Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh - Chương 3172: Xem chút khác (length: 6598)

Đối với ta thật tốt?
Quản Vọng muốn phản bác.
Nhưng mà nghĩ đến Nguyệt, Lữ Thiếu Khanh nói những lời kia, khiến Nguyệt suýt chút nữa tẩu hỏa nhập ma.
Vết đỏ ửng trên mặt rất nhiều ngày mới lặn hết.
Thân thể run rẩy cũng phải vài ngày mới bình tĩnh trở lại.
So sánh một chút, Quản Vọng cảm thấy mình dường như coi như không tệ.
Thằng nhãi Lão Hương chỉ là nghĩ sau này đánh hắn mấy cái, cũng không định đánh hắn, cũng chưa hề nói xấu hắn quá nhiều.
Nguyệt thì không giống, mồm năm miệng mười nói một hồi.
Không nói những cái khác, liền lôi tuổi tác của Nguyệt ra để nói.
Qua chuyện của Lữ Thiếu Khanh, Nguyệt đã rất mẫn cảm với tuổi tác của nàng rồi.
Nói trước mặt còn đỡ, ngày này qua ngày khác Lữ Thiếu Khanh ở sau lưng nói, càng khiến người ta tức giận hơn.
Dù sao Nguyệt muốn mắng lại cũng không được, chỉ có thể trừng mắt nhìn, tức điên lên.
"Haizz, đúng là một tên hỗn đản!" Quản Vọng cuối cùng chỉ có thể nói như vậy.
Nhìn xem Lữ Thiếu Khanh đắc ý nằm ngủ, đột nhiên không xem những con quái vật Đọa Thần kia ra gì.
Quản Vọng đã thấy bực mình rồi.
Nói người khác nói xấu, còn có thể yên tâm thoải mái đi ngủ.
Đơn giản không phải người!
"Tức chết người mà!" Quản Vọng tức giận, "Thật muốn đánh cho hắn một trận."
Tiêu Y vẫn như cũ đợi bên cạnh Quản Vọng, an ủi, "Quản gia gia, ngươi đừng nóng giận."
"Nhìn những cái khác đi..."
Ý của Tiêu Y là muốn Quản Vọng nhìn Kế Ngôn hoặc là những con quái vật Đọa Thần kia, đừng cứ dán mắt vào Lữ Thiếu Khanh.
Nhị sư huynh nhà ta, bộ dạng đó càng nhìn càng muốn đánh người.
Lời này lọt vào tai Ân Minh Ngọc thì Ân Minh Ngọc lại hiểu sai ý, lập tức cười lạnh một tiếng, "Hừ, buồn cười!"
"Ngu xuẩn!"
Tiêu Y động một chút lại nói nàng là miệng quạ đen, nàng hiện tại cứ có cơ hội là muốn đối đáp Tiêu Y, khinh bỉ một cái để gỡ gạc chút thể diện.
"Ngu xuẩn?" Tiêu Y không vui, người nào cũng sắp nói nàng ngu xuẩn rồi, chỉ riêng ngươi cái đồ ngực to não nhỏ thì không được.
"Cái gì ngu xuẩn? Ngươi hiểu cái gì?"
"Ha ha, ta không hiểu?" Ân Minh Ngọc cười lạnh, "Đây là thủ đoạn của Thương tiền bối, ngoại trừ nhìn hai vị sư huynh của các ngươi, thì còn có thể nhìn cái gì nữa?"
Nói rõ là đang giám thị hai vị sư huynh của các ngươi, mà ngươi còn không hiểu?
Còn muốn nhìn những thứ khác?
Ngươi cho rằng ngươi là ai?
Tiêu Y bĩu môi, "Quả nhiên là ngu xuẩn, ta không thèm nói chuyện với ngươi nữa."
Ta muốn để Quản gia gia xem quái vật Đọa Thần không được sao?
Đừng có mà cứ dán mắt vào nhị sư huynh của ta như thế.
Chuyện đơn giản vậy mà cũng không hiểu ra được.
Sau đó nàng nói với Quản Vọng, "Quản gia gia, vẫn nên xem những thứ khác..."
Quản Vọng lẩm bẩm, "Ta cứ muốn nhìn hắn đấy, tên hỗn đản đáng ghét."
Tiêu Y bất đắc dĩ, nói với Ân Minh Ngọc, "Đến, giúp một chút, khuyên..."
Ý của Tiêu Y là muốn Ân Minh Ngọc khuyên Quản Vọng một chút.
Không ngờ Ân Minh Ngọc lập tức nhạy cảm hiểu nhầm.
Hai mắt nàng trong nháy mắt trở nên có chút đỏ hoe, hung dữ trừng mắt Tiêu Y, nghiến răng ken két, hận không thể một ngụm cắn chết Tiêu Y.
Nàng nghiến răng ken két, từng chữ một thốt ra, "Ta không phải miệng quạ đen!"
Tiêu Y cười ha ha hai tiếng, sau đó cũng là từng chữ thốt ra, "Ô Nha Đại Đế!"
Phụt!
Ân Minh Ngọc suýt chút nữa bị tức đến hộc máu.
Nàng chỉ vào hình ảnh ở đằng xa, "Thế nào? Đây là thủ đoạn của Thương tiền bối, ngươi còn muốn nhìn cái khác sao?"
"Tại sao ngươi không nói đi xem Tiên Giới đi?"
"Ngươi thất thường đấy à?"
Tiêu Y bĩu môi, "Ta đương nhiên không nói được, bất quá ngươi nói, rất có thể sẽ thành."
"Dù sao ngươi là miệng quạ đen mà."
"Đáng ghét!" Ân Minh Ngọc vội vàng liếc nhìn hình ảnh, bên trong vẫn là hình ảnh của Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn, trong lòng nhẹ nhõm thở ra.
Sau đó lại hung dữ nói, "Nói vớ vẩn!"
"Thay đổi cái gì mà thay đổi? Ta nói nó chuyển sang hình ảnh của Tiên Giới, chẳng lẽ liền chuyển đổi à?"
"Ta nói cho ngươi biết, ta không phải là miệng quạ đen..."
Nàng quay lưng về phía hình ảnh, trực diện Tiêu Y, lòng đầy căm phẫn, giận dữ, hận không thể dùng nước bọt phun chết Tiêu Y.
Nhưng mà khi nàng đang nói, liền chú ý thấy vẻ mặt của Tiêu Y trở nên kỳ lạ.
Ánh mắt cũng vượt qua nàng, hướng về phía xa.
Trông cứ như là cả quá trình đều mộng du, không hề để tâm đến nàng.
Đáng ghét!
Ân Minh Ngọc càng thêm phẫn nộ, định thêm lớn âm lượng hơn thì một tiếng kinh hô truyền đến, "Sao lại thế này?"
Là giọng của Phong Tần.
Phong Tần từ xa chạy đến, dừng ở bên cạnh, mắt trừng trừng nhìn hình ảnh ở phía xa.
Chuyện gì xảy ra?
Ân Minh Ngọc theo bản năng quay đầu lại, nhưng mà khi nàng nhìn thấy thì mắt của nàng liền trợn trừng.
Trên hình ảnh, hình tượng trên bầu trời đã thay đổi.
Hình ảnh Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn đã biến mất.
Thay vào đó là hình ảnh khác.
Một hình ảnh lớn, bị chia thành mấy hình ảnh nhỏ.
Trong hình, có ngọn lửa bốc trời, có mặt đất rung chuyển, có cuồng phong gào thét đủ kiểu.
Điểm chung duy nhất là chủ đề trong hình đều là bóng tối.
Sương mù luân hồi tràn ngập, quái vật Đọa Thần ẩn hiện trong sương mù luân hồi, ngửa mặt lên trời gầm thét, giương nanh múa vuốt các kiểu.
Thế giới trong hình là Tiên Giới.
Là thổ dân của Tiên Giới, Ân Minh Ngọc vừa nhìn đã nhận ra ngay.
Rất nhiều nơi nàng đều đã đi qua, phần lớn đều là nơi ẩn náu của Tiên Giới.
Hiện tại, những nơi ẩn núp này đang bị xâm lược.
Không giống như trước kia, trước kia dù có quái vật Đọa Thần quấy phá.
Cường độ không cao, lại có trận pháp bảo vệ, quái vật Đọa Thần cũng không công phá được.
Hiện tại, trong hình ảnh, quái vật Đọa Thần kéo đến liên tục không ngừng, không ngừng phát động tấn công.
Trong sương mù luân hồi còn có bóng dáng cường đại đáng sợ xuất hiện, ít nhất cũng là Thần Vương tiến bước, thậm chí còn có Đọa Thần cảnh giới nửa bước Tiên Đế.
Nơi ẩn núp thì bị công phá, số còn lại thì đang lung lay sắp đổ.
Về phần các tu sĩ Tiên Giới thì dù có gắng sức chiến đấu, nhưng mà bọn họ đang ở thế yếu, chật vật không chịu nổi, tử vong thê thảm.
Đầu óc Ân Minh Ngọc trống rỗng, nhất thời không cách nào suy nghĩ.
Thân thể nàng có chút run rẩy, không biết là vì sợ hãi trước biến cố của Tiên Giới mà run rẩy, hay là vì sự trùng hợp mà tức giận run rẩy.
Quản Vọng nhìn biến cố trong hình, nghiến răng, "Chuyện gì xảy ra?"
"Chẳng lẽ đám Đọa Thần muốn hủy diệt Tiên Giới sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận