Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2084

Chương 2084Chương 2084
Nhóm dịch: Ky Sĩ Bóng Đêm Bạch Thước không có loại cảm giác này, cơ thể của nàng ta từ trong Trấn Yêu tháp bay ra: “Lữ công tử dù sao cũng là ân nhân cứu mạng của yêu tộc, những lời không cần thiết thì đừng nói.” “Mau chóng xử lý tốt chuyện nơi đây, kế tiếp còn có đại sự chờ chúng ta thương thảo quyết định.”
Đại sự trong miệng Bạch Thước là gì, trong lòng đám người dĩ nhiên biết rõ. Thống nhất yêu tộc.
Nhưng chuyện này đã định sẵn sẽ không đạt thành quá mức dễ dàng.
Năm tộc trưởng trầm mặc rời đi.
Nhìn năm tộc trưởng rời đi, lông mày Bạch Thước không kìm được nhu lại.
Bên người nàng ta chỉ có hai người Liều Xích và Hung Trừ. Liễu Xích cùng Hung Trừ hai người ở trong Trấn Yêu tháp giúp Bạch Thước ngăn cản ăn mòn của Xương Thần, chiến đấu với nanh vuốt của Xương Thần, biết rõ sự đáng sợ của Xương Thần.
Cho nên, lập trường của hai người là vô cùng kiên định, kiên quyết ủng hộ Bạch Thước, vô cùng đồng ý chuyện thống nhất yêu tộc. Hung Trừ nhìn năm tộc trưởng rời đi, ánh mắt mang theo vài phần lãnh ý: “Hừ, bọn gia hỏa này, Xương Thần chết rồi, tâm tư của bọn hắn lại có biến hóa.”
Liễu Xích khẽ lắc đầu: “Tộc Phi Cầm cùng tộc Tẩu Thú đối lập đã lâu, muốn buông mâu thuẫn xuống, thống nhất lại, rất khó.”
“Cho dù bọn hắn có ý định này, người phía dưới cũng chưa chắc sẽ dễ dàng đồng ý Hung Trừ đằng đằng sát khí, lộ ra hung tướng: “Giết gà dọa khỉ là được.”
“Đợi sau khi ta chữa khỏi vết thương, ta xem thử ai không phục?”
Bạch Thước lại nói: “Không đến thời điểm cuối cùng, không thể làm như vậy.” Bạch Thước biết rõ, vũ lực trấn áp, có thể tạm thời có tác dụng, nhưng cuối cùng cũng vân sẽ xảy ra vấn đề. Hơn nữa, sử dụng vũ lực trấn áp, nàng ta sẽ trở thành bạo quần trong suy nghĩ các tu sĩ bên dưới, không có lợi cho yêu tộc.
Cường thế thống nhất, ngày sau cũng sẽ sụp đổ.
Nàng ta nhất thống yêu tộc, là vì muốn tốt cho yêu tộc chứ không phải vì mình. Liễu Xích thì thở dài một tiếng: “Kỳ thành cùng Phượng thành tồn tại, cũng là vấn đề rất lớn.”
“Đến lúc đó, vương thành thật sự sẽ phải đặt ở đâu?” Bạch Thước cùng Hung Trừ cũng nhíu chặt mày.
Cuối cùng Bạch Thước buồn bã nói: “Đến lúc đó rồi tính sau, sau khi thương nghị xong, mọi người có được cách nhìn thống nhất thì tốt nhất.”
Lại một thời gian qua đi, chuyện dọn dẹp ở Thận cốc cũng đi đến hồi cuối.
Bạch Thước biết cũng đã đến lúc rồi.
Lập tức, nàng ta triệu tập mọi người, bắt đầu đại hội yêu tộc lần thứ nhất tại Vụ thành này. Bên tộc Tẩu Thú có Viên tộc cùng Hồ tộc làm đại diện chính, mang theo hơn ngàn đại diện chủng tộc tẩu thú ngồi hoặc nằm sấp, chiếm cứ tay trái Vụ thành.
Tộc Phi Cầm dĩ nhiên Ưng tộc, Tước tộc làm đại diện chính, mang theo đông đảo đại diện tộc Phi Cầm chiếm cứ phía tay phải Vụ thành.
Đại hội chưa bắt đầu, hai đại trận doanh bốn mắt nhìn nhau, ánh lửa bắn ra bốn phía.
Trên bầu trời, một cỗ mạch nước ngầm, không ngừng va chạm, lúc tiêu tán còn mang theo những tiếng kêu rân. Chờ sau khi mọi người đi vào, Bạch Thước mang theo Liễu Xích và Hung Trừ trái phải hộ pháp xuất hiện. Từ trên trời giáng xuống, Trấn Yêu tháp rơi mạnh trên mặt đất, chấn động tứ phương. Trấn Yêu tháp cao ngất uy áp khiến rất nhiều yêu tộc ánh mắt lộ ra vẻ kính sợ.
Pháp khí cấp tám, thực lực yếu một chút chỉ cần không cẩn thận là có thể bị ba động vô hình trấn sát.
“Ra mắt lão tổi”
Đông đảo yêu tộc cùng kêu lên.
Cho dù Bạch Thước là một con chim tước, theo quan niệm hiện tại là thuộc về tộc Phi Cầm.
Nhưng, thần phận nàng ta bày ra ở đó, cho dù là tộc Tẩu Thú cũng phải gọi nàng ta một tiếng lão tổ tông.
Bóng dáng Bạch Thước treo lơ lửng trên Trấn Yêu tháp, từ trên cao nhìn xuống, nhìn hai nhóm tu sĩ yêu tộc phần biệt rõ ràng hai bên.
Cảm nhận được ba động khí tức trong không trung, trong lòng nàng ta âm thầm thở dài.
Đại hội yêu tộc lần đầu tiên đã định sẵn không có kết quả gì. Thậm chí nói, yêu tộc thống nhất cũng khó khăn trắc trở không ngừng, là một việc lớn cực khó.
Nhưng mài
Ánh mắt Bạch Thước nhanh chóng trở nên kiên định.
Có gian nan mấy, nàng ta cũng vân phải làm.
Yêu tộc tiếp tục nội đấu như Vậy, sau này sớm muộn cụng diệt vong.
Dù thân mang tiếng xấu nàng ta cũng phải khiến cho trở nên kiên định. Nếu không, ta có mặt mũi đâu đi đối mặt với đồng bạn đã chết?
Ánh mắt Bạch Thước kiên định, vừa muốn nói chuyện, tộc trưởng Hồ tộc Hồ Xá đã đứng lên, nói với Bạch Thước: “Yêu tộc thống nhất, chúng ta ủng hộ, tuy nhiên Vụ thành nơi này vừa trải qua một trận đại chiến, mọi người trong lòng đầu có chút bất an, ta cảm thấy không bằng mọi người đến Kỳ thành thương thảo đại sự yêu tộc, có được không?”
“Mọi người an định lại rồi sẽ càng dễ thương thảo tương lai yêu tộc.”
Lời này vừa nói ra, gần như đạt được sự đồng ý của tất cả mọi người tộc Tẩu Thú. “Không sai, nên như thết” “Đúng vậy, đến Kỳ thành thương thảo không còn gì tốt hơn.”
“Kỳ thành hoan nghênh lão tổ đại giá quang lâm!”
Trong lòng Bạch Thước trầm xuống, tới rồi.
Vương Mâu như mãnh hổ gào thét, thanh âm cuồn cuộn: “Thương thảo tương lai yêu tộc, nên thương thảo ở nơi quan trọng.”
“Nơi này vừa trải qua đại chiến, vô số đồng tộc chết ở chỗ này, mọi người trong lòng đầu cách ứng và bất an, thương thảo ở đây, ít nhiều cũng không tôn trọng đối với người chết.”
“Không sai, Vương Mâu tộc trưởng nói đúng.”
“Đúng vậy a, chúng ta không nên quấy rầy người chết!” “Đi Kỳ thành!”
“Đi Kỳ thành đi, Kỳ thành tốt, Kỳ thành thiên hạ đệ nhất.” Tộc Tẩu Thú bên kia lớn tiếng gào thét.
Không ít người thậm chí lộ ra bản thể ngửa mặt lên trời thét dài.
Yêu tộc mà, dù hóa hình rồi, vẫn duy trì tập tính bản thể. Vừa kích động là thích tru lên vài tiếng.
“Hừ!” Hừ lạnh một tiếng, Ma Lãnh Du mở miệng, mặc dù là Tước tộc, dáng dấp cũng nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng là mới mở miệng, âm thanh ép cả toàn trường, truyền rõ ràng vào trong tai tất cả mọi người.
“Kỳ thành thiên hạ đệ nhất? Thật biết khoác lác.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận