Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 938. Kế Ngôn đáng sợ



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmDưới ánh trăng màu đỏ, hàn phong vù vù, nhiệt độ lạnh lẽo có thể khiến phàm nhân đang sống sờ sờ đông chết.Nhưng đối với những người vây công Kế Ngôn mà nói, trong lòng bọn hắn như lửa đốt, cơ thể vì kích động nên run rẩy.Dưới bóng đêm, ngoài hàn phong thổi vù vù, tất cả dường như đều rất yên tĩnh.Vị trí Kế Ngôn đã không còn có một ai, một chút bụi bặm cũng không hề lưu lại.Xem ra, công kích của bọn hắn đã có thể hoàn toàn xóa Kế Ngôn ra khỏi thế giới này, không còn lại chút cặn bã nào.“Ha ha, hắn chết rồi.”“Đây là cái giá mà hắn phải trả vì sự ngông cuồng của hắn…”“Haha… có lợi hại hơn nữa thì đã sao chứ? Dưới công kích liên thủ của chúng ta vẫn khó thoát khỏi cái chết.”“Khì khì, ta, Ô Thác, ngày sau có thể nói là đã xử lý được một thiên tài, ha ha…”Một nam nhân như một ngọn núi nhỏ từ trong bóng tối xuất hiện, để lộ gương mặt thật của gã.“Hóa ra là Ô Thác, tồn tại Nguyên Anh kỳ tầng hai, nghe nói hắn ta nắm trong tay pháp quyết cấp Địa, uy lực kinh người.”“Không sai, vừa rồi cũng có một phần của hắn ta.”Ô Thác nghe thấy tiếng nghị luận của người chung quanh thì sắc mặt càng trở nên kiêu ngạo, há mồm cười haha một tiếng: “Lần này…” Nhưng mà gã vừa mở miệng, trên bầu trời bỗng nhiên xẹt qua một vòng hàn quang.Dưới bầu trời đêm màu máu, vẻ mặt Ô Thác đông cứng lại, một cỗ suối máu phun thẳng lên bầu trời.Một tiểu nhân từ trên đầu Ô Thác bò ra, là phiên bản thu nhỏ của Ô Thác, vẻ mặt kinh Hoàng, không nói hai lời muốn trốn đi.Nhưng mà lại là một vòng hàn quang xẹt qua.“A!”Tiếng kêu thê lương xẹt qua chân trời, truyền khắp hoang nguyên và rừng sâu.Nguyên anh của Ô Thác biến mất giữa không trung với tốc độ mắt thường có thể thấy được.Âm thanh thê lương dọa cho tất cả mọi người rùng mình, linh hồn không ngừng run rẩy.Cơ thể Ô Thác lúc này mới từ trên trời rơi xuống, nện mạnh xuống đất, cuốn lên một cỗ bụi mù.Một thanh trường kiếm xuất hiện, một tiểu nhân đứng trên thân kiếm, vỗ ngực nôn khan.“Ọe, gạt người, vậy mà dám nói ăn rất ngon gì đó?”“Mặc Quân thối, trở về ta nhất định phải tìm ngươi tính sổ sách, ọe…”Trước mắt bao nhiêu người một vị Nguyên Anh cứ như vậy vẫn lạc, ngay cả Nguyên Anh cũng không thể nào trốn thoát.Thậm chí có thể nói, Ô Thác đến chết vẫn chưa kịp có phản ứng.“Ở, ở đó, trên trời…”Có người hoảng sợ chỉ lên trên trời kêu to.Ở trên trời cao vạn mét, Kế Ngôn như kiếm thần cửu thiên, ánh mắt lạnh như băng khiến linh hồn đám người bên dưới lúc này đều như sắp bị đóng băng.Đám người Thánh địa nhìn thấy Kế Ngôn xuất hiện trên trời thì lại một lần nữa xôn xao.“Không, không thể nào!”“Hắn, sao hắn còn có thể sống sót?”“Hắn, hắn, hắn là tồn tại gì vậy?”“Đáng, đáng sợ…”Lữ Thiếu Khanh nhìn thấy Kế Ngôn xuất hiện thì trong lòng cũng nhẹ nhàng thở phào.Móa nó, trở về phải mắng hắn ta một trận mới được.Sao dày vò, dọa người ta muốn chết vậy chứ?May là sư phụ không ở đây chứ nếu không chắc mắc bệnh tim luôn rồi.Lữ Thiếu Khanh thoáng nhìn qua những người chung quanh, cho dù là Huyên hay nhóm Thôi Thanh, Kiếm Lan, tất cả đều trợn tròn mắt, trên mặt mang theo sự chấn động sâu sắc.Bọn hắn không dám tin rằng Kế Ngôn vẫn còn có thể sống sót.Vừa rồi mười mấy người công kích, cho dù có là công kích của Kết Đan kỳ bình thường nhưng uy lực cũng không thể khinh thường.Cho dù là Hóa Thần kỳ tới cũng phải luống cuống tay chân, miễn cưỡng chống cự toàn bộ cũng phải bị thương.Nhưng Kế Ngôn chẳng những có thể sống sót hơn nữa thoạt nhìn hình như không bị tổn thương bao nhiêu.Qua một hồi lâu, Thời Liêu vô cùng phấn chấn, hỏi Lữ Thiếu Khanh: “Đại nhân, Kế Ngôn đại nhân, là, làm sao có thể làm được?”Ánh mắt của mọi người cũng đều rơi trên người Lữ Thiếu Khanh.Bọn hắn cũng rất tò mò vì sao.Kế Ngôn có thật sự cường đại như vậy không?Trên mặt Lữ Thiếu Khanh đầy tia khinh thường, dáng vẻ rất khinh bỉ đám người này: “Không có kiến thức, chuyện bao lớn chứ, có gì mà phải hoảng hốt như vậy? Trên thực tế, Lữ Thiếu Khanh cũng không biết vì sao Kế Ngôn làm được.Điều duy nhất hắn có thể khẳng định là, trong lần này chắc chắn Kế Ngôn đã lại lĩnh ngộ gì đó, nếu không tuyệt đối sẽ không làm được như vậy.Những người khác cũng không biết Lữ Thiếu Khanh cũng không biết vì sao, bọn hắn nhìn Kế Ngôn trong họa diện, mặc dù cách rất xa, chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy một cái chấm đen nhỏ nhưng trong mắt bọn hắn, bóng dáng Kế Ngôn thời khắc này được phóng đại vô hạn, càng lúc càng thần bí.Kế Ngôn không cho đám người quá nhiều suy nghĩ thời gian.Hắn ta vung tay lên, Vô Khâu kiếm bộc phát quang mang.Một sát na, phong mang kiếm ý tràn ngập, phủ kín bầu trời.Kiếm quang rơi xuống, như là mặt trời rơi xuống, chói lóa mắt.Khí tức ngập trời như thủy ngân rơi xuống đất, trời đất như chìm nổi dưới chân hắn ta.“A!”Một tiếng hét thảm, một người xuất thủ công kích Kế Ngôn kêu thảm một tiếng, cả người bị kiếm quang thôn phệ , chờ đến khi kiếm quang tán đi, hắn ta đã hoàn toàn biến mất trên thế giới này.Kế Ngôn một kiếm lại một kiếm, như Kiếm Thần hạ phàm, mỗi một kiếm đều có thể mang đi một kẻ địch.Cảm giác cường đại khiến hắn khóa chặt những người từng công kích hắn ta.Đối mặt với những người dám ra tay với mình, Kế Ngôn không còn khách khí.Chỉ trong một hơi thở đã có mấy người kêu thảm ngã xuống.Đối mặt với công kích của Kế Ngôn, sự phản kháng của bọn hắn thật buồn cười.Trước mặt Vô Khâu kiếm, tất thảy bọn hắn đều bình đẳng, đi chết bình đẳng. Hết chương 938.

Bạn cần đăng nhập để bình luận