần thăm hỏi Loan Sĩ.
"Mẹ nó, thằng Loan Sĩ kia, thật không phải người."
"Làm người không tử tế, sớm muộn cũng bị sét đánh chết..."
Nếu không phải Loan Sĩ, bọn hắn ở Thần Chi Cấm Địa đã không bị phát hiện.
Loan Sĩ trước khi rời đi không giúp che giấu thiên cơ, ngược lại còn để Tiên Đế phát hiện từ nơi xa xôi ra tay.
Suýt nữa đã giết sạch bọn họ.
Lữ Thiếu Khanh nhắc nhở Quản Vọng, "Hắn đã không tính là người, hắn là Đọa Thần."
Quản Vọng lại nhìn Lữ Thiếu Khanh, "Nói ngươi đấy, làm người phải phúc hậu một chút."
"Má nó, đồng hương ngươi có ý gì?" Lữ Thiếu Khanh bất mãn, "Ta làm người còn chưa đủ tử tế à?"
"Má nó, ta tận tâm tận lực đi giúp hắn, bị hố ta cũng không thèm hé răng, vậy còn chưa đủ phúc hậu?"
Quản Vọng nhìn Lữ Thiếu Khanh, "Ta thấy ngươi không có mặt mũi nói."
Nói cho cùng, Loan Sĩ trả thù Lữ Thiếu Khanh cũng là do Lữ Thiếu Khanh gieo gió gặt bão.
Nói cho cả đống Tiên Đế kết tinh, kết quả cho chút xíu, ai cũng không vui.
Đừng nói là sau đó Lữ Thiếu Khanh còn điên cuồng khiêu khích Loan Sĩ, có vẻ muốn đánh một trận.
Chỉ cần là người bình thường cũng sẽ bị Lữ Thiếu Khanh làm cho tức điên lên.
Đừng nói Loan Sĩ là Thánh Chủ, có kiêu ngạo của mình.
Nhịn được nhất thời, không nhịn được cả đời.
Loan Sĩ không ra tay là bởi vì bên Lữ Thiếu Khanh nhân số nhiều, ba cái nửa bước Tiên Đế làm Loan Sĩ sợ vỡ bình.
Trước khi rời đi hố Lữ Thiếu Khanh một phát, vô cùng hợp tình hợp lý.
Nghĩ đến đây, Quản Vọng cũng nghiêm túc nói với Lữ Thiếu Khanh, "Chúng ta bị liên lụy là do ngươi."
"Thôi đi," Lữ Thiếu Khanh kêu to, "Ngươi có gan thì đừng ở đây la, đi tìm Loan Sĩ giết chết hắn..."
Quản Vọng xem như không nghe thấy câu này.
Ngươi còn kiêng kị hắn như vậy, ta sao dám đi tìm hắn gây sự.
Ta chán sống rồi sao?
"Sao ngươi không đi tìm hắn gây sự?"
Lữ Thiếu Khanh xua tay, "Ta là người lương thiện nhất, rộng lượng nhất, chuyện nhỏ, ta sẽ không chấp nhặt với hắn."
"Dù sao lúc tu luyện hắn cũng sẽ tẩu hỏa nhập ma, tâm thần không tập trung, ông trời đánh sấm, ta liền không thêm phiền cho hắn nữa."
Quản Vọng:...
Ân Minh Ngọc:...
Còn nói là không chấp nhặt?
Ngươi mẹ nó đều đang nguyền rủa hắn.
Nếu như ngươi biết hắn ở chỗ nào, chắc chắn rút kiếm giết tới.
Tiêu Y bên này nói với Ân Minh Ngọc, "Miệng quạ đen, ngươi cũng chúc phúc cho hắn vài câu đi."
Ân Minh Ngọc nghiến răng, hận không thể phun vào mặt Tiêu Y, "Ta không phải miệng quạ đen, ngươi đừng có ăn nói lung tung."
"Chính ngươi trước đó đã nói rồi, chẳng lẽ muốn trở mặt không nhận?"
Ân Minh Ngọc tức chết, những lời này trước kia nàng không nên nói.
Nàng phì phò nói, "Trùng hợp, tất cả chỉ là trùng hợp..."
Lữ Thiếu Khanh liếc nàng một cái, "Ta cảm thấy ngươi có tư chất làm Đại Đế."
"Ô Nha Đại Đế!"
Ân Minh Ngọc tức đến đỏ bừng mặt, đáng ghét.
Là người tốt, nhưng cũng là một tên hỗn đản người tốt.
Nàng giơ nắm đấm, hận không thể đấm vào người Lữ Thiếu Khanh một phát, "Ta không phải miệng quạ đen."
Quản Vọng bên này cũng mở miệng giúp đồ đệ mình, "Thằng khốn, bớt nói vớ vẩn đi."
"Cái gì mà miệng quạ đen, đều là do ngươi ăn nói linh tinh, ngươi sao có thể tùy tiện đặt biệt danh cho người khác?"
Nghĩ đến lần đầu gặp Lữ Thiếu Khanh, Lữ Thiếu Khanh cũng gọi hắn là miệng quạ đen.
Còn muốn để hắn làm Ô Nha Đại Đế.
Mà lại hắn còn nhớ rõ Lữ Thiếu Khanh còn gọi hậu bối ở hạ giới của mình là miệng quạ đen.
Suốt ngày đặt biệt hiệu cho người khác, không có chút lễ phép nào.
Thật mất mặt.
"Biết giữ chút thể diện được không?"
Lữ Thiếu Khanh không vui nói, "Gì mà thể diện hay không, ta ăn ngay nói thật đấy được không?"
"Ta từ trước đến giờ không nói lung tung, ta mắt nhìn như đuốc, vừa thấy đã biết nàng có tư chất Đại Đế, còn lợi hại hơn cả ngươi."
"Các ngươi đều là một giuộc..."
Quản Vọng tức chết, Ân Minh Ngọc cũng tức điên.
Cả chuyện kéo đến Đại Đế.
Ô Nha Đại Đế?
Ân Minh Ngọc tưởng tượng đã thấy trời đất quay cuồng.
Sau này bị người ta gọi như vậy, nàng còn cần gặp người?
Lúc này Ân Minh Ngọc không quan tâm gì nữa, trực tiếp lớn tiếng phản đối với Lữ Thiếu Khanh, "Ta không phải miệng quạ đen."
"Tất cả chỉ là trùng hợp!"
Lữ Thiếu Khanh cười tủm tỉm nói, "Trùng hợp, ta biết một miệng quạ đen cũng nói như vậy, nói tất cả đều là trùng hợp."
"Ngươi cứ nhận đi, đối mặt với thực tế đi..."
"Má," Quản Vọng lên tiếng ngắt lời Lữ Thiếu Khanh, "Đừng có lảng sang chuyện khác, ngươi nói ngươi muốn về hạ giới, chuyện này thật à?"
"Nói nhảm," Lữ Thiếu Khanh ủ rũ, "Chẳng lẽ còn là giả?"
"Đắc tội Tiên Đế, không chạy thì chờ chết sao?"
Sau đó, liếc qua Ân Minh Ngọc, "Ở cùng các ngươi những miệng quạ đen này, ta Alexander, phải nhanh chân chạy thôi."
Lữ Thiếu Khanh vừa nhìn, Ân Minh Ngọc lại càng tức, phì phò nói, "Thật sao?"
"Miệng quạ đen? Ta nói lát nữa sẽ có Tiên Đế muốn đối phó ngươi, ta ngược lại muốn xem có trở thành sự thật không..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận