Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 198 - Tuyên Vân Tâm (tt)



Chương 198: Tuyên Vân Tâm (tt)Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmLữ Thiếu Khanh vừa xuất hiện, mọi người liền phát hiện ra hắn.Có người nhận ra hắn, hô to: “Hắn chính là Lữ Thiếu Khanh.”“Móa nó, là tên tiểu bạch kiểm, làm thịt hắn."“Còn đẹp trai hơn cả ta, không thể nhịn được, giết chết hắn.""Đồ chó hoang Lữ Thiếu Khanh, ngươi dám làm vấy bẩn nữ thần của ta, ta liều mạng với ngươi.”Cùng với sự xuất hiện của Lữ Thiếu Khanh, các tu sĩ càng thêm kích động.Các đệ tử Lữ Thiếu Khanh có nhiệm vụ cản bọn hắn cuối cùng không ngăn cản được, tuyến phong tỏa bị xông phá.Vô số tu sĩ thừa cơ xông tới."Hỏng bét!"Nhìn thấy màn này, cho dù là nhóm tu sĩ Nguyên Anh kỳ Ngu Sưởng hay Doãn Kỳ và những đệ tử Lăng Tiêu Phái cũng đều biến sắc.Phía dưới hơn ngàn tu sĩ, một khi bạo động mang lại hậu quả không thể nào tưởng tượng được.Ngay vào lúc Ngu Sưởng chuẩn bị ra tay thì Lữ Thiếu Khanh có hành động.Hắn hét lớn một tiếng: “Dừng tay hết cho lão tử!”Tiếp theo, một cỗ khí tức khổng lồ giáng lâm, trong tay hắn xuất hiện một tấm linh phù màu xanh, trên linh phù linh khí mờ mịt.Một cảm giác nguy hiểm như một con rắn độc lặng lẽ bò vào trong lòng tất cả tu sĩ khiến các tu sĩ không thể không dừng lại.Bọn hắn cảnh giác nhìn linh phù trong tay Lữ Thiếu Khanh.“Đây là linh phù tứ phẩm, có thể so với một đòn của Nguyên Anh kỳ, các ngươi dám làm loạn, lão tử sẽ đồng quy vu tận với các ngươi.”Còn ở phía xa có người nhìn thấy linh phù trong tay Lữ Thiếu Khanh thì hận đến mức cắn răng.“Tên, tên đáng chết.”Một thiếu nữ áo đỏ đứng trên cây hận đến mức muốn phát điên.Nàng ta chính là Tuyên Vân Tâm trước đó đã bị Lữ Thiếu Khanh cướp đồ.Sau khi Tuyên Vân Tâm rời khỏi bí cảnh đã ngựa không dừng vó chạy về Điểm Tinh Phái để được cứu chữa.Đương nhiên, thức hải đã bị hao tổn nghiêm trọng, nàng ta muốn hoàn toàn khôi phục thì không thể nào chỉ trong vòng nửa năm đã khỏi được. Nhưng nhớ tới nỗi nhục nhã phải chịu trong bí cảnh, trái tim nàng ta không một khắc nào yên ổn, không thể giữ bình tĩnh được.Đúng lúc Điểm Tinh Phái muốn phái người tới tham gia đại điển của Lăng Tiêu Phái. Vì thế, Tuyên Vân Tâm liền đi theo xem thử có thể tìm được tin tức liên quan đến người cướp đồ của nàng ta không.Nàng ta tới đây mấy ngày nhưng chưa từng nghĩ rằng nàng ta có thể thật sự phát hiện được tung tích của Lữ Thiếu Khanh.Sau khi điều tra tìm hiểu một lượt, suýt nữa nàng ta đã tức đến nổ tung.Nàng ta biết được tên thật của Lữ Thiếu Khanh từ miệng Ngô Thiên Tung, nhưng tin tức liên quan đến Lữ Thiếu Khanh có thể thăm dò được thì ít càng thêm ít.Cho dù là từ đệ tử của Lăng Tiêu Phái cũng chẳng thăm dò được bao nhiêu tin tức.Tuy nhiên những điều này không làm khó được hành động báo thù của Tuyên Vân Tâm.Nàng ta được người Điểm Tinh Phái xưng là người nhiều mưu trí nên đã nhanh chóng nghĩ được cách trả thù Lữ Thiếu Khanh.Nàng ta đã để lộ mối quan hệ giữa Lữ Thiếu Khanh và Hạ Ngữ, hiệu quả hiện tại có vẻ không hề tệ.Mị lực của Hạ Ngữ còn lớn hơn cả Tuyên Vân Tâm nàng ta, hơn ngàn tu sĩ bạo động, căn bản không cần nàng ta đứng trong bóng tối cổ động, những tu sĩ này đã đến chặn cửa rồi.Tuyên Vân Tâm đứng tại trên cây, trên gương mặt tuyệt mỹ không thể che giấu được sự tái nhợt, nếu có người cẩn thận cảm thụ có thể cảm thụ được khí tức suy yếu của nàng ta.Khí tức như mỹ nhân bị bệnh khiến người ta sinh lòng thương xót.Nàng ta lạnh lùng nhìn về phía Lữ Thiếu Khanh đứng trước cổng chính Lữ Thiếu Khanh ở xa xa.Lữ Thiếu Khanh một mình đứng chính giữa cầu thang, từ trên cao nhìn xuống, bên dưới là hơn ngàn tu sĩ bất cứ lúc nào cũng có thể bạo động. Nhưng những tu sĩ này lại bị khí thế của Lữ Thiếu Khanh chấn nhiếp, không dám hành động thiếu suy nghĩ.Tuyên Vân Tâm nhìn thấy cảnh này trong đầu bỗng nhiên hiện lên một từ ngữ hiện lên.Một người đủ giữ một ải.Tuy nhiên!Khi Tuyên Vân Tâm nhìn thấy linh phù trong tay Lữ Thiếu Khanh trong lòng càng hận hơn.Răng sắp bị nàng ta nghiến nát.Đó là linh phù của nàng ta, còn rơi vào tay Lữ Thiếu Khanh."Tên đáng chết, ta nhất định phải giết ngươi."Trong đầu Tuyên Vân Tâm mang theo hận ý và sát ý vô tận, hận không thể lập tức hiện thân oanh sát Lữ Thiếu Khanh.Tuy nhiên, rất nhanh, Tuyên Vân Tâm cười lạnh."Loại cục diện này, không phải một tờ linh phù là có thể hóa giải được, xem ngươi chết như thế nào…”Đúng như Tuyên Vân Tâm nói.Mặc dù Lữ Thiếu Khanh dùng linh phù trấn trụ moi người nhưng đây chỉ là tạm thời. Nếu hắn không thể khiến người bên dưới tin rằng giữa hắn và Hạ Ngữ không có quan hệ gì thì thế cục vẫn sẽ chuyển biến xấu.Lữ Thiếu Khanh cũng biết đạo lý này.Hắn nhìn đám người bên dưới, đột nhiên thở dài: “Tạm thời các ngươi đừng kích động, nghe ta nói hai câu đi.""Đầu tiên, ta có thể tuyên bố, ta và Hạ Ngữ sư tỷ tuyệt đối không có bất kỳ tình cảm gì.”"Trong lòng ta, tỷ ấy giống như thân tỷ tỷ của ta vậy. Ta chỉ tôn kính tỷ ấy chứ không ái mộ.”“Ta đã có người mình thích, trong lòng ta, nàng ấy mới là nữ tử hoàn mỹ nhất trên thế giới.”Đầu Lữ Thiếu Khanh hơi ngóc lên, dáng vẻ rất thâm tình.Nhưng, những lời này không đủ để các tu sĩ bên dưới tin tưởng.Có người kêu lên: “Ngươi lừa ai đấy, Hạ Ngữ cô nương là đệ nhất mỹ nhân Tề Châu, trên thế giới này không có ai có thể hoàn mỹ hơn nàng được.”“Đúng vậy, chắc chắn tên khốn ngươi đang khoác lác.”"Không sai, nói hươu nói vượn, làm sao có thể có cô nương nào hoàn mỹ hơn Hạ Ngữ cô nương chứ.”Các tu sĩ bên dưới lại bắt đầu ầm ĩ.Lữ Thiếu Khanh hét lớn một tiếng, thâm tình không kìm được, mắng to lên: “Tất cả im miệng cho ta.”“Các ngươi thì biết gì về tình yêu? Trong mắt hai người yêu nhau, đối phương mới là người hoàn mỹ nhất trong thiên hạ.”“Các ngươi cứ nói Hạ Ngữ sư tỷ gì đấy là tốt nhất, hoàn mỹ nhất, đấy không phải là tình yêu, đó chỉ là gia súc động dục.”“Các ngươi là một đám gia súc.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận