Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2037

Chương 2037Chương 2037
Nhóm dịch: Thiên Tuyết Nhưng thứ nhận được chỉ là tiếng gió vun vút chung quanh, sương mù màu đen đã tạo thành gió lốc phát ra tiếng rít, như âm thanh chế giêu bọn hắn.
Xương Thần đã rời đi. Xương Thần rời đi không có nghĩa là bọn hắn sẽ an toàn. Sương mù màu đen chung quanh tràn ngập đến, không có sự khống chế của Xương Thần không có nghĩa sương mù màu đen vô hại.
Sương mù màu đen tràn ngập ở chung quanh, đang chậm rãi ăn mòn tất cả mọi người ở đây.
Đám người không thể không hết sức chống cự, nhưng mà bọn hắn phát hiện tốc độ tiêu hao linh lực của mình rất nhanh.
Cứ tiếp tục thế này, sớm muộn bọn hắn cũng bị ăn mòn hoàn toàn, triệt để trở thành chó săn cho Xương Thần.
Bạch Thước dừng lại trong sương mù màu đen nhìn đám người bị ngăn cách, trong nội tâm nàng ta tràn đầy tuyệt vọng.
Chung quanh sương mù màu đen nồng đậm, cuồn cuộn như sóng, che khuất bầu trời. Chúng tạo thành cơn lốc màu đen nhốt tất cả mọi người. Cho dù tất cả mọi người là Luyện Hư kỳ, nhưng sương mù màu đen nhiều lắm, đánh tan một tầng lại một tầng bổ sung, căn bản không cách nào đánh xuyên qua được. Lần này mọi người mới cảm nhận được sự đáng sợ của Xương Thần, trước đó chủ yếu là đang chơi đùa cùng bọn hắn thôi.
“Đáng chết!”
“Đáng ghét!” “Quá hèn hạ, ta phải giết nó.” Thời gian dần trôi qua, đám người bắt đầu trở nên nôn nóng, trong lòng không thể ức chế được sát ý toát ra. Bọn hắn là yêu thú, bản năng giết chóc lại càng dễ bị dân phát ra.
Một khi bọn hắn đánh mất lý trí, kết cục sau cùng cũng chỉ là kết quả bị ăn mòn và thôn phệ.
Bạch Thước khống chế Trấn Yêu Tháp xuyên thãng qua Sương mù màu đen, chiếu rọi quang mang vẩy lên người từng người, xua tan hắc ám trên người bọn hắn, đám người mới trở nên tỉnh táo lại.
“Chịu đựng, ta sẽ nghĩ cách.” Câu nói của Bạch Thước đã nhóm lên hi vọng cho đám người, sau đó nàng ta biến mất trong sương mù màu đen dày đặc.
Trấn Yêu Tháp trấn áp Xương Thần lâu như vậy ít nhiều cũng có kháng thể đối với sương mù màu đen cho nên có thể xuyên qua xuyên lại trong sương mù màu đen. Cho dù có bị ăn mòn cũng dễ ngăn cản hơn những người khác.
Mặc dù Trấn Yêu tháp là pháp khí cấp tám nhưng thực lực nàng ta có thể phát huy cũng chỉ khoảng Luyện Hư kỳ trung kỳ, muốn đánh bại Xương Thần, chỉ dựa vào một mình nàng ta còn lâu mới đủ. Cho nên, nàng ta nhất định phải tìm sự giúp đỡ.
Trước mắt trợ thủ tốt nhất cũng chỉ có một người.
Lần này số người của tộc Phi Cầm và tộc Tẩu Thú tới đây hơn trăm vạn, cho dù vì nguyên nhân chiến đấu số lượng đã giảm bớt không ít, nhưng số người còn sống sót vẫn gần mấy chục vạn người. Hơn nữa đây đầu là tinh anh của yêu tộc.
Nói cách khác, đây là nhóm người có đẳng cấp huyết mạch tốt nhất.
Thượng tầng của hai tộc tộc Phi Cầm và tộc Tẩu Thú đã đạt thành hiệp nghị, tạm dừng chiến đấu.
Tu sĩ tầng dưới không biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, bọn hắn đầu tụ tập ở đây.
Sự xuất hiện của Xương Thần đã cho bọn hắn biết nguyên nhân. Có người muốn rời đi, nhưng Xương Thần xuất hiện cũng đã phong tỏa không gian chung quanh, bọn hắn không cách nào rời đi, chỉ có thể tụ tập cùng một chô, nấp thật xa chờ trận chiến kết thúc. Xương Thần cùng đám cao tầng yêu tộc đầu biến mất. Đông đảo tu sĩ yêu tộc tưởng rằng chiến đấu đã kết thúc. Thời khắc bọn hắn thở phào, sương mù màu đen tràn ngập chung quanh đột nhiên khởi xướng tiến công.
Sương mù màu đen đột nhiên bạo khởi giống con rắn độc ẩn nấp đã lâu, há to miệng với con mồi, cắn một cái rót chất độc vào.
“Ạ ”
Vô số tu sĩ yêu tộc kêu thảm một tiếng, Luyện Khí kỳ, Kết Đan kỳ bọn hắn trong nháy mắt ngã xuống, sương mù màu đen xâm lấn trong cơ thể của bọn hắn.
Rất nhanh thân thể của bọn hắn trở nên khô quắt, từng đạo quang mang từ thân thể của bọn hắn bay ra, tiến vào trong sương mù màu đen bay thẳng nơi xa.
Rất nhiều tu sĩ cứ thế nhắm mắt lại, hoàn toàn chết. Cũng có người bị hút khô, bỏ lại bộ xác không, mặc dù còn sống nhưng không khác gì vẫn lạc.
Thực lực mạnh một chút thì tạm thời chịu đựng được, nhưng trong cơ thể có sương mù màu đen xâm lấn, bọn hắn chỉ có thể xếp bằng nguyên tại chỗ, cố gắng ngăn cản, đau khổ không chịu nổi. Càng đáng sợ chính là, Vực Ngoại Thiên Ma lưu lại tiềm phục tại chung quanh.
Bọn chúng xâm lấn bất cứ lúc nào, rất nhiều tu sĩ kêu thảm trở thành khôi lỗi Vực Ngoại Thiên Ma, ra tay đánh nhau với đồng bạn bên cạnh.
Tiếng kêu rên, tiếng kêu thảm thiết, tiếng rống giận dữ, tiếng cầu cứu... các loại thanh âm liên tiếp, tiếng kêu rên liên hồi.
Tiêu Y bên này cung có sương mù màu đen cuốn tới.
Phát giác được sương mù màu đen muốn xâm lẫn, Tiêu Y kinh hãi, lớn tiếng nhắc nhở tiểu Hồng bọn hắn: “Cẩn thận, những sương mù màu đen này có gì quái lạ, đừng để bị ăn mòn.”
Linh lực của mọi người phóng ra ngoài, hóa thành hộ thuẫn linh khí ngăn cản sự xâm lấn của sương mù màu đen. Nhưng cho dù như vậy, linh lực tiêu hao vô cùng lợi hại, cho dù bọn hắn là Hóa Thần kỳ nhưng cũng cảm thấy hết sức phí sức.
Tiêu Y hừ một tiếng, rút kiếm ra, kiếm ý tràn ngập giảo sát sương mù màu đen xung quanh sạch sẽ giảm đi rất nhiều áp lực cho đám người. Tuy nhiên sương mù màu đen chung quanh vẫn cuồn cuộn vọt tới, vô cùng vô tận.
Mấy người Tiêu Y cũng chỉ có thể bị động ứng phó. Bạch Thước xuyên thẳng qua trong sương mù màu đen, sương mù màu đen chung quanh bốc lên giống như ẩn giấu quái vật đáng sợ bên trong.
Trên đường đi nàng ta nhìn thấy thảm trạng của các yêu tộc.
Nàng ta muốn cứu nhưng lại không thể không kềm chế. Bởi vì nàng ta biết, với năng lực của nàng ta hiện tại, dù ép khô Trấn Yêu tháp cũng không thể cứu được nhiều người như vậy.
Chỉ có đánh bại Xương Thần mới có thể cứu được tất cả mọi người.
Cách Bạch Thước nghĩ ra chỉ có Lữ Thiếu Khanh.
Mặc dù biết cái này rất hư ảo, cung không thực tế, dù sao thực lực của Lữ Thiếu Khanh cũng bày ra ở đấy, ngay cả Luyện Hư kỳ cảnh giới tầng chín cũng chưa tới.
Dựa vào hắn để đánh bại Xương Thần, nói ra sẽ chỉ làm người ta cảm thấy buồn cười. Nhưng mà, không biết vì sao, trong lòng Bạch Thước lại nghĩ tới Lữ Thiếu Khanh đầu tiên. Trực giác nói cho nàng ta rằng, tình huống dưới mắt cũng chỉ có Lữ Thiếu Khanh có thể giúp yêu tộc.
“Hắn là một nhân loại bình thường.” Bạch Thước thấp giọng tự nói: “Nhưng bây giờ cũng chỉ có thể lấy ngựa chết làm ngựa sống.”
Bạch Thước một đường phi nước đại, pháp khí cấp tám gần như có thể phá vỡ hư không đi đường, cung đuổi không kịp Lữ Thiếu Khanh cùng Thiều Thừa
Tên đáng ghét, chạy nhanh thật. Bạch Thước trong lòng âm thầm tức giận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận