Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 851 - Sư huynh của ta không có não



Chương 851: Sư huynh của ta không có nãoNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm“Hẳn là hơn ba mươi rồi” Đàm Linh cũng không biết rõ lắm. Sau đó nàng ta thấy Lữ Thiếu Khanh bĩu môi, cực kỳ khinh thường.Nàng ta nhíu mày. Ba vị Thánh Tử là thần tượng của nàng ta, là người mà nàng ta sùng bái đấy.Thái độ tên gia hỏa nhà ngươi như thế là sao?Đàm Linh hơi tức giận: “Ngươi có ý gì? Là xem thường Thánh Tử sao?”“Không có, không có. Ta cực kỳ sùng bái ba vị Thánh Tử.” Lữ Thiếu Khanh tùy tiện nói dối không chớp mắt rồi lảng sang chuyện khác: “Đúng rồi, có Thánh Tử rồi thì chắc hẳn phải có Thánh Nữ nhỉ.”“Có thể kể chút chuyện về Thánh Nữ không?”Lữ Thiếu Khanh xoa xoa tay tỏ vẻ sùng bái.“Thánh Tử cường đại như vậy, nhất định Thánh Nữ cũng rất lợi hại phải không? Cũng rất mỹ lệ nữa nhỉ?”Đàm Linh tò mò, nghi hoặc nhìn Lữ Thiếu Khanh: “Người của Thánh tộc đều biết nghi thức tuyển chọn Thánh Nữ mới bắt đầu chưa được bao lâu, chẳng lẽ ngươi không biết?”Lữ Thiếu Khanh xóe hai tay: “Đã nói chúng ta là nông dân, chỉ một lòng tu luyện, không để ý chuyện bên ngoài.”Rốt cuộc là nông thôn nơi nào mà tin tức lạc hậu thế không biết.Mặc dù thắc mắc nhưng Đàm Linh cũng không để ý lắm. Hàn tinh lớn như thế, có nơi như vậy cũng không có gì lạ.Chuyện tuyển chọn Thánh Nữ không phải bí mật gì, không cần phải giấu diếm.Đàm Linh liền kể cho Lữ Thiếu Khanh chuyện liên quan đến Thánh Nữ: “Chọn lưa một trăm vị thiếu nữ thiên tư xuất chúng ở Hàn tinh, các nàng sẽ tiến vào Tuyệt Phách Liệt Uyên trong Thánh địa.”Nãy giờ Lữ Thiếu Khanh nói nhiều như thế chủ yếu là để dẫn đến chủ đề này.Hắn ngắt lời Đàm Linh: “Tuyệt Phách Liệt Uyên? Nghe có vẻ rất nguy hiểm nhỉ?”Đây là nơi Lữ Thiếu Khanh muốn hiểu rõ. Cũng chịu thôi, sư muội đang ở trong đó mà.Nếu cần thiết hắn cũng phải vào xem.Nghe Loan Thụy nói, đây không phải nơi thiện lương gì.Đàm Linh hơi nhíu mày, hơi chần chừ một chút: “Ta cũng không rõ lắm. Ta chỉ từng nghe sư phụ nhắc đến, bên trong nguy hiểm đếm không hết.”“Ngươi chưa từng tiến vào sao?” Lữ Thiếu Khanh hỏi.Đàm Linh lắc đầu: “Không có.”Lữ Thiếu Khanh không hiểu: “Nếu là nơi nguy hiểm, vì sao còn để các nàng ấy đi vào?”“Không sợ các nàng ấy chết bên trong à?”Đàm Linh nhún nhún vài, rất bình thản giải thích: “Chết tức là các nàng không may mắn. Nếu không đủ may mắn, làm Thánh Nữ cũng không tốt.”“Nếu đủ may mắn, sẽ gặp được cơ duyên lớn trong đó, nhờ vậy mà thực lực sẽ tăng mạnh.”Nơi này chọn Thánh Nữ theo phương thức nuôi cổ.Kế Ngôn bỗng nhiên lên tiếng: “Làm thế nào mới có thể đi vào?”Tiêu Y đã tiến vào Tuyệt Phách Liệt Uyên, thân là sư huynh, đương nhiên hắn ta muốn vào xem một chút.Đàm Linh ngạc nhiên, quay lại nhìn Kế Ngôn ngồi đối lưng với mình, rất kinh ngạc hỏi lại: “Ngươi hỏi cái này làm gì?”Đồng thời, nàng ta cũng nghi ngờ thật sâu.Hai người này có mục đích gì sao?Không phải muốn tới phá hỏng nghi lễ tuyển chọn Thánh Nữ của Thánh địa chứ?Lữ Thiếu Khanh nói: “Tò mò thôi, hỏi một chút không được à?”Đàm Linh lắc đầu, vừa nghiêm túc vừa cảnh cáo; “Nếu các ngươi muốn làm gì phá hoại, ta khuyên các ngươi tốt nhất đừng có lảm ẩu.”“Nghi thức tuyển chọn Thánh Nữ do đích thân Thánh Chủ chủ trì, ai dám nhúng tay quấy nhiễu phá hoại, Thánh Chủ sẽ đích thân ra tay. Dù các ngươi có lợi hại cỡ nào cũng không thể là đối thủ của Thánh Chủ.”Đàm Linh có hơi lo lắng. Vạn nhất hai người này tự tiện làm bậy sẽ liên lụy đến mình và sư phụ.Nghĩ tới đây, sắc mặt nàng ta đanh lại, ánh mắt mang theo nghi ngờ nồng đậm, cảnh cáo lần nữa: “Đừng có nghĩ đến làm chuyện ngu xuẩn.”Nếu hai người muốn làm chuyện ngu này, nàng không dám dẫn theo bên cạnh đâu, nhất định phải phủi sạch quan hệ với hai bọn họ.Thấy Đàm Linh muốn trở mặt, Lữ Thiếu Khanh vội vàng chối: “Yên tâm, sẽ không đâu. Chúng ta không có ngốc đến mức dám đi trêu chọc Thánh Chủ thế.”“Hừ!”Đàm Linh không tin lắm, lạnh lùng nhìn Lữ Thiếu Khanh.Chẳng có cách nào khác, Lữ Thiếu Khanh đành nhấc tay thề: “Ta có thể cam đoan với ngươi, hai chúng ta hoàn toàn không có ý định phá hỏng việc tuyển chọn Thánh Nữ.”“Sư huynh ta là kẻ ngốc, hắn ta chỉ hứng thú với việc khiêu chiến bản thân, càng khó, càng cường đại hắn ta càng thích khiêu chiến.”“Hắn ta nghe nói Tuyệt Phách Liệt Uyên rất nguy hiểm nên mới muốn tới thăm dò một chút thôi.”Hắn nói hết lời mới trấn an được Đàm Linh.Sau đó, hắn âm thầm truyền âm cho Kế Ngôn chửi bới: “Em gái ơi, bớt cái miệng giúp ta được không?”“Ngoan ngoãn làm mỹ nam tử của huynh đi!”Đàm Linh lại hừ một tiếng: “Tốt nhất là thế. Ta cũng không hy vọng các ngươi tùy ý làm bậy, liên lụy đến chúng ta.”“Đương nhiên, đương nhiên.” Lữ Thiếu Khanh liên tục gật đầu, rất ngoan ngoãn cam đoan: “Ngươi yên một trăm cái tâm đi, chắc chắn sẽ không gây thêm phiền phức cho ngươi.”“Với cả, Tuyệt Phách Liệt Uyên nguy hiểm như thế, chó, à chết, có người nào chịu vào chứ?”“Mà chắc hẳn có muốn đi cũng không dễ nhỉ.”Kế Ngôn mỉm cười, rồi nhắm mắt lại, không để ý nữa.Có sư đệ ở đây, những chuyện này không cần quan tâm.Hắn ta chỉ cần phụ trách chém người là được rồi.Đàm Linh không nhận ra được lời này của Lữ Thiếu Khanh không ổn, mà chỉ trả lời theo bản năng: “Đương nhiên rồi, nếu không làm sao có thể nói là cấm địa của Thánh địa?”“Thánh Chủ đã bày ra vô số trận pháp và cấm chế tầng tầng lớp lớp, cửa vào trên Thánh Sơn, không được cấp phép không ai có thể vào.”Lữ Thiếu Khanh suy tư gật gù, thuận miệng nói: “Thánh Chủ uy vũ. Nói cách khác, chỉ có phá được trận pháp và cấm chế của Thánh Chủ mới có thể đi vào trong phải không?”“Trời ạ, làm sao mà làm được?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận