Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1013. Chiêu thức như vậy vô dụng với ta



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmÁm Vân Chưởng!Lữ Thiếu Khanh cười ha ha: "Lặp lại chiêu thức này còn có tác dụng với ta sao?"Thôi Chương Minh có lòng tin tuyệt đối đối với thực lực của mình: "Ngươi trúng Mẫn Hồn Thứ của ta, lần này ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là hối hận."Đến lúc này, Thôi Chương Minh vẫn không tin Lữ Thiếu Khanh hoàn toàn không có chuyện gì.Ông ta mạnh như vậy mà cũng bị thương, Lữ Thiếu Khanh không có khả năng không có một chút chuyện gì.Mẫn Hồn Thứ của ông ta thực sự đã đâm trúng Lữ Thiếu Khanh.Không ai có thể trúng Mẫn Hồn Thứ của ông ta mà không xảy ra chuyện gì.Nhưng mà Lữ Thiếu Khanh chỉ đánh một kiếm nhẹ nhàng, lại một lần nữa dễ dàng cắt rách bàn tay thật lớn, kiếm ý mạnh mẽ giống như sóng biển cắn nuốt, hóa giải công kích của Thôi Chương Minh.Nhìn một chưởng đầy tự tin của mình không có hiệu quả, Thôi Chương Minh khó có thể tin kêu to lên: "Không, không có khả năng!"Lần trước cũng không nhẹ nhàng như vậy, lần này làm sao có thể nhẹ nhàng như vậy?"Không có gì là không thể, ta đã nói rồi, chiêu thức giống nhau là vô dụng đối với ta." Lữ Thiếu Khanh lạnh lùng cất bút.Trên thực tế, là thực lực của Thôi Chương Minh quá lởm, không lợi hại như ca ca Thôi Chương Uyển của ông ta.Trong mắt Lữ Thiếu Khanh, Thôi Chương Minh chính là một Nguyên Anh hàng lởm.Con mắt Thời Cơ như chứa những vì sao, Lữ Thiếu Khanh đại nhân thật đẹp trai.Hai mắt Thôi Chương Minh đỏ ngầu, ông ta rất nhanh ý thức được một vấn đề: "Lần trước ngươi cố ý?""Ngươi đang chơi ta?"Lữ Thiếu Khanh khinh bỉ, mắng to Thôi Chương Minh: "Ai chơi ngươi? Đồ biến thái, không biết xấu hổ.""Ngươi quá yếu, lần trước ta sợ ra tay quá nặng sẽ đánh chết ngươi, cho nên đành phải thu thực lực đánh với ngươi, quá vất vả."Thôi Chương Minh nghe vậy, hận đến nghiến răng.Đàm Linh cũng âm thầm cắn răng.Trong số nhiều người ở đây, có lẽ chỉ có nàng ta là người hiểu rõ nguyên nhân nhất.Tất cả những chuyện này, trên thực tế là vì muốn thoát khỏi nàng ta.Tên khốn kiếp này.Thôi Chương Minh không tin, ông ta tiếp tục ra tay, nhưng mà cho dù ông ta ra tay như thế nào, ông ta đều không đụng tới một phân một hào nào của Lữ Thiếu Khanh, không tạo ra được nửa điểm uy hiếp với Lữ Thiếu Khanh."Đã nói ngươi quá yếu mà ngươi còn không tin.""Trở về bú sữa mẹ đi..."Lữ Thiếu Khanh còn không ngừng trào phúng Thôi Chương Minh, kích thích lửa giận của Thôi Chương Minh không ngừng thiêu đốt.Những người vây xem thấy Thôi Chương Minh là trưởng lão Thánh địa Nguyên Anh kỳ tầng bảy mà lại không thể làm gì được Lữ Thiếu Khanh khiến bọn hắn cảm thấy khó tin.Cho dù Lữ Thiếu Khanh một chiêu miểu sát Loan Hi, nhưng lúc ấy tất cả mọi người cho rằng do Loan Hi chủ quan.Hơn nữa hắn ta còn bị Kế Ngôn đánh bại bị thương, thực lực tổn hại lớn.Dù Lữ Thiếu Khanh hữu tâm hay vô tâm thì Loan Hi bị Lữ Thiếu Khanh một chiêu miểu sát cũng rất bình thường.Lúc đó mọi người suy đoán thực lực Lữ Thiếu Khanh có lẽ khoảng tầng bốn hoặc tầng năm.Đối phó với Loan Hi tu sĩ cảnh giới tầng bốn, đánh thắng chẳng có gì lạ.Nhưng…Giờ, Lữ Thiếu Khanh lại có thể nhẹ nhàng hóa giải công kích của Thôi Chương Minh, chiếm thế thượng phong khiến Thôi Chương Minh liên tục nổi giận nhưng lại không thể làm gì được.Điều này quả thực khiến đám đông sợ ngây người.Đây là trưởng lão Thánh địa sao?Mặc dù là trưởng lão ngoại môn nhưng thực lực Nguyên Anh kỳ tầng bảy đủ để rất nhiều người nơi này ngưỡng mộ.“Nhân tộc tên Trương Chính này mạnh đến vậy sao?”“Giả đấy, chẳng qua Thôi trưởng lão đùa với hắn thôi nhỉ?”“Thúc tổ đánh không lại hắn sao? Ta không tin…”Sắc mặt của người Thôi gia rất khó coi.Thôi Chương Minh đánh mãi không xong, không làm gì được Lữ Thiếu Khanh, trên mặt Thôi Chương Minh không dễ nhìn, sắc mặt đám người Thôi gia cũng khó coi.Không ít người thậm chí hận không thể tự mình xông lên, thay Thôi Chương Minh xử lý Lữ Thiếu Khanh.Tiêu Y khó có thể tin nhìn Lữ Thiếu Khanh trên không trung đang không ngừng kích thích Thôi Chương Minh, mỗi một lần công kích với hắn mà nói chỉ như gãi ngứa.Mỗi một lần công kích của Thôi Chương Minh đều thanh thế to lớn, mỗi một lần ra tay dường như đều có thể đánh cho mảnh thiên địa này vỡ nát.Nhưng cuối cùng trước mặt Lữ Thiếu Khanh chúng đều như sấm to mưa nhỏ, như trò đùa của trẻ con, bị Lữ Thiếu Khanh nhẹ nhàng hóa giả.Tiêu Y sợ hãi thán phục, mới bao lâu không gặp chứ, Nhị sư huynh đã lợi hại đến mức này rồi sao?“Đại sư huynh, Nhị sư huynh thật là lợi hại.”Kế Ngôn thản nhiên nói: “Bình thường, muội nghĩ đá chết đệ ấy thì phải cố gắng nhiều lên.”Mắt Tiêu Y suýt nữa tuôn trào nước mắt.Đại sư huynh cũng trở nên lòng dạ hẹp hòi sao?Tiêu Y cười khan một tiếng, không dám nói tiếp, vội vàng nói sang chuyện khác: “Nhưng, dường như Nhị sư huynh đang đùa bỡn lão ta, huynh ấy muốn làm gì?”Nhị sư huynh tàn nhẫn quả quyết, tuy người kia không đánh lại Nhị sư huynh nhưng với tính cách của Nhị sư huynh đáng lẽ phải lập tức tiễn lão đi gặp Diêm Vương chứ.Kế Ngôn lắc đầu, hắn ta cũng không hiểu Lữ Thiếu Khanh định làm gì.Chỉ thủ không công, còn mở miệng trào phúng kích thích đối thủ.Thôi Chương Minh bị tức đến mức liên tục gầm thét, cuối cùng lão ngừng tấn công, nới rộng khoảng cách với Lữ Thiếu Khanh.Trong mắt lão tràn đầy oán hận, nhìn chòng chọc vào Lữ Thiếu Khanh.Cổ tay lão xoay chuyển, Mẫn Hồn Thứ hiện ra trong tay.Lão rót linh lực vào, Mẫn Hồn Thứ xoay tròn giống như một con rắn nhỏ linh động, tản mát ra khí tức âm lãnh.Lữ Thiếu Khanh thấy thế vội vàng kêu to: “Chậm đã, ngươi lại định chơi xấu sao?”“Thứ chó ghẻ ngươi, ngươi có dám thu đồ vật này lại, dốc hết thực lực thực sự của ngươi ra không?” Hết chương 1013.

Bạn cần đăng nhập để bình luận