Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1883

Chương 1883
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Hai vị, vào đi.”
“Hồ Yên, ngươi muốn làm gì?” Toàn Thông Thắng hét lớn một tiếng: “Đại ca ta tới, ngươi không ra nghênh đón?”
“Làm giá quá vậy, không dám vào thì cút đi.” Giọng của một nam nhân từ bên trong truyền tới.
Toàn Đỗ sầm mặt lại, Toàn Thông Thắng thấp giọng nói cho Toàn Đỗ: “Đại ca, hắn chính là tên Mộc Vĩnh kia, mồm miệng cực kỳ đáng ghét.”
Vẻ mặt Toàn Đỗ lạnh băng, vừa định cất bước đi vào, Toàn Thông Thắng một lần nữa khuyên can: “Đại ca, cẩn thận một chút, ta cảm thấy bên trong có gì đó quái lạ.”
“Có thể có gì đó cổ quái?” Toàn Đỗ phất tay áo, trực tiếp tiến vào bên trong.
Đều đã tới đây rồi, cho dù bên trong là đầm rồng hang hổ hắn ta cũng nhất định phải xông vào, không thì mặt mũi này biết đặt đi đâu?
“Ta lại muốn xem thử trong hồ lô của bọn hắn bán thuốc gì.”
Sau khi Toàn Đỗ mang theo Toàn Thông Thắng đi vào, ở trên cao nhìn xuống, ánh mắt liếc nhìn toàn trường.
Ánh mắt của hắn ta lập tức rơi lên người Vương Cảnh Sơ, dáng vẻ Vương Cảnh Sơ khiến hắn ta cảm thấy kỳ quái.
Nhìn thế nào cũng thấy giống bị ngã một phát, mặt mũi bầm dập?
Hắn ta chắp tay một cái với Vương Cảnh Sơ: “Vương trưởng lão!”
Vương Cảnh Sơ chú ý tới nét kinh ngạc trên mặt Toàn Đỗ, trong lòng có kích động giết người diệt khẩu.
Hắn ta không kìm được nhìn về phía Lữ Thiếu Khanh, trong lòng gào thét, thề đi, cũng bắt mấy con chó đi tranh thủ thời gian thề đi, không thể nói chuyện nơi đây ra.
Sau khi Toàn Đỗ chào hỏi xong như con gà trống cao ngạo ngẩng cao đầu, trực tiếp nói với Hồ Yên: “Hồ Yên, ngươi gọi ta tới đây là định để Khuyển tộc ta ra giá mua hai con súc sinh trong tay ngươi sao?”
“Súc sinh?” Tiêu Y bên này không vui.
Há miệng súc sinh, ngậm miệng súc sinh, yêu thú thật không có lễ phép.
“Con chó dại ngươi đang nói cái gì vậy?”
“Hay là ngươi vốn là một con chó hoang, không ai dạy ngươi chú trọng lễ phép sao?”
“Ngươi gọi người ta súc sinh, ngươi không suy nghĩ xem bản thân ngươi là cái gì? Miệng thúi như vậy, ngươi hóa hình xong rồi vẫn đớp cứt à?”
“Không chú trọng lễ phép, con chó hoang mất vệ sinh, Khuyển tộc các ngươi mắt đều bị mù hết sao? Để con chó hoang như ngươi làm vương tử, Khuyển tộc sớm muộn gì cũng xong đời.”
“Đến đây, đại Bạch, tiểu Bạch, các ngươi có xương không? Cho hắn một khúc, đừng để hắn đi khắp nơi tìm phân anh, cố gắng góp phần sức mọn cho vệ sinh Kỳ thành.”
Đại Bạch thở phì phò nói: “Hắn không xứng ăn xương.”
Tiểu Bạch quơ Thần Kinh chuyên, lãnh khốc nói: “Hắn nên ăn cục gạch.”
Tiêu Y đột nhiên bạo khởi mắng chửi người, Toàn Đỗ sửng sờ, Hồ Yên sửng sờ, đám Hồ Tuyết, Vương Cảnh Sơ cũng đều sửng sờ.
Tiêu Y tướng mạo luôn vui vẻ, dáng vẻ nhu thuận đáng yêu, tạo cho người ta ấn tượng đầu tiên khi gặp là một nha đầu thanh thuần, tuyệt đối là một đứa trẻ ngoan.
Ai có thể ngờ được một đứa trẻ ngoan mắng người mà mắng lợi hại như vậy?
Tương phản to lớn, so sánh mãnh liệt khiến đám yêu thú lần đầu tiên nhìn thấy Tiêu Y mắng chửi người đều sợ ngây người.
Toàn Đỗ bị mắng đầu trống rỗng, qua một hồi lâu mới phản ứng được, hình như là đang mắng mình?
“Khốn, khốn kiếp, ngươi đang mắng ai?” Toàn Đỗ toàn thân run rẩy, sỉ nhục, phẫn nộ hai cỗ cảm xúc xung đột trong cơ thể hắn ta khiến mặt mũi hắn ta dữ tợn, mơ hồ một cái đầu chó xuất hiện, hắn ta bị tức đến mức phải huyễn hóa ra bản thể.
“Xú, xú nha đầu, bà tám thối, nữ súc sinh thấp kém ngươi, ta phải giết ngươi!”
“Gừ!”
Toàn Đỗ lần đầu tiên bị người ta mắng như vậy không nhịn được phẫn nộ trong cơ thể, lý trí bị lửa giận hoàn toàn thôn phệ, hắn ta gào thét một tiếng, xuất thủ với Tiêu Y.
Bàn tay khổng lồ rơi xuống, áp lực cường đại thổi loạn tóc Tiêu Y.
Hóa Thần cảnh giới tầng tám?
Tiêu Y biến sắc, không nói hai lời, nhanh như chớp chạy đến bên người Nhị sư huynh: “Nhị sư huynh!”
Hừ, có Nhị sư huynh ta ở đây, ta không thèm sợ ngươi.
“Tránh ra!”
Không ngờ chính là, Lữ Thiếu Khanh đột nhiên một cước bay lên, đá Tiêu Y lên không trung.
“Phiền phức muội tự dẫn đến, tự mình giải quyết.”
“Nghiệp vụ Hóa Thần kỳ trở xuống đừng đến tìm ta.”
Tiêu Y bị đạp cho cái mông đau nhức, nước mắt rưng rưng.
Nhị sư huynh thật là, một chút mặt mũi cũng không cho.
Sau đó Tiêu Y trở nên hung hăng.
Đều do con chó đáng ghét trước mặt!
“Giết!”
Cảnh giới Tiêu Y mặc dù thấp hơn so với Toàn Đỗ nhưng Tiêu Y không có chút lo lắng.
Không phải chỉ là một Hóa Thần hậu kỳ sao?
Có gì đặc biệt hơn người?
Lan Thủy kiếm xuất hiện, Tiêu Y chủ động nghênh đón.
Vương Cảnh Sơ mấy người thuận thế lui lại, xa xa nhìn.
Khi bọn hắn chú ý thấy cảnh giới của Tiêu Y chẳng qua chỉ là Hóa Thần trung kỳ cảnh giới tầng năm, Vương Sĩ không kìm được cười lạnh.
“Ngây thơ, nàng ta sẽ không phải tưởng rằng cảnh giới tầng năm là có thể đánh thắng được Toàn Đỗ chứ?”
Nguyên Tuần liền nói: “Toàn Đỗ đột phá rồi, cảnh giới tầng tám.”
Vương Sĩ lập tức cười lạnh không nổi nữa, tính ra, hắn ta là hạng chót trong tứ đại vương tử rồi.”
Hồ Yên lắc đầu: “Có hai vị sư huynh nàng ta ở đây, coi như thua cũng sẽ không nguy hiểm tính mạng.”
Lời này khiến người khác âm thầm gật đầu.
Có hai vị Luyện Hư kỳ tọa trấn, như thế nào đi nữa cũng không sợ.
Vương Sĩ khó chịu nói: “Hừ, tốt nhất để nàng ta chịu chút đau khổ đi.”
“Nếu không lại tưởng mấy vương tử chúng ta đều là tôm chân mềm.”
Vương Sĩ vừa dứt lời, hào quang màu xanh lam sáng lên.
Giống như hào quang màu xanh lam xuất hiện trong biển sâu đen nhánh.
“Ầm!”
Kiếm quang bùng lên, kiếm ý phóng lên tận trời.
“Phụt!”
Một kích nén giận của Toàn Đỗ bị nhẹ nhõm đánh tan.
“Ầm ầm!”
Kiếm ý cùng linh lực không ngừng rơi trên mặt đất, không ngừng phát sinh bạo tạc, khí lãng cường đại xông lên trời.
Xuất thủ trong lúc vội vàng nhưng lại có thể nhẹ nhàng đánh tan công kích của Toàn Đỗ.
Thực lực Tiêu Y cũng đáng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận