Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 222 - Chỉ thế thôi à?



Chương 222: Chỉ thế thôi à?Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmLữ Thiếu Khanh nhẹ nhàng nói: "Đi thôi, chỉ có Trúc Cơ tầng ba, gã ta không phải là đối thủ của muội."Giọng nói của Lữ Thiếu Khanh hết sức nhẹ nhàng, lần đầu tiên Tiêu Y biết hóa ra Nhị sư huynh của mình cũng có thể dịu dàng như vậy.Quả thực chẳng khác nào ca ca ruột thịt của mình.Trong lòng Tiêu Y hạnh phúc ngọt ngào, híp mắt, rất hưởng thụ giờ khắc này."Ta biết rồi."Tiêu Y đứng lên.Giọng nói của Lữ Thiếu Khanh lại vang lên, lần này chuyển sang kênh ác bá: "Nếu như thua, ta sẽ đá muội ra khỏi sư môn thật đó."Hình tượng đại ca ca dịu dàng trong lòng tức khắc tan nát, Tiêu Y đau lòng vô hạn.Nàng quay đầu lại làm mặt quỷ với Lữ Thiếu Khanh.Nhị sư huynh hư đốn.Lữ Thiếu Khanh nhìn Tiêu Y bước lên đài, trên mặt mang theo nụ cười nhẹ nhàng.Nhưng ánh mắt Phương Tín chẳng khác nào đang nhìn một thi thể.Quả thực cảnh giới của Phương Tín cao hơn Tiêu Y.Nhưng mà dù sao Phương Tín cũng chỉ là con cháu thế gia mà thôi, có sự chênh lệch rất lớn với đệ tử môn phái như Tiêu Y.Hơn nữa, Lữ Thiếu Khanh cố ý vô tình để cho Tiêu Y chiến đấu không ngừng nghỉ.Ngay cả cao thủ Kết Đan nàng cũng từng lĩnh giáo.Bản thân Tiêu Y không biết nàng mạnh như thế nào.Nhưng Lữ Thiếu Khanh thì biết rõ.Tiêu Y chính là đồ đệ hắn đích thân dạy dỗ, không mạnh mới không hợp lẽ thường đó."Mẹ kiếp, chịu thiệt rồi.""Đại sư huynh làm ông chủ rảnh rang, sư phụ cũng vậy, làm ta mệt sắp chết rồi.""Sau này không bao giờ làm mấy chuyện ngu xuẩn này nữa..."Phương Tín trên đài lại hô lên một lần nữa, muốn khiêu chiến với Tiêu Y.Trong lòng Doãn Kỳ giận dữ, xem nàng ta là không khí hay sao.Doãn Kỳ chìm trong cơn giận hét lớn một tiếng: "Đi xuống cho ta!"Nàng ta nâng cự kiếm lên, định cho Phương Tín một nhát, tính bổ tên nam nhân thối này ra."Doãn Kỳ sư tỷ, để cho, để cho ta."Tiêu Y lên sân khấu, giọng nói hơi run rẩy.Thứ nhất, đối thủ cao hơn mình hai cảnh giới nhỏ.Thứ hai, nhiều người như vậy đang nhìn chằm chằm vào lôi đài, trong lòng nàng rất là căng thẳng.Doãn Kỳ quay đầu nhìn Tiêu Y, hung hăng cắm cự kiếm lên trên mặt đất, tia lửa bắn ra khắp nơi.Doãn Kỳ chú ý tới vẻ căng thẳng trên mặt Tiêu Y: "Nhị sư huynh của muội đúng là một tên khốn."Sau đó quan tâm hỏi han: "Có tự tin không?""Không sao cả, muội muốn thử xem."Tiêu Y nhìn Phương Tín, ánh mắt từ từ kiên định.Doãn Kỳ nhìn thấy ánh mắt Tiêu Y, bèn thu cự kiếm của mình, rời khỏi lôi đài.Nàng ta không quay lại vị trí của mình, mà đi thẳng tới chỗ của Lữ Thiếu Khanh.Tiêu Y thấy Doãn Kỳ dẫn theo cự kiếm đằng đằng sát khí đi về phía Nhị sư huynh của mình.Trong lúc nhất thời, Tiêu Y mặc kệ Phương Tín, chỉ mong Doãn Kỳ sẽ làm gì với Lữ Thiếu Khanh.Có điều, Doãn Kỳ mang cự kiếm vọt tới trước mặt Lữ Thiếu Khanh, Lữ Thiếu Khanh chỉ nói có một câu.Doãn Kỳ đã thu cự kiếm vào, đặt mông ngồi xuống, trò chuyện vui vẻ với Lữ Thiếu Khanh.Haizz, thất vọng.Tiêu Y bất đắc dĩ lắc đầu.Phương Tín nhìn thấy Tiêu Y đến đây, không nói một lời, cuối cùng còn lắc đầu.Nàng đang xem thường mình sao?Trong lòng Phương Tín giận dữ, trước kia bị Tiêu Y mắng là con chó, bây giờ nàng lại còn coi thường mình.Thù mới hận cũ chồng chất, Phương Tín hét lớn một tiếng: "Con nha đầu thúi kia, đừng có xem thường người khác."Sau đó lập tức tấn công.Linh lực trong cơ thể vận chuyển, ánh sáng màu lam nhạt sáng lên trong tay, không khí bắt đầu trở nên ẩm ướt.Một mũi tên màu lam nhanh chóng thành hình, mũi tên rõ ràng rành mạch, chẳng khác nào phi tiễn thật sự, mũi nhọn phát quang, vô cùng sắc bén."Đi!"Gã ta hét lớn một tiếng, mũi tên màu lam tản ra từng tầng vầng sáng, bắn về phía Tiêu Y.Trên mặt Phương Tín nở rộ một nụ cười tự tin.Đây là pháp thuật gã ta am hiểu nhất, Thủy Tiễn Thuật.Sắc bén vô cùng, chưa từng thất bại.Tiêu Y nhìn thấy Thủy Tiễn Thuật lao về phía mình, khí thế kinh người.Nàng không dám khinh thường, cầm trường kiếm tam phẩm trong tay, vận chuyển Thanh Bình Kiếm quyết.Một tầng lại một tầng Liên Y vô hình xuất hiện."Thình thịch!"Một tiếng vang thật lớn, thủy tiễn đang lao nhanh kia bị chấn nát.Tiêu Y phát hiện mình giải quyết đòn tấn công của Phương Tín dễ như bỡn.Tiêu Y khó hiểu, hình như gã ta cũng không mạnh cho lắm."Chỉ thế thôi à?"Phương Tín nhìn thấy đòn tấn công của mình bị Tiêu Y giải quyết dễ dàng như vậy, trong lòng cả kinh.Gã ta lại nghe thấy câu nói của Tiêu Y, tức giận đến mức gương mặt vặn vẹo."Đừng tưởng rằng may mắn chặn được một đòn của ta là có thể kiêu căng được."Phương Tín gầm thét, lại hội tụ linh lực một lần nữa, vẫn dùng Thủy Tiễn Thuật.Thế tiễn lao tới nhìn như hung ác, nhưng trong mắt Tiêu Y, áp lực Phương Tín mang tới cho nàng còn không bằng Trương Chính.Ít nhất Hỏa Cầu Thuật của Trương Chính từng khiến nàng cảm thấy nguy hiểm.Mà hiện tại, đòn tấn công của Phương Tín hoàn toàn không có chút uy hiếp nào với nàng.Còn có thể giải quyết hết sức dễ dàng.Haizz, hóa ra chỉ có một chút năng lực như vậy thôi, làm nàng còn tưởng rằng Trúc Cơ tầng ba lợi hại đến mức nào chứ.Còn làm ta lo sẽ bị Nhị sư huynh mắng.Sau khi Tiêu Y biết thực lực của Phương Tín gà như vậy, trong lòng bình tĩnh lại.Tiêu Y đối mặt với mũi tên màu lam đánh úp tới lần thứ hai, không chút hoang mang.Nàng vẫn dùng Thanh Liên kiếm quyết, nâng tay lên, dễ dàng giải quyết đòn tấn công kia.Lòng tự tin của Tiêu Y trào dâng, bắt đầu tấn công kẻ địch bằng ngôn ngữ."Thực lực Trúc Cơ tầng ba mà chỉ có vậy thôi à? Ngay cả Tiểu Hồng nhà ta cũng lợi hại hơn ngươi."Tiếp theo đó, trường kiếm tam phẩm đâm thẳng về phía Phương Tín.Nàng sử dụng Thanh Liên kiếm quyết, tạo nên vô số Liên Y trong không khí, đè mặt nước xuống, từng tầng áp lực đè lên người Phương Tín.Tư Dao thấy cảnh tượng như vậy, hai mắt sáng lên."Nha đầu này, kiếm pháp giỏi quá."

Bạn cần đăng nhập để bình luận