Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 569 - Hai vị sư huynh của ta thiên hạ vô địch



Chương 569: Hai vị sư huynh của ta thiên hạ vô địchNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmMạnh Tiêu kiên quyết không đồng ý việc dùng chiều cao quyết định thân phận, trong Ngọc Đỉnh Phái nàng ta chính là sư muội nhỏ nhất, nàng ta thở phì phò: "Không được, ta là tỷ tỷ, ngươi làm muội muội, nếu không ta đánh ngươi đó."Chuyện gì cũng có thể nhường, nhưng chuyện này thì không được.Ta ghét nhất là bị người ta nói về chiều cao của mình.Con thuyền tình bạn của hai người sắp lật úp rồi.Không lâu trước đây Tiêu Y vừa đột phá Trúc Cơ tầng sáu, đang tràn đầy lòng tự tin."Muốn dùng thực lực quyết định ai là tỷ tỷ muội muội sao? Được thôi, thực lực của ngươi như thế nào?"Lúc này, Mạnh Tiêu hiển lộ cảnh giới thực lực của mình, chống nạnh ngạo nghễ nói: "Không lâu trước đây đến Kết Đan tầng tám.""Tỷ tỷ!" Tiêu Y không nói hai lời, ngọt ngào gọi tỷ tỷ, rất có phong phạm của Nhị sư huynh nhà nàng.Sau một tiếng tỷ tỷ, con thuyền tình bạn của hai người nguyên vẹn như lúc ban đầu, lại còn được củng cố thêm.Mạnh Tiêu cười đắc ý: "Vậy mới ngoan chứ."Sau đó ánh mắt nàng ta rơi trên người Úc Linh đứng chỗ cửa thuyền, cũng nói với Úc Linh: "Ngươi cũng phải gọi ta là tỷ tỷ."Úc Linh còn lớn hơn Mạnh Tiêu hai tuổi, nàng cũng giống Mạnh Tiêu, không thích làm muội muội của người ta.Nàng thản nhiên nói: "Ta lớn hơn ngươi."Mạnh Tiêu nghe vậy, không vừa ý mở to mắt, muốn đe doạ nàng.Nàng ta quen làm lớn rồi, không muốn làm nhỏ nữa.Úc Linh bổ sung một câu: "Ta cũng là Kết Đan tầng chín."Được rồi.Mạnh Tiêu câm họng, nhăn mũi, thức thời không nói thêm về vấn đề này nữa.Nàng ta hỏi Tiêu Y: "Tiểu Y muội muội, ngươi đi Triêu Thành làm gì?"Tiêu Y lấy la bàn ra, nhìn cây kim đồng hồ trên đó đang chỉ về hướng Triêu Thành, nàng nói: "Ta đi tìm Đại sư huynh và Nhị sư huynh của ta, chắc lúc này bọn họ đang ở Triêu Thành nhỉ?""Hừ!" Mạnh Tiêu vừa nghe, nhất thời khinh thường: "Hóa ra ngươi nhỏ nhất à, ta còn tưởng rằng ngươi cũng là đại sư tỷ."Vậy mà ngươi cũng đòi làm tỷ tỷ của ta à.Tiêu Y bĩu môi: "Ta cũng muốn lắm, có điều ta hai vị sư huynh của ta quá lợi hại, ta chỉ có thể làm sư muội."Làm đại sư tỷ, giống như làm Đại sư huynh vậy, mấy đệ tử khác ai cũng phải gọi nàng là đại sư tỷ, nghĩ thôi cũng thấy thích.Đáng tiếc, nàng không có thực lực đó.Cho dù Đại sư huynh bỏ gánh giữa đường, cũng không tới phiên nàng.Mạnh Tiêu bĩu môi, trong lòng nghĩ y hệt Úc Linh, cho dù có lợi hại đến mấy cũng chỉ có thể lợi hại hơn sư muội như ngươi một chút, không thể nào hơn được.Nói không chừng còn không bằng ta nữa kìa.Có điều, để bảo vệ tình bạn mới này, Mạnh Tiêu cũng không nói gì.Nàng ta lại hỏi: "Sau khi tìm được sư huynh ngươi, làm sao bây giờ? Sư phụ ngươi còn ở nơi này."Sư phụ bị Thiên Cung Môn ép buộc ở lại đây hỗ trợ đối phó với Ma tộc, nguy hiểm thì không nói, không biết khi nào mới được đi.Vừa nhắc tới sư phụ, Mạnh Tiêu cũng nghĩ tới sư phụ của mình.Nàng ta nhìn ra phía đuôi thuyền, nơi xa núi rừng sương trắng lượn lờ, có vẻ mông lung thần bí.Cảnh sắc tuyệt đẹp, nhưng mà Mạnh Tiêu không thể vui nổi.Vì giúp nàng ta không phải chiến đấu với Ma tộc, sư phụ không thể không ở lại, bảo đảm cho sự an toàn của nàng.Tiêu Y lắc đầu, nàng không nghĩ tới vấn đề này, nàng cũng không cần suy xét về nó. Nàng chỉ cần tìm được hai vị sư huynh là mọi việc ổn thỏa."Đến lúc đó nghe sư huynh đi, bọn họ nói làm như thế nào thì làm như vậy.""Còn có thể làm gì?" Mạnh Tiêu thở dài, trước môn phái như Thiên Cung Môn, còn cách nào ngoài ngậm bồ hòn làm ngọt đâu.Tiêu Y vẫn lắc đầu: "Không biết nữa, nhưng mà đến lúc đó nhất định sẽ làm cho Thiên Cung Môn chịu chút khổ cực."Nói đùa, dám đối xử với sư phụ nàng như vậy, chắc hai vị sư huynh sẽ muốn diệt Thiên Cung Môn luôn.Nhưng mà Thiên Cung Môn có Hóa Thần, theo tính cách của Nhị sư huynh khẳng định sẽ không trêu chọc chính diện, chỉ lén lút hạ độc thủ.Hừm, đến lúc đó đệ tử phổ thông của Thiên Cung Môn thảm rồi.Nói không chừng sẽ bị Nhị sư huynh cướp bóc, lột luôn cả quần lót.Mạnh Tiêu không tin, ngay cả Úc Linh cũng ngầm lắc đầu.Nha đầu này quá sùng bái sư huynh này, cho rằng sư huynh nàng thiên hạ vô địch, không gì làm không được.Haizz, chắc muội muội cũng nhìn ta bằng ánh mắt này nhỉ?Tiếc là, ta đã làm nàng thất vọng rồi.Úc Linh nhớ muội muội mình, ở bên cạnh ngầm đau lòng.Mạnh Tiêu cảm thấy cách nói của Tiêu Y quá khoa trương: "Thực lực Thiên Cung Môn rất là cường đại, là một trong hai môn phái lớn của Yến Châu, thực lực thậm chí còn mạnh hơn Ngọc Đỉnh Phái mấy phần.""Sư huynh của ngươi có thể lợi hại đến mức nào? Sao có thể làm Thiên Cung Môn chịu thiệt chứ?"Tiêu Y vừa nhắc tới sư huynh của mình, trên mặt lộ vẻ tự hào, con ngươi cũng phóng ra ánh sáng sùng bái."Đại sư huynh của ta thiên hạ vô địch, Nhị sư huynh cũng gần như vậy, hơn nữa Nhị sư huynh quỷ kế, không không, thông minh tuyệt đỉnh, đa mưu túc trí, hắn nhất định có thể làm Thiên Cung Môn chịu thiệt."Mạnh Tiêu vẫn lại không tin, nói như hai vị sư huynh của ngươi thiên hạ vô địch vậy, trên đời này có người như vậy sao?"Hai vị sư huynh của ngươi tên gọi là gì?" Mạnh Tiêu hỏi, nếu lợi hại như vậy, chắc chắn là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy.Tiêu Y chần chờ một phen, sau cùng lắc đầu nói: "Cái này không thể nói, Nhị sư huynh không thích quá nhiều người biết tên của hắn."Trong lòng Mạnh Tiêu khẳng định hơn nữa, chắc chắn là hạng người vô danh, có lợi hại hơn nữa, có thể lợi hại đến mức nào?Thôi, không cần nói thêm về vấn đề này nữa, nói càng nhiều, đến lúc đó Tiểu Y muội muội lại càng mất mặt.Dọc theo đường đi, quan hệ của ba người càng ngày càng thân thiết.Mặc dù Úc Linh có phần cao lãnh, nhưng làm việc bình tĩnh quyết đoán, mạnh mẽ vang dội, có phong phạm của đại tỷ, mặc dù là Mạnh Tiêu, sau khi chung đụng một thời gian cũng bị Úc Linh thuyết phục, cam tâm tình nguyện gọi nàng là Linh tỷ tỷ.Suốt đường đi không xảy ra việc gì đặc biệt, sau một thời gian lên đường, cuối cùng ba người cũng đến Triêu Thành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận