Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1596

Chương 1596Chương 1596
Lữ Thiếu Khanh bước lên một bước, tất cả cây cối thực vật trong rừng điên cuồng lắc lư.
Thực vật nơi này sống lại, chúng lắc lư như móng quỷ chộp tới Lữ Thiếu Khanh.
Sau đó, trong rừng vang lên tiếng gào thét ngập trời, vô số bóng đen từ trong rừng phi nước đại xông ra với khí thế như muốn xé Lữ Thiếu Khanh thành từng mảnh nhỏ.
Lữ Thiếu Khanh cười ha hả rồi rụt chân lại, tất cả lập tức bình tĩnh trở lại.
Sau khi được hắn cải tạo, đại trận trước mắt lại tăng thêm một chút uy lực, mà cũng trở nên phức tạp.
Sinh địa an toàn đã bị hắn sửa lại, dù đại tông sư trận pháp có tới đây, không ăn chút đau khổ cũng đừng mong dễ dàng tìm được.
"Cái khác cũng cứ làm vậy đi."
Lữ Thiếu Khanh cười xấu xa, lắc mình một cái biến mất.
Cứ thế, bốn đại trận khác trong đại trận ngũ hành cũng bị hắn sửa đổi lần lượt.
Lữ Thiếu Khanh hết sức hài lòng nhìn kiệt tác của mình: "Hà hà, ta muốn xem xem khi các ngươi phát hiện ra sẽ như thế nào?"
"Thăng cấp miễn phí cho các ngươi, uy lực tăng lên rồi, không cần cám ơn."
"Ôi, ta vẫn tốt bụng quá, làm việc miễn phí không lấy thù lao, còn hiến cả vật liệu vào nữa, trên thế giới này ngoại trừ ta không còn ai khác." Sau khi hắn thay đổi, uy lực của đại trận tăng ít nhất ba phần.
Nhưng đại trận cũng bị thay đổi hoàn toàn, dù chủ nhân ban đầu của đại trận này tiến vào cũng phải váng đầu mà chuyển hướng.
Mặc dù cười hì hì nhưng hai mắt Lữ Thiếu Khanh lại lóe lên lạnh lẽo.
"Lát nữa các ngươi tiến vào phải cẩn thận một chút."
Hắn võ võ tay, sải bước ra, lần nữa biến mất trong trận pháp.
Khi hắn xuất hiện một lần nữa thì đã ra trận pháp cấp năm, xuất hiện trong một viện tử nào đó của Mị gia.
Nhìn xung quanh không có một ai, Lữ Thiếu Khanh hài lòng cười một tiếng, bắt đầu làm chính sự.
Hắn thả thần thức ra chuẩn bị đi tìm vị trí của Mị Càn.
Hắn tìm Mị Càn đương nhiên không phải muốn giết hắn ta, chỉ là muốn kích thích hắn ta một chút.
Nhưng quét một hồi, hắn quái lạ tự hỏi: "Không ngờ còn có trận pháp cấp sáu?"
Trận pháp cấp sáu ở ngoài, Lữ Thiếu Khanh chỉ quét qua đã phát hiện ra, đồng thời cũng hiểu được tính toán của Mị gia.
Mị gia tính, nếu trận pháp cấp năm không có tác dụng, còn có thể tiếp tục vận dụng đến trận pháp cấp sáu.
Lúc này Lữ Thiếu Khanh mới hung hăng khinh bỉ, lớn tiếng khiển trách: "Hèn hạ vô sỉ, hành vi tiểu nhân. Người Trung Châu đều không có nhân phẩm như thế sao?"
Trận pháp cấp năm không đối phó được hắn, ấy vậy mà còn muốn dùng đến cấp sáu.
Từ khi nào lại vô sỉ giống như mình vậy?
"Nhưng so ra ta vẫn kém một chút. Nếu là ta, trực tiếp dùng trận pháp cấp sáu hầu hạ ngay từ đàu, thế mà Mị gia còn dùng trận pháp cấp nắm trước cơ, xem thường ai chứ?"
Trận pháp cấp sáu, Hóa Thần cũng nhất định phải cẩn thận, có thể đi đường vòng thì tuyệt đối phải đi đường vòng.
Trong động thiên hung địa, Tiệt Không Hỗn Thiên trận cấp sáu mà các vị tổ tiên của phái Lăng Tiêu lưu lại đã ngăn được quái vật Hóa Thần, che chở cho phái Lăng Tiêu, cũng che chở Tề Châu, thậm chí cả Thập Tam Châu.
Nếu Lữ Thiếu Khanh không phải là đại tông sư trận pháp lúc trước, hiện tại hắn cũng phải nghĩ cách đi đường vòng. Trận pháp cấp sáu, với Hóa Thần mà nói, cũng cực kỳ nguy hiểm.
Chỉ cần lỡ sơ sảy một cái, sẽ bị thương nặng, thậm chí thân tử hồn diệt.
Đương nhiên, đó là với Hóa Thần bình thường, nhưng vưới Lữ Thiếu Khanh, hắn không cần đi đường vòng.
Thậm chí!
Lữ Thiếu Khanh cười khẩy, chắp hai tay sau lưng, bước lên một bước chủ động tiến vào trận pháp cấp sáu.
Trận pháp cấp sáu vẫn gió êm sóng lặng, như một con hung thú còn đang ẩn nấp chưa tỉnh giấc.
Lữ Thiếu Khanh vừa tiến vào liền biết trận pháp này chưa có ai khởi động, chỉ đang duy trì vận hành ở mức cơ bản nhất.
Nếu có người xông vào, trận pháp cũng sẽ thức tỉnh, nhốt người trong đó.
Nhưng với Lữ Thiếu Khanh thì vấn đề này không cần phải lo lắng.
Chỉ cần hán muốn, dù có chủ nhân điều khiển cũng không thể phát hiện được hẳn đang ở trong trận.
Lữ Thiếu Khanh đi lòng vòng trong trận, phát hiện lực sát thương của trận pháp cấp sáu này còn mạnh hơn cả Tiệt Không Hỗn Thiên trận.
Tiệt Không Hỗn Thiên trận lấy phòng ngự là chính, sát thương không phải chủ yếu.
Mà hiện tại trận pháp cấu sáu không biết tên này lại có lực sát thương kinh khủng.
Sát ý dày đặc như thể có một cây đao treo trên đỉnh đâu khiến cho tu sĩ Hóa Thần trung kỳ là hắn đây cũng cảm thấy hãi hùng khiếp vía, chỉ muốn mau mau rời khỏi đây.
Tu sĩ Hóa Thần bình thường tiến vào chắc chắn sẽ phải quỳ.
Đây là chỗ dựa để Mị gia dám dẫn hẳn tiến vào, dùng trận pháp đối phó sao?
Lữ Thiếu Khanh nhịn không được mà chửi ầm lên: "Người Trung Châu cam đoan, thật con mẹ nó không thể tin được mài"
"Người nào tin người đó chết!"
Nếu hắn không hiểu trận pháp, bị Mị Đại dỗ vào, trận pháp cấp năm không hành hắn chết được thì trận pháp cấp sáu cũng có thể chơi chết hắn.
Lữ Thiếu Khanh nhìn trận pháp cấp sáu, hơi nghiêng đầu lẩm bẩm: 'Ồ, Mị gia thân là đại gia tộc lớn thế, giữ một trận pháp cấp sáu ở đây, uy lực quá lớn, quá không may mắn, hỏng đến hòa hảo thương thiên."
"Để ta giúp các ngươi một chút."
Trận pháp cấu sáu không giống với trận pháp cấp năm.
Trận pháp cấp năm, Lữ Thiếu Khanh có thể giúp Mi gia sửa chữa, tăng thêm uy lực.
Chờ Mị gia khống chế được, sẽ trở thành công cụ bảo vệ cho Mị gia.
Lữ Thiếu Khanh không quan tâm đến điều này. Chỉ là trận pháp cấp năm thôi, đến lúc đó nếu muốn phá hỏng, hắn chỉ cần phất tay một cái là nó biến mất.
Nhưng trận pháp cấp sáu này, Lữ Thiếu Khanh lại không có ý định giúp gia tăng uy lực.
Ngược lại, hắn còn muốn giảm bớt uy lực của trận pháp.
Với hắn, trận pháp cấp sáu vẫn còn có uy hiếp, cho nên nhất định phải xử lý nó.
Vì đề phòng kinh động đến người Mị gia, Lữ Thiếu Khanh không trực tiếp pha hư trận pháp cấp sáu, mà nắm chỗ này một tí, đào chỗ kia một tẹo, đổi hướng trận văn một chút, dùng vật liệu cấp thấp thay thế chỗ kia một cái, vân vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận