Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1025. Ngươi tuyệt tình với sư muội của mình vậy sao?



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm“Giữa ta và ngươi có cái gì mà nói?”Lữ Thiếu Khanh dẫn theo Kiếm Nhất như dẫn theo một con gà con: “Ta đi tìm Kiếm Ngũ nói chuyện.”Thực lực của Kiếm Nhất không yếu, ở bên cạnh có thể ngăn được Lữ Thiếu Khanh hoặc Kế Ngôn.Kiếm Ngũ là Nguyên Anh tầng chín, một mình Lữ Thiếu Khanh hoặc Kế Ngôn không thể đối phó được.Lữ Thiếu Khanh định dụ Kiếm Nhất đến đây rồi sẽ giết hắn ta, rồi đi chi viện cho Kế Ngôn, hai sư huynh đệ liên thủ kém nhất cũng có thể lưỡng bại câu thương nhỉ?Chỉ cần giải quyết được cái tên Kiếm Ngũ phiền toái này, bọn họ có thể tranh thủ được thời gian chênh lệch dùng xuyên giới bàn nhanh chóng rời khỏi nơi này.Nhưng Mộc Vĩnh đã nhắc nhở hắn, dù nơi này là một không gian, nhưng những lão bất tử Hóa Thần kia vẫn có thể đuổi giết theo mình.Cho nên, hắn đã thay đổi quyết định.Bắt lấy Kiếm Nhất, lợi dụng Kiếm Nhất làm con tin, ép Kiếm Ngũ nhượng bộ cho mình thời gian.Không mong đến một canh giờ, chỉ mười hơi thở thôi hắn cũng có thể mang theo sư huynh sư muội rời khỏi nơi này.Mộc Vĩnh cũng đoán được Lữ Thiếu Khanh muốn làm gì, và không phải đối.Nhưng hắn ta nhìn ra xa xa, đột nhiên hỏi: “Ngươi không lo cho sư muội của mình tí nào à?”“Nàng không phải là đối thủ của Kiếm Lan.”Nơi xa, Tiêu Y bị Kiếm Lan đuổi kịp, đã rơi vào phạm vi tấn công của nàng ta.Dù sao Kiếm Lan cũng là Kết Đan tầng chín, mặc dù thực lực có hơi yếu nhưng dù sao cảnh giới cũng cao hơn Tiêu Y.Nàng ta cũng lĩnh ngộ được kiếm ý, dù là kiếm ý tầng thứ nhất, nhưng kiếm khí vung ra cũng khiến cho Tiêu Y cực kỳ chật vật.Kiếm Lan không ngừng tấn công, Tiêu Y cực lực trốn tránh, nhưng vẫn không tránh nổi bị thương mấy vết, ngay cả Tiểu Bạch Hổ cũng xuất hiện mấy vết thương ở mông, máu tươi nhuộm đỏ cả lông trắng.Còn tiếp tục như vậy, sớm muộn gì Tiêu Y cũng sẽ gặp nguy hiểm.Kiếm Lan sẽ không hạ thủ lưu tình, một khi nàng ta đắc thủ, nhất định sẽ thoải mái hạ sát thủ với Tiêu Y.Lữ Thiếu Khanh nhìn thoáng qua, bĩu môi: “Đến cái thứ hàng lởm kia cũng đánh không lại, chết thì chết thôi.”“Ta không nên có sư muội phế như thế, đưa ra ngoài cũng ngại mất mặt.”Giọng nói cực kỳ lạnh lùng khiến cho Mộc Vĩnh ngẩn ra.Không thể nào, chẳng lẽ không có chút tình đồng môn nào sao?Vậy vì sao ngươi phải ngàn dặm xa xôi không tiếc mạo hiểm chạy tới nơi này tìm nàng?Nếu đã chê bai thế, chẳng bằng để nàng ở đây tự sinh tự diệt cho xong, các ngươi làm sư huynh cũng không cần lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm như vậy.Mộc Vĩnh không tin: “Ngươi nghiêm túc chứ? Nàng ấy có thể đánh thắng được Kiếm Lan sao?”“Ngươi cho rằng sư muội của mình cũng biến thái như mình sao?”“Đương nhiên, chỉ là thứ dỏm thôi, đánh không lại cũng bình thường.” Lữ Thiếu Khanh vẫn không định đi cứu Tiêu Y.Kiếm Nhất vừa rơi vào tay Lữ Thiếu Khanh, bị bắt làm tù binh, tâm như tro tàn.Nghe Lữ Thiếu Khanh nói vậy thì nhịn không được mà nói.“Dõng dạc nhỉ? Nhân tộc đều cuồng vọng tự đại thế sao?”Lữ Thiếu Khanh lạnh lùng nhìn hắn ta: “Ta nhớ, ở Ma tộc các ngươi, kẻ bại không có tư cách nói chuyện nhỉ?”“Tù binh của ta, ngậm miệng lại, bớt bớt làm trò mất mặt xấu hổ đi.”Kiếm Nhất đỏ mặt, một ngụm máu tươi kẹt cứng trong yết hầu khiến cho hắn ta suýt nghẹn chết.Bọn Đàm Linh cũng nhìn ra được tình cảnh của Tiêu Y không ổn.Thì Cơ căng thẳng nói: “Lữ Thiếu Khanh đại nhân mặc kệ sư muội của mình sao?”“Nếu cứ tiếp tục như vậy, tiểu muội muội thế nào cũng thua thôi.Thì Liêu lắc đầu: “Có lẽ hắn cũng không đi được.”Thì Liêu cảm thấy có Mộc Vĩnh ở bên cạnh, Lữ Thiếu Khanh miễn cưỡng còn có thể giữ được Kiếm Nhất, không thể dứt ra cứu Tiêu Y được.Thực lực vừa rồi Mộc Vĩnh thể hiện không kém Lữ Thiếu Khanh chút nào, nên Lữ Thiếu Khanh không dám hành động thiếu suy nghĩ trước mặt hắn ta.Cho nên, sau khi quan sát một lát, Thì Liêu thở dài nói: “Sư muội của Lữ Thiếu Khanh đại nhân rất nguy hiểm.”“Nếu nàng ấy rơi vào tay Kiếm Lan, Lữ Thiếu Khanh đại nhân không thể không đem Kiếm Nhất ra trao đổi với nàng ta.”“Trừ phi, Lữ Thiếu Khanh không quan tâm sư muội, không thèm để ý tới sự sống chết của nàng.”Đàm Linh lắc đầu, nàng ta nói:”Nếu hắn không thèm để ý đã không đến đây tìm nàng ấy.”Đàm Linh vẫn còn chua chua.Ngàn dặm xa xôi, không sợ nguy cơ bị Thánh địa truy sát cũng phải xông vào nơi này tìm Tiêu Y.Nhìn vậy có thể thấy được vị trí của Tiêu Y trong lòng Kế Ngôn và Lữ Thiếu Khanh.Có hai vị sư huynh thế này, Đàm Linh rất ghen tị.Mà vì mục đích này, hắn đã lừa mình vòng quay. Thật là một tên hỗn đản đáng ghê tởm.Phía xa xa, Tiêu Y đứng trên lưng Tiểu Bạch Hổ, lại kết ấn: “Bà tám thối, xem chiêu!”“Thiên Thạch Đại Triệu Hoán Thuật!”Quả cầu lửa khổng lồ lại xuất hiện lần nữa, nhưng nó nhỏ hơn lần đầu tiên rất nhiều, thanh thế cũng nhỏ hơn rất nhiều.Xem ra, vì đã tiêu hao quá nhiều, uy lực của pháp thuật nàng tạo ra đã hạ xuống.Liên tưởng tới uy lực của chiêu này vừa rồi của Lữ Thiếu Khanh, Kiếm Lan cười đến mức son phấn lại rơi xuống vù vù bay khắp nơi.“Ha ha, ngươi còn đem chiêu này ra?”“Tên Nhị sư huynh ngu xuẩn kia của ngươi đã nói rồi, chiêu thức giống nhau cũng vô dụng.”Lữ Thiêu khkanh nghe vậy, cười lạnh đánh giá nửa thân dưới của Kiếm Nhất, hỏi: “Nói ta ngu xuẩn à?”“Thật muốn chơi chết ngươi!”Đối mặt với ánh mắt của Lữ Thiếu Khanh, Kiếm Nhất không hề sợ hãi, trừng mắt nhìn lại.“Tới đây.” Kiếm Nhất hất cằm. “Ngươi tưởng ta sợ ngươi à?”“Vậy ngươi cởi quần ra, có sợ không?” Lữ Thiếu khanh giơ kiếm lên, làm bộ muốn cởi quần giúp Kiếm Nhất. Hết chương 1025.

Bạn cần đăng nhập để bình luận