Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 407 - Phương thúc thúc không được thông minh cho lắm



Chương 407: Phương thúc thúc không được thông minh cho lắmNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmLúc này Hạ Ngữ đang đứng cùng nữ nhi của ông ta.Hạ Ngữ mỉm cười nhẹ nhàng, như một cơn gió nhẹ ngày xuân: "Con ở trong Song Nguyệt Cốc nhàn rỗi không có việc gì, tới nơi này giải sầu."Nói là giải sầu, trên thực tế là sau khi biết tình huống của Phương gia, nàng ta lo lắng cho Phương Hiểu, nên mới đến xem sao.Phương Thái Hà vui vẻ nói: "Hoan nghênh về nhà."Mẫu thân Hạ Ngữ là bàng chi Phương gia, cho nên Hạ Ngữ cũng cũng coi như một nửa người của Phương gia.Phương Thái Hà trách cứ Phương Hiểu: "Hạ Ngữ đến đây, con cũng không nói cho ta một tiếng."Hạ Ngữ lắc đầu, đỡ lời cho Phương Hiểu: "Ta cũng mới đến, còn chưa kịp đi bái kiến Phương thúc thúc."Phương Hiểu thì lo lắng về trạng thái vừa rồi của Phương Thái Hà, nàng ta không hiểu vì sao phụ thân lại như vậy: "Phụ thân, người làm sao vậy? Vừa rồi người không yên lòng, đến mức không chú ý đến chúng ta sao?"Phương Thái Hà là Nguyên Anh, cho dù có cách xa đến mấy, ông ta cũng có thể nhận thấy có người đếnMà không giống là vừa rồi, Phương Hiểu và Hạ Ngữ đã đến gần mà ông ta vẫn không phát giác.Phương Thái Hà nhìn thoáng qua xung quanh, nơi này là một rừng cây nhỏ của Phương gia, bình thường ít người đến, là một nơi rất yên tĩnh.Trước kia, ông ta và mẫu thân Phương Hiểu thường xuyên tới nơi này, không ngờ trong lúc vô thức ông ta lại đi đến nơi này.Phương Thái Hà nhìn nữ nhi bằng ánh mắt đầy suy tư, trong đầu suy nghĩ một phen, ông ta hỏi Hạ Ngữ: "Hạ Ngữ, con cũng coi như là một nửa người của Phương gia, con cảm thấy ai thích hợp làm gia chủ Phương gia?"Biểu cảm Hạ Ngữ không có gì thay đổi, nụ cười của nàng vẫn như cũ: "Phương thúc thúc, vấn đề này người không nên hỏi ta, mà là hỏi chính người.""Đương nhiên, nếu ngươi nói ta ủng hộ ai, đương nhiên ta sẽ đứng về phía Hiểu tỷ tỷ."Phương Thái Hà gật đầu, Hạ Ngữ và Phương Hiểu luôn luôn thân mật, điểm này ai trong Phương gia cũng biết rõ."Đúng vậy, nên hỏi ta."Phương Thái Hà than một tiếng, trên thực tế gia chủ Phương gia là do ông ta quyết định, ông ta là ai thì sẽ là người đấy.Dù cho có bao nhiêu người không phục cũng vô dụng, bởi vì ông ta nắm Phương gia trong tay.Hạ Ngữ nghe thấy giọng nói của Phương Thái Hà khác xưa, nàng suy nghĩ thoáng qua, quyết định nói mấy câu cho Phương Hiểu Nhiều."Phương thúc thúc, người là người biết rõ tình huống của Phương gia nhất, không dao sắc chặt đay rối, ngày sau Phương gia sẽ loạn.""Có quá nhiều bàn tay bên ngoài đang muốn vươn vào Phương gia, nhất định phải quyết định chọn gia chủ cho sớm, chặn ngang suy nghĩ của những người đó, chặt đứt tay của bọn họ, Phương gia mới có thể tiến thêm một bước."Hạ Ngữ lẳng lặng mà đứng, sóng mắt lưu chuyển, trong ánh mắt toàn là ánh sáng cơ trí, nàng đã sớm biết tình hình của Phương gia bây giờ.Phương Thái Hà lại im lặng.Những lời này nghe rất quen tai.Rất giống lời Lữ Thiếu Khanh từng nói với ông ta.Phương Thái Hà lại cười khổ: "Đúng vậy, con và Lữ công tử nói rất đúng.""Lữ công tử?" Hạ Ngữ nhạy cảm bắt được điểm này, nhìn về phía Phương Hiểu, ánh mắt mang theo vẻ dò hỏi.Trong ánh mắt vốn lạnh nhạt ngầm giấu nét mong chờ.Nàng mới vừa đến nơi đây, còn chưa kịp nói chuyện với Phương Hiểu mấy đã gặp Phương Thái Hà.Phương Hiểu gật đầu, tỏ vẻ Hạ Ngữ đoán không sai: "Ta mời Lữ công tử tới giúp đỡ một chút."Quả nhiên là Lữ Thiếu Khanh đang ở đây.Nụ cười trên mặt Hạ Ngữ rạng rỡ hơn mấy phần, làm Phương Thái Hà và Phương Hiểu tức khắc cảm thấy trước mắt sáng lên, hình như ngay cả ánh mặt trời cũng xán lạn hơn.Nàng nói với Phương Hiểu: "Xem ra vị trí gia chủ đã nằm trong túi của tỷ rồi."Trong giọng nói bình tĩnh, tràn ngập vẻ khẳng định.Phương Thái Hà không ngờ Hạ Ngữ lại tin tưởng Lữ Thiếu Khanh đến thế.Ông ta giật mình, hỏi: "Hạ Ngữ, con tin Lữ công tử như vậy sao?"Hạ Ngữ gật đầu: "Hắn đã nói thì sẽ làm được."Tuy bình thường Lữ Thiếu Khanh nhìn như không đáng tin, nhưng trải qua tiếp xúc, Hạ Ngữ dám khẳng định Lữ Thiếu Khanh là một người cực kỳ đáng tin."Hắn đã tới trợ giúp Hiểu tỷ tỷ, thì nhất định sẽ dốc hết sức mình."Phương Thái Hà im lặng, ánh mắt lại lóe lên.Hạ Ngữ nhưng lại nói với Phương Hiểu: "Cũng lâu rồi ta không gặp hắn."Tâm trạng bình tĩnh của Hạ Ngữ nổi lên vài phần gợn sóng.Phương Hiểu mỉm cười, người như Lữ Thiếu Khanh, có người nhớ mong là chuyện bình thường.Nàng ta nói với Hạ Ngữ: "Đi thôi, ta đi gặp Lữ công tử cùng muội thế nào?"Hạ Ngữ hơi hành lễ với Phương Thái Hà: "Phương thúc thúc, ta không quấy rầy người nữa."Phương Thái Hà rất gian trá, nếu là người khác, ông ta chắc chắn sẽ trêu ghẹo một phen.Nhưng đây là Hạ Ngữ, ông ta không dám nói lung tung, lỡ như nói sai, sẽ đắc tội với hai đại môn phái."Đi đi, ta cũng phải đi làm chuyện của ta."Sau khi Lữ Thiếu Khanh đuổi Tiêu Y ra ngoài lập tức cảm thấy hai tai vô cùng thanh tịnh.Hắn nằm trên ghế dài, nhìn nóc đình nghỉ mát.“Phen này sau khi điểm tỉnh Phương gia chủ, có lẽ sẽ không cần tỷ thí gì nữa.”“Để xem ông ta chọn ai làm gia chủ thôi.”“Nhưng mà, nếu như dám chọn người Quy Nguyên Các ủng hộ làm gia chủ thì chỉ có thể lén giết chết vậy.”Ai làm gia chủ Phương gia cũng không sao, nhưng duy chỉ có người Quy Nguyên Các ủng hộ là không thể.Người Quy Nguyên Các làm việc bá đạo, người bọn hắn ủng hộ là gia chủ Phương gia, không bao lâu Phương gia sẽ trở thành bên phụ thuộc của Quy Nguyên Các.Tửu lâu Phương gia trải khắp Tề Châu, là một món làm ăn tốt.Nếu bọn họ thuộc sở hữu của Quy Nguyên Các sẽ giúp thực lực Quy Nguyên Các tăng mạnh.Quy Nguyên Các đã đắc tội Lữ Thiếu Khanh hắn, dù Quy Nguyên Các thua nhập nhiều thêm một viên linh thạch Lữ Thiếu Khanh cũng không thể chấp nhận được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận