Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh - Chương 2784: Đến ta trong chén đến (length: 7065)

Lấy tiên thạch, tranh thủ thời gian chạy trốn?
Mặt nữ nhân ngay lập tức tối sầm lại.
Vẫn là cái kiểu muốn ăn đòn này.
Thì ra không phải bị đánh đến cúi đầu, mà là đang giở trò.
Nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh vẻ mặt thèm thuồng, nữ nhân giơ tay lên, lại muốn đánh cho hắn một trận.
Không ngờ lúc này đỉnh tinh hà bộc phát càng dữ dội hơn, nữ nhân hung hăng trừng Lữ Thiếu Khanh một cái, sau đó thân ảnh biến mất.
"Dựa vào!"
Lữ Thiếu Khanh kêu to, "Ngươi đừng chạy, trả tiên thạch cho ta..."
"Ầm ầm!"
Trong tinh hà đột nhiên nổ tung như pháo hoa, từng ngôi sao nổ tung, vô số sức mạnh hủy diệt từ trong tinh hà bộc phát ra, quét sạch toàn bộ tinh không.
Tất cả các ngôi sao trong tinh không đều bị sức mạnh hủy diệt xung kích, phát nổ.
Giống như chiêu Hư Không Diệt của hắn.
Lữ Thiếu Khanh há hốc miệng, "Chẳng lẽ thật sự xong đời?"
Cảm nhận sức mạnh kinh khủng đang hội tụ trên đỉnh đầu, một khi rơi xuống, nơi này tất cả đều sẽ hóa thành tro tàn.
"Thôi đi, tại sao phải cướp đồ người khác, tiêu hóa không tốt à?"
Lữ Thiếu Khanh vừa lo lắng vừa mắng, "Tham lam, tất cả tại lòng tham gây họa!"
Lữ Thiếu Khanh nắm chặt nắm đấm, bề mặt da hiện lên hai đạo điện quang đen trắng.
Lữ Thiếu Khanh cắn răng, thầm nghĩ, không biết mình có thể gánh nổi những sức mạnh này không.
Tuy rất đáng sợ, nhưng Lữ Thiếu Khanh không hề có ý định rời đi.
Về tình, về lý, về công hay về tư, hắn đều không thể làm thế.
Vừa bay lên không, trước mắt bỗng nhiên lóe sáng, một thân ảnh khổng lồ hiện lên trong tinh không.
Áo trắng bồng bềnh, như tiên tử giáng trần, đứng giữa tinh không.
"Má ơi!"
"Siêu nhân!"
Thân ảnh to lớn đứng giữa tinh không, không thể nhìn rõ khuôn mặt thật của hắn.
Nhưng Lữ Thiếu Khanh khẳng định đó là ma quỷ tiểu đệ.
Bất kể là pháp tướng hay bản thể, thân ảnh lúc này của nữ nhân tạo cho Lữ Thiếu Khanh cảm giác áp bức vô cùng lớn.
Thân ảnh màu trắng có chút tản ra ánh sáng, tựa hồ đang tương thông với vô số các ngôi sao.
Thân thể nàng từ trong ra ngoài toát ra hơi thở thánh khiết.
Đối mặt với vô số ngôi sao đang nổ tung, nàng chỉ nhẹ nhàng vung tay, sức mạnh cuồng bạo lập tức trở nên yên tĩnh lại, từ một con thú dữ điên cuồng biến thành con cừu nhỏ ngoan ngoãn, thần phục trước mặt nữ nhân.
Tựa như nàng là chủ nhân của tất cả các ngôi sao trong tinh không này.
Vô số ánh sao lấp lánh, chiếu rọi trên người nữ nhân.
Lữ Thiếu Khanh thấy rõ, từng luồng ánh sao giống như bị nữ nhân hấp thu.
"Tham, đủ tham rồi!"
Ngoài miệng thì mắng, nhưng trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm.
Dù sao cũng không cần liều mạng nữa.
Thoải mái rồi, Lữ Thiếu Khanh nhìn những vì sao trên trời, con ngươi đảo quanh.
Nữ nhân có thể thôn phệ, hắn cũng có thể chứ?
Năng lượng to lớn thế này, hắn thôn phệ một chút thôi cũng đủ làm thực lực tăng vọt.
Nghĩ tới đây, mắt Lữ Thiếu Khanh càng thêm sáng ngời.
Dám nghĩ dám làm, Lữ Thiếu Khanh lập tức bay lên, "Cho ta chút!"
Lấy của ta nhiều tiên thạch như vậy, chỗ này cũng có phần của ta chứ.
Lữ Thiếu Khanh xông lên, "Đừng có ăn hết, còn phần của ta..."
Lữ Thiếu Khanh trực tiếp lao vào một luồng ánh sao.
"Ầm ầm!"
"Aaa!"
Một tiếng nổ lớn vang lên, Lữ Thiếu Khanh kêu thảm thiết.
Lữ Thiếu Khanh bị trọng thương, sức mạnh đáng sợ giáng xuống người hắn, cảm giác như vô số ngọn núi lớn hung hăng đè vào người.
Sức mạnh kinh khủng vượt xa cả Tiên Quân, Thần Quân, thậm chí Lữ Thiếu Khanh cảm thấy sức mạnh của Thần Vương cũng không bằng.
Chỉ trong chốc lát, hắn đã bị đánh bay, rơi xuống đất.
Phụt!
Lữ Thiếu Khanh nôn mấy ngụm máu tươi, có thể nói chỉ một cú, hắn đã bị trọng thương, còn nặng hơn lúc trước đấu với Thần Vương.
Lữ Thiếu Khanh nằm trên mặt đất, ngước nhìn nữ nhân trên trời, mở miệng chửi, "Đồ vương bát đản, một mình ăn hết, không sợ chết nghẹn à?"
Vô số đạo quang rơi trên người nữ nhân, bị nàng chậm rãi hấp thụ.
Chỉ một đạo đã khiến Lữ Thiếu Khanh bị thương nặng, vô số đạo quang như thế, Lữ Thiếu Khanh cảm thấy mình mà ở vị trí của nữ nhân, chắc chắn sẽ bị oanh sát thành tro bụi.
Đối mặt với sức mạnh sâu không lường được, nữ nhân lại có thể như đá ngầm, đứng sừng sững bất động, hấp thụ tất cả.
Lữ Thiếu Khanh vừa nhìn vừa ghen tị, đau lòng rơi lệ.
"Mạnh đến vậy rồi, sau này ta sống thế nào đây?"
Lữ Thiếu Khanh thở dài, "Thế đạo bất công..."
Trước kia hắn với nữ nhân đã khó mà giao lưu bình đẳng, giờ thì càng khó tranh giành lợi ích.
Hễ không vừa ý là lại đánh hắn, đánh cho hắn kêu trời kêu đất.
Bây giờ, nữ nhân lại tiến bộ hơn, khoảng cách giữa hai người lại càng lớn hơn.
Sau này hắn trước mặt nữ nhân lại càng yếu thế.
Về phần lợi ích, khó như lên trời.
Thậm chí!
"Ngày sau sợ phải bị ma quỷ tiểu đệ nô dịch, làm trâu ngựa cực khổ, kiếm được tiên thạch linh thạch đều bị nàng lấy hết..."
Nghĩ đến đây, Lữ Thiếu Khanh đã cảm thấy trời sập.
Lữ Thiếu Khanh đứng dậy, nhìn nữ nhân liên tục thôn phệ, hắn lại càng muốn khóc.
Sau này thời gian càng ngày càng khổ sở, không thấy tương lai tươi sáng.
Thế này thì sống làm sao!
"Hoắc!"
Nơi sâu trong tinh không, bỗng hiện lên một hình tròn khổng lồ.
Đó là vầng trăng vẫn luôn ẩn giấu trong sâu thẳm tinh không.
Lờ mờ, không có nhiều ánh sáng, chỉ lờ mờ lộ ra một hình dáng trong bóng tối.
Ở phía trên vầng trăng, ba ngôi sao lơ lửng, chúng như đang soi ánh sáng xuống mặt trăng, khiến nó càng chìm vào bóng tối.
Tựa như đang thực hiện một phong ấn.
Trước đây Lữ Thiếu Khanh ít quan sát bầu trời, bây giờ ngắm nhìn mới phát hiện ba ngôi sao kia rất đặc biệt.
Chúng phát sáng, đứng độc lập xa tít trong không gian, cách xa các ngôi sao khác, trông rất lạc lõng.
Vị trí xuất hiện của chúng cũng rất bất thường, đối với Lữ Thiếu Khanh thì đó là chướng mắt.
Nữ nhân thôn phệ ánh sáng các vì sao, chỉ riêng ba ngôi sao này là không.
Lữ Thiếu Khanh lẩm bẩm, "Chắc là ma quỷ tiểu đệ không nuốt được?"
"Nếu không thì mình thử lại lần nữa?"
Các ngôi sao khác đều nổ tung, bộc phát ra uy lực khiến hắn không dám đụng vào.
Chỉ có ba ngôi này nhìn có vẻ không bình thường.
Phong cách của hắn cũng không bình thường, chẳng lẽ không thể học theo?
Nghĩ là làm, Lữ Thiếu Khanh lại bay lên, lao thẳng đến ba ngôi sao, "Vào trong bát của ta đây..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận