Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh - Chương 3362: Một cái không đồng dạng thiên đạo (length: 6681)

"Nhện tinh!" Lữ Thiếu Khanh chỉ vào Hãn Từ Tiên Đế mắng lớn, "Ai cho ngươi phép ức hiếp tỷ tỷ của ta?"
Tinh Nguyệt Tiên Đế thoát khỏi vòng vây, đi đến bên cạnh Lữ Thiếu Khanh.
Nàng nhìn Hãn Từ Tiên Đế với ánh mắt đầy ngạo nghễ, "Ta đã nói rồi, ngươi không thắng được!"
Nàng còn liếc nhìn Lữ Thiếu Khanh bên cạnh.
Khí tức phát ra từ Lữ Thiếu Khanh khiến nàng mơ hồ đoán được chuyện gì đã xảy ra.
Lúc này, sức mạnh của Lữ Thiếu Khanh đã vượt xa Tiên Đế.
Có được thế giới bên trong cơ thể, từ một khía cạnh khác mà nói, hắn là thiên đạo.
Một thiên đạo ý thức đầu tiên được sinh ra trong vũ trụ.
Không giống với thiên đạo của cõi trời này.
"Gầm!"
Hãn Từ Tiên Đế gầm nhẹ, "Đáng chết, lũ sâu kiến đáng chết các ngươi!"
"Tinh Nguyệt, ngươi đừng kiêu ngạo, ngươi nghĩ hắn có thể đánh thắng được bản Tiên Đế sao?"
"Trước mặt bản Tiên Đế, tất cả các ngươi đều phải chết!"
Lữ Thiếu Khanh chỉ vào Hãn Từ Tiên Đế hét lớn, "Đừng có huênh hoang, tỷ tỷ của ta còn chưa đến lượt ngươi ức hiếp."
Vẻ mặt của Tinh Nguyệt Tiên Đế dịu đi nhiều.
Nhưng Lữ Thiếu Khanh lại nói tiếp, "Tỷ tỷ của ta chỉ có mình ta được ức hiếp."
Sắc mặt Tinh Nguyệt Tiên Đế lập tức trở nên khó coi, rất muốn ném Đế khí trong tay vào mặt Lữ Thiếu Khanh.
Đồ hỗn trướng!
Tinh Nguyệt Tiên Đế khó chịu, "Ngươi không nói gì thì không ai xem ngươi là người câm."
"Mau chóng trừng trị nó đi!"
Lữ Thiếu Khanh quay sang nói với Hãn Từ Tiên Đế, "Nhện tinh có nghe không?"
"Oán khí của tỷ tỷ ta sâu sắc, hận ngươi thấu xương, hận không thể nghiền nát ngươi một vạn năm."
"Hiện tại có hai con đường cho ngươi chọn, thứ nhất, ngoan cố chống cự đến cùng, để ta đập chết."
"Thứ hai, ngươi đầu hàng đi!"
"Gầm!" Hãn Từ Tiên Đế giận tím mặt, giận dữ gào lên, "Sâu kiến, ngươi đang nói cái gì vậy?"
Nhục nhã!
Một sự sỉ nhục trắng trợn!
Đường đường là một Tiên Đế, lại bị một con sâu bọ gọi là đầu hàng.
Còn đáng chết hơn cả giết nó.
Tinh Nguyệt Tiên Đế cũng lạnh lùng nói, "Giết nó!"
Nàng không thể chấp nhận việc Hãn Từ Tiên Đế đầu hàng.
Kẻ phản bội còn đáng ghê tởm hơn cả kẻ địch, càng khiến người ta hận thấu xương.
Nàng sống lại, mục đích duy nhất là giết kẻ phản bội.
"Đừng làm ầm ĩ!" Lữ Thiếu Khanh nói với Tinh Nguyệt Tiên Đế, "Ngươi không thấy có gì đó không đúng sao?"
"Cái gì không đúng?" Tinh Nguyệt Tiên Đế ánh mắt bất thiện.
Lữ Thiếu Khanh không dám chắc, chỉ có thể nói hàm hồ, "Giết nó, có lẽ sẽ khiến sức mạnh mất cân bằng, đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện không hay!"
"Hơn nữa, mọi chuyện cũng đã qua lâu rồi, hãy bỏ qua đi."
"Nằm mơ!" Tinh Nguyệt Tiên Đế gầm lên một tiếng, "Ngươi không ra tay, ta sẽ giết nó!"
"Hãn Từ, chết đi cho bản Tiên Đế!"
Tinh Nguyệt Tiên Đế lười nghe Lữ Thiếu Khanh nói thêm, điều khiển hai Đế khí lao thẳng đến Hãn Từ Tiên Đế.
Ầm một tiếng, hai Đế khí biến mất vào hư không.
Trong giây lát, một mảng lớn tinh không xuất hiện giữa trời đất.
Vô số tinh tú lấp lánh, những tia sáng sao rơi xuống.
Hủy diệt khí tức quét sạch.
Một vầng trăng sáng xuất hiện, ngay sau đó, hai vầng Minh Nguyệt nữa cũng xuất hiện.
Minh Nguyệt trong quá khứ, Minh Nguyệt hiện tại và Minh Nguyệt tương lai, cả ba vầng Minh Nguyệt đều chiếu sáng rực rỡ, phát ra ánh sáng thánh khiết, thanh lọc tất cả thế gian.
"Sao, lại sợ ngươi chắc?"
Hãn Từ Tiên Đế gầm lên một tiếng, hai tay vung vẩy, móng vuốt Nhện xuất hiện, không hề sợ hãi đón đánh Tinh Nguyệt Tiên Đế.
Nhìn hai người lại giao chiến, Lữ Thiếu Khanh thở dài, bất lực lẩm bẩm, "Oán khí của phụ nữ thật là lớn!"
"Không còn cách nào, chỉ có thể nghe nàng vậy. . ."
Thân ảnh Lữ Thiếu Khanh lóe lên, không hề sử dụng tiên lực nào, giờ đây hắn chỉ dựa vào sức mạnh thân thể đã có thể dễ dàng di chuyển, còn nhanh hơn dùng tiên lực.
Chớp mắt đã xuất hiện ở phía sau Hãn Từ Tiên Đế.
Lúc này Hãn Từ Tiên Đế vừa mới giằng co với Tinh Nguyệt Tiên Đế.
Hãn Từ Tiên Đế lại một lần nữa cảm thấy nguy hiểm, nhưng vẫn không kịp, Lữ Thiếu Khanh đã tung một quyền.
Ầm!
.
Hãn Từ Tiên Đế bị đánh nổ tung, máu thịt văng tung tóe, phủ đầy cả đất trời.
Vù!
.
Ánh trăng và ánh sao rơi xuống, dồn dập đánh vào huyết nhục của Hãn Từ Tiên Đế, như cối xay, nghiền nát những mảnh máu thịt vụn.
"Gầm. . ."
Nhưng Tiên Đế không dễ dàng bị giết như vậy, Hãn Từ Tiên Đế rất nhanh khôi phục lại thân thể ở phía xa.
Oán hận khiến nó trở nên méo mó, kéo theo không gian xung quanh cũng bị vặn vẹo theo.
Nó trừng mắt nhìn Lữ Thiếu Khanh, "Sâu kiến, ngươi. . ."
Nó vừa sợ vừa kinh hãi.
Lữ Thiếu Khanh cho dù có độ kiếp thành công, cũng chỉ là một kẻ mới bước chân vào, tại sao lại lợi hại đến vậy?
Một quyền đã đánh nổ nó, một lần có thể là trùng hợp, hai lần thì không phải là chuyện ngoài ý muốn.
"Đầu hàng không?"
"Gầm!" Hãn Từ Tiên Đế gầm lên, "Chỉ bằng ngươi mà muốn giết bản Tiên Đế sao? Nằm mơ!"
"Nói nhảm nhiều quá!" Tinh Nguyệt Tiên Đế lạnh lùng ra tay lần nữa.
Hãn Từ Tiên Đế nghênh đón công kích của Tinh Nguyệt Tiên Đế.
Sự chú ý của nó đều dồn vào Lữ Thiếu Khanh.
So với Tinh Nguyệt Tiên Đế, Lữ Thiếu Khanh xuất quỷ nhập thần mới là mối bận tâm lớn nhất của nó.
Nó có thể không để ý Tinh Nguyệt Tiên Đế, nhưng không dám xem thường Lữ Thiếu Khanh.
Tinh Nguyệt Tiên Đế đánh lâu như vậy cũng chỉ gây ra một vài tổn thương không đáng kể.
Còn Lữ Thiếu Khanh chỉ mới ra tay hai lần đã khiến nó trọng thương, hao tổn không ít bản nguyên.
Cứ theo đà này, Lữ Thiếu Khanh lại ra thêm mấy lần, nó nhất định phải chết.
Tinh Nguyệt Tiên Đế vừa mới hồi phục không lâu, thực lực cũng đã đủ dùng Đế khí để tiêu diệt nó.
"Gầm, sâu kiến. . ."
Hãn Từ Tiên Đế hét lớn một tiếng, không đợi nó gào xong, thân ảnh Lữ Thiếu Khanh lóe lên, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt nó, lạnh lùng tung một quyền.
Không chứa quy tắc đại đạo, không chứa pháp tắc tiên lực.
Tựa hồ chỉ là thuần túy sức mạnh nhục thể, lấy sức mạnh vô song đánh ra một quyền khiến người ta không thể né tránh, không thể chống cự.
Hãn Từ Tiên Đế trợn tròn hai mắt, nó thấy rõ hành động của Lữ Thiếu Khanh, nhưng lại không thể né được.
Mọi động tác của Lữ Thiếu Khanh mang theo một sức mạnh khó hình dung, loại sức mạnh này đã vượt quá sức tưởng tượng của nó.
Một loại sức mạnh không tồn tại trong thế giới này.
Sao có thể?
Một con sâu kiến sao có thể nắm giữ sức mạnh này?
Hãn Từ Tiên Đế thầm gào lên trong lòng, trơ mắt nhìn nắm đấm đánh tới, cuối cùng, mắt nó tối sầm lại, lại một lần nữa bị đánh nổ.
.
. .
Bạn cần đăng nhập để bình luận