Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 910. Hắn ta muốn đi trốn sao?



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTrước khi chưa nhìn thấy Kế Ngôn, hình tượng của Kế Ngôn trong lòng rất nhiều người là tà ác, xấu xí.Sau khi nhìn thấy bộ dáng chân chính của Kế Ngôn, không ít người lập tức thay đổi hướng gió."Có lẽ, hắn ta thật sự có thực lực, cho nên mới dám phóng ra hào ngôn muốn khiêu chiến Kiếm Nhất đại nhân.""Đúng vậy, thoạt nhìn giống một cao thủ.""Không chừng sẽ là một trận long tranh hổ đấu.""Ngây thơ, Kiếm Nhất đại nhân có thực lực gì chứ? Đối phó với tên hề này, chỉ cần một kiếm.""Cho dù là ai, cũng sẽ không phải là đối thủ của Kiếm Nhất đại nhân..."Ánh mắt của Huyên cũng nghiêm túc thêm mấy phần.Mặc dù là thông qua pháp trận để chuyển giao hình ảnh, không cách nào cảm nhận hơi thở của Kế Ngôn.Nhưng sự tự tin mà Kế Ngôn biểu hiện ra khiến trong lòng Huyên cảm thấy Kế Ngôn tuyệt đối không phải hạng người hời hợt.Thời Liêu nhìn thấy thần tượng của mình, rất kích động, hắn ta thậm chí đều quên mất Tam Thánh tử là Huyên vẫn ở chỗ này, ánh mắt ánh ta gắt gao nhìn chằm chằm Kế Ngôn trên hình ảnh, theo bản năng nói: "Kế Ngôn đại nhân muốn đi nơi nào vậy?"Lần này có rất nhiều người dự thi, khu vực tỷ thí thực sự rất lớn, vị trí của Kế Ngôn, trong lúc nhất thời rất khó phân biệt.Kiếm Lan cười lạnh một tiếng, nhìn Kế Ngôn trong hình, trong mắt hiện lên sự oán hận."Hừ, ta thấy là hắn ta sợ thì đúng? Muốn đi tìm chỗ trốn, muốn trốn đến cuối cùng."Lần này là chọn lựa ra năm mươi người từ trong tất cả người dự thi, thứ tự chẳng phân biệt trước sau, chỉ cần ở lại đến cuối cùng chỉ còn lại năm mươi người là được.Dựa theo Kiếm Lan nói như vậy, đi trốn đi, lẩn đến cuối cùng cũng không phải là không thể.Loan Tinh Duyệt nghe vậy, ha hả cười, trong ánh mắt tràn ngập khinh miệt: "Ngây thơ!"Nếu như đánh chủ ý như vậy, Loan Tinh Duyệt chỉ có thể nói Kế Ngôn là ngu xuẩn.Khu vực thi đấu sẽ không ngừng thu nhỏ lại, trốn không thoát, sớm muộn gì cũng bị phát hiện.Loan Tinh Duyệt lắc đầu, nói với Đàm Linh: "Đây là người ngươi tìm đến để khiêu chiến với Kiếm Nhất đại nhân sao?"Kiếm Lan cười ha ha: "Chỉ như vậy mà cũng muốn khiêu chiến với đệ đệ ta?"Giọng Kiếm Lan tràn ngập đắc ý, thời điểm nhắc tới Kiếm Nhất, đầu không tự giác ngẩng lên, tự hào không thôi.Mà Thôi Thanh dường như nhìn ra chút gì đó, nàng ta chần chờ nói: "Phương hướng này của hắn, hình như là hướng về phía trung tâm nhất?"Nàng ta cũng không dám chắc chắn.Nơi gần trung tâm nhất, chính là nơi sẽ giữ đến cuối cùng của khu vực thi đấu.Chiến đấu nhất định sẽ vô cùng kịch liệt.Tụ tập ở chỗ đó, ý nghĩa sẽ sớm tiếp xúc với chiến đấu, tiêu hao thể trạng của mình, dễ dàng bị thua.Nói chung, người bình thường sẽ cố gắng tránh khu vực giữa.Kiếm Lan và Loan Tinh Duyệt sửng sốt, nếu như đi vào giữa, vậy là không có ý tứ lần trốn rồi.Loan Tinh Duyệt không tin: "Làm sao có thể? Hắn ta sẽ ngu xuẩn như vậy sao?"Kiếm Lan lắc đầu, kết luận: "Nhất định là muốn trốn ở nơi nào đó gần đấy."Ống kính dường như biết suy nghĩ của đám Kiếm Lan, vẫn luôn đi theo Kế Ngôn.Mà sau khi Kế Ngôn đi tới mục tiêu, ba người Kiếm Lan, Loan Tinh Duyệt, Thôi Thanh đều nói không ra lời.Kế Ngôn thật sự đi tới chính giữa khu vực tỷ thí."Cái này...""Hắn, hắn ta là bị ngốc, hay là như thế nào vậy?"ba người Kiếm Lan khó có thể tin, Kế Ngôn rõ ràng trực tiếp đi tới chính giữa.Sau đó ba người nhịn không được cười lạnh liên tục."Ngu không ai bằng."Đến lúc đó sẽ biết hối hận viết như thế nào."Ngu xuẩn, quả nhiên đủ ngu xuẩn."Đàm Linh cũng rất bất đắc dĩ, nàng ta rõ ràng đã dặn dò Kế Ngôn, nhưng Kế Ngôn không nghe lời nàng ta, còn làm ngược lại.Nàng ta nhìn Lữ Thiếu Khanh, lại phát hiện Lữ Thiếu Khanh rất bình tĩnh, không hề lo lắng.Sau khi Kế Ngôn tìm một chỗ ngồi xếp bằng, hình ảnh vừa chuyển, một thanh niên áo trắng khác xuất hiện ở trong hình ảnh.Kiếm Lan mừng rỡ, kêu lên: "Đệ đệ..."Thanh niên áo trắng cũng đi về phía vị trí trung tâm, gương mặt hắn ta lạnh lùng, mang vài phần lo lắng, hai con ngươi mang theo ánh mắt lạnh băng khiến người ta e ngại.Khí tức trên người hắn ta phát ra không kiêng nể gì, cho dù là cách họa diện mọi người ở đây vẫn có thể cảm nhận được uy áp mạnh mẽ của nó.Hắn ta chính là tồn tại mạnh nhất của thế hệ trẻ tuổi Kiếm gia, chưa đến năm mươi tuổi đã là Nguyên Anh kỳ cảnh giới tầng bảy.Tại Thánh địa, nhắc đến cái tên Kiếm Nhất không ai mà không biết, không ai mà không hiểu.Sau khi Huyên nhìn thấy Kiếm Nhất, cơ thể của hắn ta bất giác ngồi thẳng, vẻ mặt ngưng trọng.Hắn ta vô cùng để tâm đến Kiếm Nhất.Lần này hắn ta cố ý xuống núi tới đây chủ yếu là muốn xem thử trạng thái gần nhất của Kiếm Nhất.Hắn ta và Kiếm Nhất vị trí Thánh tử thứ ba, hắn ta thắng Kiếm Nhất một chiêu.Tuy nói là đi theo Thánh chủ tu luyện, thực lực đột nhiên tăng mạnh, nhưng Kiếm Nhất có Kiếm gia ủng hộ, thực lực chưa từng thua kém hắn ta.Sự tồn tại của Kiếm Nhất tạo cho hắn ta áp lực lớn lao.Thánh tộc rất thực tế, ai được kẻ đó ở trên.Nếu như thực lực của Kiếm Nhất vượt qua hắn ta, địa vị của hắn ta sẽ khó mà giữ được.Kiếm Nhất vừa xuất hiện trong họa diện, bên ngoài truyền đến tiếng hoan hô lớn hơn.Mặc dù nói địa vị của ba vị Thánh tử đáng tôn sùng nhưng bọn hắn quanh năm tu luyện trên Thánh Sơn, trong mắt người Thánh tộc sự thân thiết thua xa Kiếm Nhất tu luyện tại Thánh địa, thỉnh thoảng còn có thể đụng mặt một chút này.Cộng thêm Kiếm gia tuyên truyền cho Kiếm Nhất khiến Kiếm Nhất nhanh chóng trở thành thần tượng siêu cấp tại Thánh địa.Đẹp trai ngời ngời, thực lực lại mạnh, cao thủ như vậy, ai mà không thích. Hết chương 910.

Bạn cần đăng nhập để bình luận