Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 580 - Đối phó với Thiên Cung Môn như thế nào?



Chương 580: Đối phó với Thiên Cung Môn như thế nào?Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmLữ Thiếu Khanh vuốt cằm, nuốt nước miếng: "Xem ra Thiên Cung Môn rất có tiền, hay là đi Thiên Cung Môn nhìn thử xem?"Nhưng mà hiện tại không có tình báo chi tiết của Thiên Cung Môn, hắn cũng không dám tùy tiện đến đó.Đúng lúc này, thần thức của Lữ Thiếu Khanh bắt được cuộc nói chuyện của đệ tử Thiên cung môn phía dưới."Thật là, Tam sư huynh tự mình đi ăn chơi đàng điếm, để cho chúng ta ở chỗ này làm việc.""Không có cách nào, ai bảo hắn ta là Tam sư huynh chứ?""Thôi đi, không phải có một phụ thân tốt, gia gia tốt thì hắn ta mới có thể làm Tam sư huynh sao?""Muốn chết à, lời này mà ngươi cũng dám nói? Chẳng may bị hắn ta nghe được, có mình ngươi chịu khổ.""Haiz, Đại sư huynh và Nhị sư huynh đều ở tiền tuyến, hắn ta ngược lại tốt rồi, trốn ở chỗ này...""Đừng nói nữa, làm việc đi, ai bảo chúng ta đồng nhân không đồng mệnh chứ..."Lữ Thiếu Khanh nghe xong, vuốt cằm cười hắc hắc, sau đó biến mất ở chỗ này, trở về chỗ ở của mình.Không quá vài ngày, Quản Đại Ngưu liền đưa tình báo Thiên Cung Môn tới cho hắn.Còn bày ra vẻ mặt đau lòng nói: "Vì tình báo của ngươi mà điểm cống hiến của ta sắp bị tiêu hết rồi."Gia súc, cầm thú.Điểm cống hiến của ta phải viết bao nhiêu bài báo mới tích tụ được như vậy, hiện tại đều sắp không còn rồi.Lữ Thiếu Khanh rất hài lòng, an ủi hắn ta: "Ngươi cũng có chỗ tốt.""Chỗ tốt? Chỗ tốt gì?" Quản Đại Ngưu ngạc nhiên, có chỗ tốt ta còn không biết sao?"Ta không đánh ngươi nữa, đây không phải là chỗ tốt sao?"Quản Đại Ngưu rơi lệ, phẫn hận rời đi, hắn ta sợ nếu mình ở cùng tên hỗn đản này lâu một chút, sẽ nhịn không được ra tay đập người.Lữ Thiếu Khanh nắm chặt tình báo, yên lặng nhìn.Ba người Tiêu Y, Mạnh Tiêu, Úc Linh xuất hiện ở xa xa, nhìn Lữ Thiếu Khanh cũng không đi quấy rầy.Trên mặt Tiêu Y tràn đầy chờ mong, tình báo của Thiên Cung Môn đã bị Nhị sư huynh lấy được, Nhị sư huynh định đối phó với Thiên Cung Môn như thế nào đây?Đợi Lữ Thiếu Khanh thu hồi ngọc giản, Tiêu Y lại chạy tới như một con chó nhỏ."Nhị sư huynh, thế nào?" Tiêu Y chờ mong hỏi, khuôn mặt tươi cười rạng rỡ: "Tìm được biện pháp đối phó với Thiên Cung Môn chưa?"Lữ Thiếu Khanh vỗ một cái lên đầu nàng, ra vẻ tức giận mắng: "Nói bậy bạ gì đó? Thiên Cung Môn đang đối phó Ma tộc, chúng ta làm sao có thể gây trở ngại ở sau lưng chứ?"Tiêu Y liếc mắt, ta là sư muội của huynh, ta còn không biết tâm tư của huynh sao?Huynh càng nói như vậy, Thiên Cung Môn sẽ chết càng thảm.Mạnh Tiêu cũng lại gần, lắc lắc hai viên thịt: "Ngươi muốn làm gì sao?"Lữ Thiếu Khanh mặc kệ các nàng, đứng lên: "Ta muốn ra ngoài một chuyến, các ngươi chờ ở đây."Tiêu Y không nói hai lời, giơ tay lên: "Đi đâu? Ta cũng muốn đi."Ta tới nơi này không phải là muốn đi phóng túng đủ kiểu theo Nhị sư huynh sao?Ở lại đây chẳng có ý nghĩa gì.Mạnh Tiêu tự nhiên cũng không cam lòng rớt lại phía sau, nàng ta hô: "Nếu ngươi không dẫn ta đi, ta sẽ đánh ngươi."Úc Linh không nói gì, nhưng vẻ mặt đã nói lên tất cả.Lữ Thiếu Khanh không có ý định mang theo ba người, bóng dáng trực tiếp biến mất: "Đi theo cái gì, ở chỗ này đợi đi, ta đi một chút sẽ trở về."Tiêu Y tức giận giậm chân, thật đáng ghét, rốt cuộc Nhị sư huynh muốn làm gì? Sao không đưa ta theo.Quả nhiên mới đi ra ngoài một chuyến, Nhị sư huynh liền thay đổi, trước đây đi đâu cũng mang ta theo mà.Hiện tại Đại sư huynh không biết đi nơi nào, Nhị sư huynh cũng bắt đầu trở nên thần bí bí."Thật là, muốn làm chút gì đó với Thiên Cung Môn mà cũng không nói cho ta biết, thật làm cho ta thất vọng."Trong lòng Tiêu Y ngứa ngáy, mới đi theo Nhị sư huynh vài ngày, lòng hiếu kỳ của ta đã bị câu ra, thật khó chịu mà.Mạnh Tiêu cũng không quá coi trọng Lữ Thiếu Khanh, tuy rằng Lữ Thiếu Khanh rất lợi hại, nhưng đối với một quái vật khổng lồ như Thiên Cung Môn, thực lực của Lữ Thiếu Khanh còn chưa đạt tới cảnh giới có thể nghiền ép Thiên Cung Môn.Mạnh Tiêu lắc đầu nói: "Hắn có thể làm gì đây? Chúng ta chỉ có thể chờ ở chỗ này, chờ sư phụ ta và sư phụ ngươi cùng rời đi."Trong mắt Mạnh Tiêu, đây là biện pháp tốt nhất.Đến lúc đó giết mấy Ma tộc, dựa vào thực lực bản thân mà rời đi, Thiên Cung Môn cũng không dám ngăn cản.Kết quả như vậy đối với mọi người mà nói là không thể tốt hơn.Về phần dùng biện pháp khác để đối phó Thiên Cung Môn, Mạnh Tiêu không cho rằng Lữ Thiếu Khanh có năng lực này.Mà sau khi Lữ Thiếu Khanh rời đi, lại đi thẳng tới phương Bắc.Hắn đi đường không nhanh không chậm, chỉ thuấn di một cái liền xuất hiện ở ngoài vạn dặm. Rất nhanh, không đến một ngày, Lữ Thiếu Khanh đã đến nơi.Phía trước, đập vào mắt chính là từng tòa kiến trúc hùng vĩ đứng vững trong mây mù núi sâu, sương trắng mờ ảo, tiên hạc đằng vân giống như tiên cảnh.Thiên Cung Môn, đến rồi...Vị trí của Thiên Cung Môn nằm giữa một dãy núi, quy mô diện tích cực kỳ rộng lớn, trong bán kính vạn dặm xung quanh đều là địa bàn của Thiên Cung Môn. Ở chính giữa là kiến trúc trung tâm của Thiên Cung Môn, gồm có Đại điện, Tàng Thư Các, cấm địa môn phái vân vân, khu vực phía ngoài là nơi ở của các đệ tử ngoại môn.Thần thức của Lữ Thiếu Khanh đảo qua, phần lớn Thiên Cung Môn đều được dò xét kỹ càng.Đương nhiên cũng có nơi hoàn toàn hư vô, thần thức không thể nào tra xét được, không cần hỏi cũng biết, những nơi ấy chính là khu vực quan trọng của Thiên Cung Môn.Đặc biệt là càng đi về phía sau, nhưng nơi khó có thể tra xét càng nhiều, đều có trận pháp, cấm chế bảo vệ.Lữ Thiếu Khanh không dám cưỡng ép dò xét, có những nơi khiến hắn cảm nhận được uy hiếp của sự nguy hiểm.Thậm chí ở một nơi, thần thức của Lữ Thiếu Khanh hoàn toàn không dám lại gần.Khí tức kinh khủng cường đại tràn ngập.Nơi ấy không khác nào một con thú dữ vô song đang say ngủ, là một sự tồn tại mà có thể hủy thiên diệt địa. Một khi bị quấy rầy, với thực lực hiện giờ của Lữ Thiếu Khanh thì khó lòng chạy thoát.

Bạn cần đăng nhập để bình luận