Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 524 - Lấy tiền làm việc



Chương 524: Lấy tiền làm việcNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmLữ Thiếu Khanh vung tay lên, sau đó nhíu mày, lập tức trở mặt hung tợn nói: "Sao chỉ có mười vạn viên linh thạch? Còn mười vạn nữa đâu? Ngươi muốn trả trước một nửa, sau khi xong việc mới thanh toán nốt sao?"Ta đúng là có nghĩ như vậy, nhưng nhìn dáng vẻ của ngươi thì khẳng định là ngươi sẽ không đồng ý rồi.Quản Đại Ngưu giải thích: "Công tử, mười vạn này là cho ngươi, mười vạn kia, chờ sau khi ngươi buông tha cho ta, ta sẽ giao cho vị công tử kia.""Không cần, linh thạch của hắn ta cũng là của ta, lấy ra đi."Quản Đại Ngưu ngạc nhiên, ánh mắt dò xét qua lại trên người hai người.Kế Ngôn ngồi xếp bằng ở đầu thuyền, không nhúc nhích, cũng không có bất kỳ phản ứng gì đối với lời này của Lữ Thiếu Khanh, giống như là đang ngầm thừa nhận.Quản Đại Ngưu chần chờ hỏi Kế Ngôn: "Công tử, cái này...""Ta không có hứng thú đối với linh thạch."Thanh âm bình thản, khiến hảo cảm của Quản Đại Ngưu đối với hắn ta trong nháy mắt tăng gấp bội.Nhìn xem, đây mới là khí độ mà đại năng Nguyên Anh nên có, người ta khinh thường cướp bóc, khí độ này, kết cấu này, thật không hổ là công tử áo trắng."Hắn ta không muốn, nhưng ta không có nói là không muốn, nhanh chóng lanh lẹ một chút, nếu không giết chết ngươi đấy."Lúc này Lữ Thiếu Khanh đã hoàn toàn hóa thân thành ác bá thổ phỉ.Vừa rồi không có giết chết tên mập này, không tiện đoạt nhẫn trữ vật, hiện tại có thể vớt được bao nhiêu thì vớt bấy nhiêu, không phải ai cũng dễ lấy nhiều như vậy.Quản Đại Ngưu nhịn không được nhìn về phía Kế Ngôn, đại ca, hắn đang trắng trợn muốn ăn phần kia của ngươi, ngươi thực sự không dạy dỗ hắn sao?Dường như cảm giác được ánh mắt hèn mọn của Quản Đại Ngưu, Kế Ngôn mở miệng: "Cho hắn đi, ngươi bị hắn để mắt tới rồi."Tên mập này cũng rất đáng thương, chọc ai không muốn, cứ nhất định phải chọc vào hắn.Bị sư đệ ta theo dõi, một thân thịt mỡ của ngươi sợ là cũng phải mất đi hơn mười cân.Nhưng mà chuyện hắn ta nói đúng là có chút cổ quái, đi xem cũng không sao.Quản Đại Ngưu hết cách rồi, ngoan ngoãn lấy linh thạch ra lần nữa."Lề mề, không biết lãng phí thời gian là rất đáng xấu hổ sao?" Lữ Thiếu Khanh khinh bỉ Quản Đại Ngưu, sau đó lại hạnh phúc đắm chìm trong đống linh thạch.Sau khi say mê trong chốc lát, Lữ Thiếu Khanh thu linh thạch lại. Hắn khôi phục bộ dáng vốn có, nói với Quản Đại Ngưu: "Xuống thuyền đi."Quản Đại Ngưu thiếu chút nữa lại khóc, hỗn đản, ngươi muốn qua cầu rút bán, thu tiền không làm việc sao?"Công tử, không nên như vậy." Trong lòng Quản Đại Ngưu trống rỗng, không có cách nào.Hắn ta chỉ hận thực lực của mình không đủ, bằng không nhất định phải vì dân diệt trừ tai họa này, người này tuyệt đối là tai họa cho người khác."Được rồi, đùa với ngươi thôi." Lữ Thiếu Khanh thấy Quản Đại Ngưu không thức thời, hung ác lườm hắn ta một cái: "Nói đi, tiếp theo ngươi có tính toán gì? Muốn đi tự thú sao? Ta có thể đưa ngươi đi miễn phí."Lữ Thiếu Khanh rất muốn ném Quản Đại Ngưu cho đám người Thiên Cung Môn, như vậy hắn cũng không cần phí nhiều tâm tư.Trong lòng Quản Đại Ngưu hung hăng khinh bỉ Lữ Thiếu Khanh một phen, nói đùa sao, ta thấy ngươi không hề giống nói đùa một chút nào, tên hỗn đản này không dễ đối phó, phải cẩn thận.Quản Đại Ngưu âm thầm nhắc nhở mình ở trong lòng.Hắn ta nặn ra một nụ cười, nói với Lữ Thiếu Khanh: "Công tử, không biết nên xưng hô với hai người như thế nào?"Ta ngược lại muốn nhìn xem các ngươi rốt cuộc là ai, trâu bò hò hét không nói, còn vô sỉ hạ lưu, tuyệt đối có lai lịch không tầm thường."Hắn ta tên là Trương Chính, còn ta tên là Ngô Thiên Tung."Vẫn là thao tác thông thường, mạo hiểm dùng tên người khác, tăng thêm vài phần bảo đảm cho mình.Quản Đại Ngưu lẩm nhẩm hai cái tên này ở trong lòng, trong đầu như dời sông lấp biển, đang suy nghĩ xem mình đã từng nghe qua hai cái tên này chưa.Nhưng cuối cùng đến khi đầu óc sắp quá tải, hắn ta cũng không nghĩ ra nguyên nhân."Tên hai vị công tử vừa nghe đã biết có lai lịch lớn." Quản Đại Ngưu khen tặng một câu, vỗ mông ngựa chuẩn không sai.Lữ Thiếu Khanh liếc mắt nhìn hắn ta, nói một câu khiến cuộc trò chuyện đi vào ngõ cụt: "Cái gì mà có lai lịch lớn? Ngươi nói thử xem."Quản Đại Ngưu nghẹn đến khó chịu muốn chết, rốt cuộc tên hỗn đản này có biết nói chuyện phiếm hay không vậy?Ta đang nói chuyện tử tế, thổi phồng lẫn nhau, có hiểu không?Kết quả là Quản Đại Ngưu chỉ có thể cười ngượng ngùng nói sang chuyện khác: "Công tử, có thể mang ta đi một nơi không? Đó là bí cảnh mà Triều Khải đang thăm dò, hơn nữa còn là ở vị trí trung gian nhất. Ta cảm thấy bí cảnh kia nhất định không tầm thường."Sau khi thuê hai bảo tiêu không nghe lời một chút nào này, trong lòng Quản Đại Ngưu cũng nổi lên dũng khí chuẩn bị đi xông pha thăm dò một lần.Hắn ta nói với Lữ Thiếu Khanh kế hoạch của mình: "Trước tiên chúng ta tiến vào bên ngoài bí cảnh nhìn xem, nếu như bên ngoài không có gì, ta lại tiến vào bên trong bí cảnh nhìn thử, hai vị công tử sẽ ở bên ngoài tiếp ứng, như thế nào?"Không có Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn áp trận hỗ trợ, hắn ta không dám trực tiếp xông vào, nếu bị người của Thiên Cung Môn phát hiện, chắc chắn sẽ bị đánh chết.Lần này Thiên Cung Môn làm việc lớn như vậy, không tiếc cấm đường đắc tội mọi người, điều này chứng tỏ bọn họ quyết tâm muốn có được bí cảnh này.Chắc chắn sẽ không dễ dàng để người ngoài nhúng tay vào và phá hoại.Thu tiền làm việc, tố chất cơ bản của Lữ Thiếu Khanh cũng coi như không tệ.Đương nhiên, với thực lực của hắn mà cầm tiền không làm việc, Quản Đại Ngưu cũng không làm gì được hắn.Nhưng mà Lữ Thiếu Khanh nhìn Kế Ngôn một cái, Đại sư huynh của mình hình như cũng có chút động tâm, vậy thì làm theo ý hắn ta đi.Lữ Thiếu Khanh nói với Quản Đại Ngưu: "Được, xuống thuyền đi."Lại nữa à?Quản Đại Ngưu thiếu chút nữa muốn mắng chửi người.Nhưng mà lần này Lữ Thiếu Khanh cũng không ngồi thuyền, mọi người ngự không mà đi, lặng lẽ lẻn vào.Quản Đại Ngưu ở phía trước dẫn đường, dọc theo đường đi gặp không ít tu sĩ Thiên Cung Môn và các môn phái khác canh gác.Không ngoa khi nói cứ năm bước lại có một chốt, mười bước lại là một trạm canh gác, còn có đủ loại trận pháp và cấm chế, ngay cả con ruồi cũng khó có thể bay lọt...

Bạn cần đăng nhập để bình luận