Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 209 - Dùng xuân dược hả?



Chương 209: Dùng xuân dược hả?Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmSau chuyện này, trong lòng Tiêu Dũng cảm thấy hình như chuyện lão đệ nói với mình trước kia là thật.Tiêu Dũng cũng không dám ở lại lâu, nhanh chóng vào trong dưới sự dẫn dắt của Tiêu Y.Lữ Thiếu Khanh nhẩm tính giá trị của ba món pháp khí nhị phẩm Tiêu Dũng đưa tặng, cũng được hơn một ngàn linh thạch.Xem như có lời.Thiệt là nghiệp chướng, trong lòng Lữ Thiếu Khanh rất là ưu thương.Từng nhìn thấy quá nhiều tiền, bây giờ hơn một ngàn linh thạch cũng chỉ có thể nói là một khoản nhỏ mà thôi.Kiếm tiền không dễ dàng.Tiếp theo đây ta phải kiếm tiền thế nào?Cái đồ quỷ quái kia, ăn nhiều như vậy, biết nuôi kiểu gì.Sau đó, Lữ Thiếu Khanh nhìn về phía Hạng Ngọc Thần: "Hạng sư huynh, pháp khí nhị phẩm, ngươi muốn mua không? Giá đồng môn, chỉ cần năm trăm viên linh thạch hạ phẩm một món..."Trên đường, Tiêu Dũng nhịn không được hỏi nữ nhi của mình."Con ngoan, lễ vật vi phụ đưa tặng chắc là cũng không tệ lắm phải không?""Vì sao Lữ công tử có vẻ không thích thú mấy vậy?"Tiêu Y suy nghĩ, cảm thấy không cần phải gạt phụ thân mình: "Phụ thân, ngươi tặng quà cho Nhị sư huynh, chẳng bằng cứ đưa thẳng cho hắn một đống linh thạch."Tiêu Y đã thấu hiểu rất rõ đặc điểm tham tiền của Lữ Thiếu Khanh.Đừng hòng moi được dù chỉ một linh thạch từ túi Nhị sư huynh.Hơn nữa, Nhị sư huynh của nàng thích linh thạch vô cùng, bất cứ pháp khí đan dược gì cũng không thể làm hắn vui bằng linh thạch.Tiêu Dũng không đồng ý với lời của nữ nhi."Tặng linh thạch tục lắm, ta chưa từng thấy ai tặng quà mà đưa hẳn linh thạch cho người ta."Nếu đã tặng linh thạch, không mở đầu bằng chữ vạn, vậy thì làm sao dám tặng cho người ta.Tuy Tiêu gia là đại gia tộc, nhưng cũng phải nuôi dưỡng rất nhiều tộc nhân.Bởi vậy bình thường khá là túng quẫn.Không tặng nổi pháp khí tam phẩm, đành phải tặng nhị phẩm vậy."Pháp khí nhị phẩm, cũng coi như không tệ rồi."Tiêu Dũng vẫn rất có lòng tin với món quà mình đã chọn: "Lăng Tiêu Phái các con cũng không giàu có gì.""Trong tay họ cũng đâu có bao nhiêu pháp khí."Lời này chỉ có thể áp dụng với các đệ tử khác của Lăng Tiêu Phái trên thôi, nhưng nếu dùng trên người đệ tử của Thiên Ngự Phong thì không được.Bất kể là Kế Ngôn hay là Lữ Thiếu Khanh, Tiêu Y chưa từng thấy họ sử dụng pháp khí.Hình như Kế Ngôn chỉ có một thanh kiếm, gặp ai cũng dùng thanh kiếm đó bổ vào người ta.Lữ Thiếu Khanh hả, cũng là chỉ có một thanh kiếm, nếu không chém được thì gào tên Kế Ngôn, chém tiếp.Còn pháp khí, Tiêu Y chưa thấy bọn họ sử dụng bao giờ.Bởi vậy, Tiêu Y nói: "Phụ thân, pháp khí nhị phẩm mà thôi, dựa theo cách nói của Nhị sư huynh, chó cũng không dùng."Tiêu Dũng không tin, đúng, pháp khí nhị phẩm đúng là không cao cấp, nhưng đệ tử Lăng Tiêu Phái các ngươi có mấy người có?Tiêu Dũng nhắc tới pháp khí trên người nữ nhi, nói: "Lúc con tới bái sư, ta cho con hai món pháp khí nhị phẩm, sau khi con đến Thiên Ngự Phong, có lĩnh pháp khí không?"Tiêu Y nói chi tiết: "Có, sư phụ cho con một thanh trường kiếm nhị phẩm.""Có mỗi một món."Trong lòng Tiêu Dũng càng khinh thường hơn, đã nói rồi, Lăng Tiêu Phái nghèo, ngay cả trẻ con của Tề Châu cũng biết."Có điều…" Tiêu Y đổi nhịp, cổ tay khẽ lật, trường kiếm và linh giáp tam phẩm xuất hiện trong tay."Người xem, đây là pháp khí Đại sư huynh và Nhị sư huynh tặng cho con."Tiêu Dũng mở to mắt, giống lúc Tiêu Y mở to mắt bình thường như đúc, ông nhìn trường kiếm và linh giáp tam phẩm trong tay nữ nhi bằng ánh mắt khó tin.Pháp khí tam phẩm, ngay cả ông cũng chỉ có một món.Nữ nhi lại có hai món."Thực lực của con tới đâu rồi?""Con có dùng tới chúng không?"Tiêu Y cười hì hì, nàng rất thích nhìn thấy bộ dạng này của phụ thân.Sau đó nàng triển lộ khí tức của mình.Tiêu Dũng ngạc nhiên đến mức tròng mắt sắp rơi ra ngoài rồi...So với hai món pháp khí tam phẩm, thực lực của Tiêu Y mới là thứ khiến cho Tiêu Dũng chấn kinh.Nữ nhi của mình mới gia nhập Lăng Tiêu Phái bao lâu?Đã được nửa năm chưa?Đếm ngón tay, chắc là còn chưa được nửa năm.Tiêu Dũng càng đờ đẫn hơn, ông nhìn nữ nhi của mình, không biết nói gì cho phải.Ông còn nhớ rõ.Trước lúc nữ nhi tới bái sư, thực lực chỉ có Luyện Khí tầng bảy.Đã dừng lại ở đó rất lâu.Tiêu Dũng thấy thiên phú của nữ nhi không tầm thường, mới nhờ đệ đệ mình, để cho Tiêu Y bái nhập Lăng Tiêu Phái.Hiện tại mới có bao lâu đâu, mà đã bước vào Trúc Cơ kỳ rồi.Tuy các cảnh giới giai đoạn trước có vẻ dễ đột phá, nhưng tốc độ như vậy thật sự quá nhanh.Tiêu Dũng thậm chí cảm thấy hoảng sợ.Ông có chút cà lăm hỏi, "Con, con gái ngoan, sao con…”"Con, con dùng đan dược à?"Chẳng lẽ là dùng xuân dược? Mạnh như vậy.Tiêu Y nhìn thấy phụ thân hoảng hốt, trong lòng càng đắc ý hơn.Trước mặt Nhị sư huynh mình thường xuyên kinh ngạc tới trợn mắt há mồn, hiện tại rốt cục cũng có thể hãnh diện trước mặt phụ thân.Tiêu Y chống nạnh, ngẩng đầu, dương dương tự đắc: "Không có, không có dùng đan dược tăng cường thực lực.""Ha ha, phụ thân, con lợi hại không nào?""Lợi hại, lợi hại." Tiêu Dũng không ngừng gật đầu, thế này mà chưa lợi hại, thì làm sao mới là lợi hại?"Con gái ngoan của ta thật sự là thiên tài.""Hô hô, thế này thì, còn ai lợi hại hơn con gái ngoan của ta nữa chứ."Nhưng mà Tiêu Y lại không dám nhận cách nói như vậy, nếu nói đến thiên tài, thiên tài thật sự là Đại sư huynh và Nhị sư huynh của mình.Trước mặt hai người bọn họ, thiên tài gì cũng thành lừa đảo hết.Ai dám đứng trước mặt hai người bọn họ tự xưng là thiên tài chứ?Tiêu Y quay đầu lại nhìn thoáng qua, may mà Nhị sư huynh không đi cùng, nếu không thì thế nào mình cũng bị trêu chọc.Nàng vội vàng chuyển khỏi đề tài này, nói: "Phụ thân, con dẫn người đến chỗ ngồi nhé."Tiêu Dũng gật gật đầu, quay đầu lại dặn dò tộc nhân của mình một tiếng: "Mọi người chú ý một chút, đừng có làm loạn ở đây, nếu như xảy ra vấn đề gì, ta cũng không bảo vệ được các ngươi đâu."

Bạn cần đăng nhập để bình luận