Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh - Chương 2213: Nổ đầu cuồng ma (length: 6644)

Quá đáng lắm rồi.
Không nghe lời cũng được, ngông cuồng cũng được, hung tàn cũng được, thế mà còn muốn ăn thịt người.
Điểm này tuyệt đối không thể chấp nhận.
Tiêu Y rửa tay sạch sẽ cho Tiểu Hắc xong, nghiêm khắc nói với Tiểu Hắc, "Ngươi làm gì cũng được, chỉ là không được ăn thịt người."
Tiểu Hắc không nhịn được rụt tay về, "Lắm lời!"
"Ồn ào quá!"
Tiêu Y giật mình, trên người Tiểu Hắc lại có chút bóng dáng của Đại sư huynh.
Lắm lời với ồn ào chết đi là những lời Đại sư huynh thường nói với nhị sư huynh.
Chắc là Tiểu Hắc nhìn ta cũng giống như Đại sư huynh nhìn nhị sư huynh vậy sao?
Tiểu Hắc nhìn vào một đống thi thể, liếm môi một cái, nói với Tiêu Y, "ta muốn ăn đồ."
"Mau sai người mang thức ăn lên!"
Tiêu Y rất cạn lời, đống thi thể này đã gây ra náo động rất lớn, người phía dưới đã bỏ chạy tán loạn hết rồi, ngươi còn muốn ăn đồ?
"Không có, đi thôi!" Tiêu Y tức giận nói, "Chính ngươi động tay giết người, gây ra hỗn loạn, ngươi còn đòi ăn cơm?"
"Sau này phải nghe lời một chút, nếu không sẽ không có đồ cho ngươi ăn đâu."
Tiểu Hắc không thèm để ý, "Giết người thì sao? Ai bảo bọn họ ồn ào khi ta ăn đồ?"
"Những người làm ồn ào khi ta ăn đồ đều đáng chết!"
Tiêu Y che mặt, vẻ mặt đau khổ, Tiểu Hắc nhà nàng hư mất rồi.
"Đi thôi, đi chỗ khác......"
Tiêu Y còn chưa nói xong, thì có người từ dưới đi lên, quát lớn, "Ai dám gây sự ở đây?"
"Không biết đây là sản nghiệp của Công Tôn gia sao?"
Tiểu Hắc đang khó chịu, lúc này lại có người xông tới gây sự, như điện xẹt, tóm nát đầu mấy người kia.
Tiểu Hắc coi khinh quát, "Phế vật!"
Tiêu Y thở dài một hơi thật sâu, "Thôi, ta hết cách quản rồi, thích làm gì thì làm đi."
Mặt trời nổ tung cũng không liên quan đến nàng.
"Đi thôi!" Tiêu Y kéo Tiểu Hắc định rời khỏi nơi này.
"Ta muốn ăn đồ!" Tiểu Hắc không tình nguyện, "Ta chưa no."
Có phải vì chưa ăn no nên tính tình mới nóng nảy như vậy không?
Tiêu Y giật mình.
Nhưng lúc này chỗ này không thích hợp để tiếp tục ăn nữa.
Tiêu Y nói với Tiểu Hắc, "đi thôi, chúng ta đi chỗ khác tìm ăn."
"Phải nghe lời, không được tùy tiện động tay......"
Vừa ra khỏi cửa thì có một đám người từ xa xa rầm rộ kéo đến, gầm thét, "Kẻ nào dám gây sự ở đây?"
"Làm càn, khinh ta Công Tôn gia không có người sao?"
"Chết đi!"
Từng tiếng hét lớn, uy áp tràn đến, người Công Tôn gia đã đuổi kịp.
Tiểu Hắc chưa ăn được thỏa mãn, đang khó chịu.
Đột nhiên người Công Tôn gia xuất hiện, hung quang trong mắt Tiểu Hắc lóe lên, rồi lại biến mất ngay tại chỗ.
"Ai!"
Tiêu Y không nhịn được thở dài một tiếng, "Không xong nha đầu, thật khó dạy bảo."
Một đám người khí thế hừng hực kéo đến, số lượng tuy nhiều, nhưng thực lực chỉ có thế, đến cả Hợp Thể kỳ cũng không có.
Toàn là tu sĩ dưới Luyện Hư kỳ, Tiểu Hắc giết từng người một, như chém dưa thái rau, rất nhanh đã đạp nát đầu đám người này.
Thi thể không đầu từ trên trời rơi xuống, kèm theo cả máu đỏ và óc trắng.
Khiến cho đám người Sa thành sợ hãi.
Sa thành chỉ là một tòa thành nhỏ, trước khi thiên địa biến đổi, những kẻ mạnh nhất ở đây cũng chỉ đạt đến Kết Đan kỳ.
Giờ đây lại có tu sĩ Luyện Hư kỳ bị người bóp nát đầu như bóp gà con, hơn nữa lại bóp nát đầu một đám người, sao có thể không khiến người ta khiếp sợ?
Tiểu Hắc cho đám người Sa thành xem một trận phim kinh dị.
Sau khi giết sạch đám người này, hung tính của Tiểu Hắc triệt để bộc phát, hai mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào con người phía dưới.
Ngay khi Tiểu Hắc chuẩn bị xuống tay tàn sát Sa thành, Tiêu Y vội vàng ngăn lại, hét lớn một tiếng, "Tiểu Hắc!"
Được Tiêu Y ngăn cản, Tiểu Hắc mới từ từ bình tĩnh lại, hừ một tiếng, "Ta muốn ăn đồ!"
Nói xong, chạy đến một quán rượu khác, vừa bước vào cửa đã dọa cho ông chủ ngất xỉu.
Sát tinh đến rồi!
Tiểu Hắc không khách khí đạp ông chủ tỉnh lại, "Mang đồ ăn ngon lên cho ta, nếu không ta giết ngươi."
Tiêu Y đi đến, kéo Tiểu Hắc lại, "Tiểu Hắc, đi thôi, chúng ta đi chỗ khác ăn."
Ở đây giết người rồi còn tâm trí đâu mà ăn cơm?
Ngươi đúng là đồ háu ăn.
Tiêu Y hết lời khuyên nhủ, "Tiểu Hắc, chờ chút nữa sẽ có rất nhiều kẻ địch kéo đến, ngươi có ăn cũng không vui vẻ gì."
"Ngoan, nghe lời, chúng ta đi chỗ khác ăn."
"Không nghe, không nghe, con rùa niệm kinh." Tiểu Hắc gạt tay Tiêu Y ra, tự mình tìm chỗ ngồi xuống, "Ta cứ ăn ở đây, không đi đâu cả."
Tiêu Y ôm đầu rên rỉ không thôi, nhị sư huynh, huynh xem đi, con gái của huynh không nghe lời rồi.
"Tiểu Hắc, hay chúng ta đi tìm ba ba của ngươi được không?" Tiêu Y tiếp tục thuyết phục.
"Không muốn, ta cứ muốn ăn ở đây." Tiểu Hắc bây giờ đang ở trạng thái không nghe lời, ngang ngược như trâu, mặc kệ ngươi nói thế nào, ta cứ không nghe.
"Đến lúc nhị sư huynh trách tội, ta xem ngươi làm thế nào?" Tiêu Y hết cách, chỉ có thể lôi Lữ Thiếu Khanh ra.
Ai ngờ Tiểu Hắc lại giống như mấy đứa trẻ con tinh nghịch, không thấy mặt phụ huynh là một mực không biết sợ hãi.
Tiểu Hắc quay mặt đi chỗ khác, hừ một tiếng, "Lắm lời, chết đi cho ta!"
Tiêu Y có ý định kéo Tiểu Hắc đi, nhưng nhìn bộ dạng đó của Tiểu Hắc, Tiêu Y biết rằng mình dám động tay vào thì chắc chắn lại đánh nhau.
Hết cách rồi.
Tiêu Y thở dài một hơi, chỉ còn cách xem như không thấy gì mà thôi.
Nàng và Tiểu Hắc đều là Hợp Thể kỳ, về lý thuyết, chỉ cần không phải Đại Thừa kỳ ra tay, hoặc là mười mấy Hợp Thể kỳ cùng đánh thì các nàng không cần lo gặp nguy hiểm.
"Ăn đi, ăn đi, ăn cho no bụng, rồi trả lại một Tiểu Hắc ngoan ngoãn cho ta......"
Rất nhanh, những món ăn ngon được mang lên, Tiểu Hắc tiếp tục ăn như gió cuốn, miệng nhỏ không ngừng nhét đầy thức ăn ngon.
Hết bàn này đến bàn khác, món ngon cứ thế được Tiểu Hắc ăn vào bụng, chiếc bụng nhỏ nhưng không có chút phản ứng nào, giống như một cái hố không đáy.
Ăn một lèo mấy tiếng đồng hồ, trời cũng đã tối rồi.
Tiêu Y đã không đếm nổi Tiểu Hắc ăn bao nhiêu, dù sao ông chủ nọ đã run rẩy nói rằng tất cả nguyên liệu nấu ăn đều đã hết sạch rồi.
Tiểu Hắc bên này cũng mới tính là thôi, vỗ vỗ bụng, "Được rồi, coi như được ba phần no đi."
Tiêu Y lầm bầm, "Ba phần no? Với kiểu này của ngươi thì ai mà nuôi nổi?"
"Lắm lời!"
"Đi thôi!" Tiểu Hắc chậm rãi đi ra ngoài, "Đi cái chỗ khác!"
Lúc này, quang mang truyền tống trận Sa thành sáng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận