Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1893

Chương 1893
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Hồ Tuyết sốt ruột, đối phương có Hồ Yên, cũng coi như hậu bối của hắn ta, hắn ta không thờ ơ được.
“Tiền bối, chẳng lẽ ngươi không có ý định để đại Bạch và tiểu Bạch tiền bối gia nhập Hổ tộc Viên tộc sao?” Hồ Tuyết sốt ruột, ra tay từ phía đại Bạch và tiểu Bạch.
“Bọn hắn đi theo chúng ta cũng rất tốt.” Lữ Thiếu Khanh không quan trọng nói: “Ai nói nhất định phải gia nhập?”
Hồ Tuyết càng gấp hơn: “Tiền bối, tộc Tẩu Thú chúng ta có truyền thừa hoàn chỉnh, có tâm đắc tu luyện của tiền nhân có thể bớt cho bọn hắn phải đi đường vòng, tiến bộ sẽ nhanh hơn.”
“Chưa chắc đã kém hơn so với đi bên cạnh tiền bối, chẳng lẽ tiền bối không suy nghĩ cho bọn hắn sao?”
Ánh mắt của lão hồ ly này sắc bén đấy, không phải hồ ly bình thường.
Lữ Thiếu Khanh trong lòng âm thầm gật đầu, nhưng ngoài mặt vẫn chẳng hề để ý: “Bọn hắn đều sắp diệt tộc rồi, còn truyền thừa quái gì nữa.”
Nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh thờ ơ, Hồ Tuyết càng gấp hơn, cắn răng một cái vọt thẳng lên trời.
Ta ra mặt, đám súc sinh lông lá phát hiện ra ta, cũng sẽ phát hiện ra ngươi, không tin ngươi không xuất thủ.
Trong lòng Hồ Tuyết âm thầm quyết tâm, nhưng mà vừa có hành động, một cỗ sức mạnh khổng lồ xuất hiện.
Thân thể Hồ Tuyết cứng ngắc, dưới sự trói buộc của cỗ sức mạnh này, ngay cả động đậy hắn ta cũng không thể làm được.
“Bịch!”
Hồ Tuyết từ trên trời bị quẳng mạnh xuống đất, giọng Lữ Thiếu Khanh truyền đến: “Làm gì? Ngoan ngoãn đợi đi, đừng gây chuyện.”
Tiếp theo vung tay lên, sương mù màu trắng chậm rãi hiện lên chung quanh, che đi bóng dáng mọi người, biến mất trên núi.
Hồ Tuyết tuyệt vọng, xem ra tộc Tẩu Thú hôm nay khó thoát khỏi tai kiếp.
Hồ Yên bọn hắn phá vây ra, mặc kệ là đi mật báo hay là trốn đi để bảo tồn nòi giống, Hồ Tuyết đều cảm thấy hi vọng của bọn hắn rất mong manh.
Tốc độ của tộc Phi Cầm nhanh đệ nhất thiên hạ, không có người hỗ trợ, ba người Hồ Yên căn bản không thể trốn thoát.
Đáng ghét!
Trong lòng Hồ Tuyết bắt đầu oán hận Lữ Thiếu Khanh.
Rõ ràng chỉ cần hơi xuất thủ là có thể giúp Hồ Yên bọn hắn một tay lại cố ý khoanh tay đứng nhìn, mặc kệ sống chết của người khác.
Nhân loại, quả nhiên đều là hạng người tư lợi, thật sự đáng ghét.
Hắn ta phẫn hận nhìn chằm chằm Lữ Thiếu Khanh, Lữ Thiếu Khanh chú ý đến ánh mắt của hắn ta, cười híp mắt nói: “Đừng trách ta, ta cũng chỉ muốn tốt cho ngươi thôi.”
“Với chút thực lực ấy của ngươi ra ngoài còn chưa đủ nhét kẽ răng cho người ta đâu.”
“Đối phương tất cả đều là Hóa Thần kỳ đấy.”
“Vì sao không mau cứu bọn hắn đi?” Ngữ khí của Hồ Tuyết đã mang theo oán hận.
“Không có phí ra tay, ngươi trả sao? Một trăm triệu, ta lập tức ra tay.”
Nếu ta có một trăm triệu ta sẽ lấy ra đập chết ngươi trước tiên.
Mấy người Hồ Yên đã sắp đi đến trên đầu bọn họ mà truy binh phía sau đã rất gần.
Bỗng nhiên!
Vương Sĩ, Nguyên Tuần, Hồ Yên ba người biến sắc, khí tức trì trệ, thủ hoảng cước loạn từ trên trời rơi xuống, rơi mạnh xuống chân núi.
Xong đời!
Kiệt sức rồi sao?
Hồ Tuyết ở trên đỉnh núi có thể thấy rõ màn này, nhìn thấy ba người chật vật quẳng xuống đất, nửa ngày không đứng dậy được, hắn ta tuyệt vọng nhắm mắt lại.
Chút hi vọng cuối cùng của tộc Tẩu Thú cũng sắp bị chặt đứt sao?
“Đáng, đáng chết.” Âm thanh đứt quãng gấp gáp của Vương Sí truyền đến: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Giọng nói kinh nghi bất định của Nguyên Tuần vang lên: “Nơi này có gì đó quái lạ.”
“Có gì đó quái lạ thì thế nào? Hướng đào tẩu này vốn là một tử lộ, Hồ Yên, đây chính là tìm đường lui sao?”
Hồ Yên đứng lên, đứng trên mặt đất, ánh mắt kinh nghi bất định đánh giá chung quanh, nàng ta chậm rãi mở miệng: “Ta lưu lại trên người Hồ Tuyết một ký hiệu nhỏ, chỉ có thể miễn cưỡng cảm nhận được vị trí của hắn nhưng vị trí cụ thể thì không cách nào cảm ứng được.”
“Ta không dám lưu quá nhiều, dù sao ba người kia thật sự quá đáng sợ.”
Hồ Tuyết trợn mắt hốc mồm, Lữ Thiếu Khanh cũng ngạc nhiên.
Quả nhiên là hồ ly, đủ giảo hoạt.
Lữ Thiếu Khanh đoán được Hồ Yên tại sao muốn lưu lại ký hiệu trên người Hồ Tuyết, là để có thể thuận tiện tìm ra nhóm bọn hắn.
Cho dù là để bàn chuyện hợp tác hay để lộ vị trí cho Khuyển tộc đều được.
Giảo hoạt.
“Bây giờ nói những này có làm được cái gì?” Vương Sĩ gầm thét: “Súc sinh lông lá đã tới.”
“Sớm biết vậy ta đã giống người Khuyển tộc, mang người của mình phá vòng vây không đi cùng các ngươi rồi.”
Vương Sĩ phẫn hận không thôi, cảm thấy mình bị Hồ Yên lừa.
“Đánh đi!” Nguyên Tuần toàn thân sát ý: “Giết được tên nào hay tên đó.”
Vương Sĩ tuyệt vọng: “Chúng ta đều bị thương, đối phương nhân số còn nhiều hơn chúng ta hai người, giết thế nào đây?”
Nguyên Tuần hừ một tiếng: “Có thể giết bao nhiêu thì giết bấy nhiêu, tóm lại không thể để súc sinh lông lá sống dễ dàng được.”
Với thế cục trước mắt, Hồ Yên cũng không có biện pháp nào tốt hơn.
“Khặc khặc, làm sao không trốn nữa?”
“Haha, đám bò sát, trốn rồi à?”
Tiếng cười đắc ý từ đằng xa truyền đến, năm đạo lưu quang từ trên trời giáng xuống, đều chiếm một vị trí, bao vây chặt ba người Hồ Yên chính giữa.
Năm bóng người, tản mát ra khí tức đáng sợ vây quanh ba người Hồ Yên, Vương Sí, Nguyên Tuần.
Trên mặt bọn hắn mang theo nụ cười đắc ý, ánh mắt đùa cợt, cao cao tại thượng, tựa như thần minh, nhìn xuống ba người Hồ Yên.
“Trốn đi, sao các ngươi lại không trốn nữa?”
Một vị nam tử mặc áo đen cười lạnh liên tục, không chút kiêng kỵ tản mát ra khí tức cường đại.
Ba người Hồ Yên phẫn hận nhìn chằm chằm người này, Vương Sĩ phẫn nộ quát: “Mặc Trường Túy, ngươi đừng phách lối!”
“Có dám đơn độc đánh cùng ta một trận hay không?”
“Ha ha, Vương Sĩ, ta đến đánh với ngươi một trận!” Một vị nam tử quần áo xanh nhạt khác tiến lên một bước, khí tức cường đại bay thẳng về phía Vương Sí.
Khí tức cường đại của Hóa Thần hậu kỳ cảnh giới tầng bảy khiến Vương Sĩ kêu lên một tiếng đau đớn, không thể không lui lại hai bước.
“Ma Thuấn, nếu như không phải ta bị thương, ngươi cũng xứng đứng trước mặt ta?” Vương Sĩ hận đến mức sắp nghiến nát cả răng.
“Coi như ngươi không bị thương, ngươi cũng không phải là đối thủ của ta.” Ma Thuấn cười lạnh một tiếng.
“Không sai, một con hổ thối mà cũng dám phát ngôn bừa bãi trước mặt Tước tộc ta?” Một người khác mở miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận