Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1058. Bị Thánh Chủ lừa rồi



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmLữ Thiếu Khanh rất tức giận mắng: “Có gì mà không dám? Bây giờ ngươi tới đây, tất thảy những gì trước đó đều uổng phí, có phải ngươi không có đầu óc không?”“Móa nó, cố ý rửa sạch hiềm nghi giúp ngươi, chí ít là không khiến ngươi trở thành ma gian, sau này nhân tộc đánh không lại ma tộc các ngươi ta còn có thể tìm ngươi đầu hàng.”“Giờ thì hay rồi, ngươi tìm đến ta, hoàn toàn trở thành ma gian rồi.”Ba người Đàm Linh hiểu ra, cơn giận trong lòng Đàm Linh lập tức tiêu tan.Ánh mắt Đàm Linh phức tạp nhìn Lữ Thiếu Khanh, cũng không phải là quá đáng ghét.Thời Cơ rất vui vẻ: “Lữ Thiếu Khanh đại nhân, ngươi quả nhiên là một người tốt.”Cô nàng này sao có thể phát thẻ người tốt lung tung như vậy chứ?ữ Thiếu Khanh sắc mặt trang nghiêm: “Ta không phải người tốt, không thấy được có người gọi ta là tên khốn kiếp sao?”“Các ngươi tới đây là muốn làm gì? Ngăn cản chúng ta rời đi sao?”Sau đó hắn đằng đằng sát khí nói với Kế Ngôn: “Ra tay đi, giết chết bọn hắn, còn dám ngăn cản chúng ta rời đi, chán sống.”Thời Cơ vội vàng khoát tay: “Lữ Thiếu Khanh đại nhân, Kế Ngôn đại nhân, chúng ta không phải có ý này.”Ánh mắt của nàng rơi lên gương mặt Đàm Linh, nàng ta cũng không biết vì sao Đàm Linh lại đột nhiên muốn đến đây.Thời Liêu thì lập tức bán đứng Đàm Linh: “Linh đại nhân hẳn là có chuyện muốn hỏi ngươi.”Lữ Thiếu Khanh nhìn qua Đàm Linh, vẻ mặt đột nhiên vui mừng, trên mặt lập tức nở nụ cười, hai hàm răng trắng lộ ra trông đẹp trai như ánh mặt trời: “Ngươi định trả ta linh thạch trước khi ta rời đi sao?”“Cũng được, nể tình ngươi thức thời như vậy ta sẽ không thu tiền lãi của ngươi.”Vừa nghe đến linh thạch, lửa giận trong lòng Đàm Linh lại từ từ xuất hiện, tro tàn lại cháy, mà thế lửa còn trở nên mạnh hơn.Thực lực của ngươi mạnh như vậy, có thể có chút tiền đồ được không?Động một chút lại linh thạch, linh thạch là mệnh căn của ngươi à?Đàm Linh thở phì phò quát: “Không có, ngươi đừng mơ ta đưa linh thạch cho ngươi.”Thậm chí Đàm Linh có kích động muốn lấy trường cầm của mình ra đập đầu Lữ Thiếu Khanh mấy cái.Tên khốn này không đánh, trong lòng thật sự rất khó chịu.Lữ Thiếu Khanh nghe xong, nụ cười lập tức biến mất, hét lên với Đàm Linh: “Đồ quịt nợ!”“Cút, cút, không còn chuyện gì để nói nữa, không trả linh thạch cho ta thì ngươi cút nhanh đi.”Tiêu Y nháy mắt mấy cái, ánh mắt nhìn Đàm Linh tràn đầy hứng thú.Quả nhiên, tỷ tỷ ma tộc này rất đặc biệt.Giữa hai người chắc chắn có bí mật không muốn người biết.Tiêu Y cười tủm tỉm với Đàm Linh: “Ma tộc tỷ tỷ, không có linh thạch chi bằng tỷ lấy thân bù đắp đi.”Lữ Thiếu Khanh giận dữ, nói với Kế Ngôn: “Trừng trị muội ấy, sư muội xấu xa như vậy đánh chết muội ấy cho ta!”Kế Ngôn biết nghe lời phải, thưởng cho Tiêu Y một cái cú đầu khiến Tiêu Y ôm đầu tự bế.Kế Ngôn hỏi ngược lại Đàm Linh: : “Có chuyện gì?”Đàm Linh chỉ vào khe hở trên bầu trời hỏi: “Đó là chuyện gì?”Trên bầu trời, khe nứt to lớn đã cố định hoàn toàn, dài hai ba trăm dặm, rộng hơn mười dặm.Nó giống như một con mắt của ác ma, cũng giống cái miệng của ác ma.Cái miệng lớn như bồn máu muốn thôn phệ vạn vật trên thế gian.Khe nứt to lớn này khiến trong lòng Đàm Linh vô cùng bất an.Nàng ta nhất định phải hỏi thăm rõ ràng.Kế Ngôn nhìn lên khe nứt to lớn trên bầu trời, hắn ta không nói gì.Lữ Thiếu Khanh liền nói: “Ai biết chứ, nhưng chắc chắn không phải chuyện gì tốt.”Đàm Linh không tin, nàng ta nhìn chằm chằm Lữ Thiếu Khanh, ánh mắt nghiêm khắc, rất có khí phách ngươi mà không nói ta sẽ không đi. “Không thể nào, nếu không tại sao ngươi bảo ta mau chóng rời đi.”Đàm Linh có lý do tin tưởng, chắc chắn Lữ Thiếu Khanh đã biết cái gì đó.“Không biết mà.” Vẻ mặt Lữ Thiếu Khanh thành khẩn: “Ngươi hỏi ta ta biết hỏi ai?”“Ta bảo ngươi đi là sợ ngươi ở đây sẽ xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn. Ngươi chết, ai trả linh thạch cho ta? Ta cũng không dám đi tìm sư phụ ngươi để đòi.”Đàm Linh bị tức đến trợn trắng mắt.Linh thạch, linh thạch, chỉ biết linh thạch.Ta không thiếu ngươi linh thạch có phải ngươi sẽ đi mà không gọi ta không?“Khốn kiếp, tranh thủ nói rõ với ta đi.” Đàm Linh không nhịn được nữa, lấy trường cầm ra, chỉ vào Lữ Thiếu Khanh quát: “Nếu không ta thu thập ngươi.”Lữ Thiếu Khanh thuận thế nằm xuống: “Ta đang bị thương rồi, ngươi động thủ đi, đánh chết ta ngươi có thể trở thành anh hùng của ma tộc các ngươi đấy.”Đàm Linh vô cùng bất đắc dĩ với loại hành vi vô lại này.Nàng ta tức giận đến mức dậm chân, nhưng lại không còn cách nào khác.Lúc này, giọng Mộc Vĩnh lại vang lên: “Tiểu tử nhân tộc, ngươi giải quyết xong chuyện ở đây cho ta rồi hẵng đi.”Sắc mặt Mộc Vĩnh phẫn nộ, mang theo vài phần sát ý.Nhìn thấy Mộc Vĩnh xuất hiện, Đàm Linh hỏi Mộc Vĩnh: “Mộc Vĩnh đại nhân, ngươi biết đó là cái gì sao?”Mộc Vĩnh lạnh lùng nhìn Lữ Thiếu Khanh: “Tiểu tử, ngươi biết ngươi gặp rắc rối rồi không?”Lữ Thiếu Khanh nằm trên lưng Tiểu Bạch Hổ nhắm mắt lại giả chết, cũng không thèm quan tâm Mộc Vĩnh.Mộc Vĩnh tức giận, hắn ta dứt khoát lên tiếng uy hiếp nói: “Đừng tưởng rằng ngươi giả chết là được, chuyện lần này ngươi không giải quyết, đừng mong rời đi.”“Ta sẽ một mực đi theo các ngươi, ngăn cản các ngươi rời đi.”Lữ Thiếu Khanh bình tĩnh không được nữa, nếu Mộc Vĩnh cứ đi theo bọn họ, bọn họ muốn thông qua Xuyên Giới bàn rời đi cũng sẽ rất nguy hiểm.Chỉ cần khi đi xuyên qua bị ra tay quấy nhiễu, người xuyên qua sẽ rơi vào trong thời không loạn lưu.Lữ Thiếu Khanh không giả chết, thở phì phò ngồi xuống, chỉ vào Mộc Vĩnh mắng to: “Tiểu nhân hèn hạ, thật sự muốn giết chết ngươi.”“Chuyện hôm nay tất thảy đều tại ngươi mà ra.”Lời mắng này khiến trong lòng Mộc Vĩnh rất phiền muộn, Lữ Thiếu Khanh đúng là mắng không sai.Hắn ta vốn định xem thử sau khi thân phận hai người Lữ Thiếu Khanh bại lộ thì sẽ như thế nào, đồng thời cũng có ý khảo nghiệm Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn, xem thử phải chăng hai người này có đủ tư cách giúp hắn ta.Nhưng, hắn ta không thể nào ngờ được rằng sự việc sẽ phát triển đến mức này. Hết chương 1058.

Bạn cần đăng nhập để bình luận