Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 485 - Ngủ ngoài đường cũng không muốn bị người làm thịt



Chương 485: Ngủ ngoài đường cũng không muốn bị người làm thịtNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm"Đệ đệ...""Tỷ tỷ, ta tự tay giết hắn ta, báo thù cho Nhan gia."Ánh mắt Nhan Hồng Vũ không nhịn được đỏ lên."Được rồi..." Đúng lúc thương cảm, vẫn là giọng Lữ Thiếu Khanh vang lên: "Xuống thuyền đi, ở trên thuyền của ta lâu như vậy, cũng nên rời đi rồi."Lữ Thiếu Khanh không cho hai tỷ đệ khóc rống lên, phát tiết bi thương và vui mừng trong lòng, trực tiếp đuổi người.Nhan Hồng Vũ lau mắt một cái, trong lòng nàng ta sớm đã có suy nghĩ này rồi.Nàng ta nói với Lữ Thiếu Khanh: "Công tử, các ngươi muốn đi Ngọc Đỉnh Phái tìm Mạnh Tiêu cô nương, ta đã đi qua Hứa Thành, còn khá quen thuộc với Hứa Thành, hẳn là có thể giúp được."Ta phải đi cùng, không thể để cho ngươi bán sư huynh của ngươi đi được...Rời khỏi Trần Thành, lại hướng Tây Nam mà đi, phi hành hơn nửa tháng mới đến Hứa Thành.Lữ Thiếu Khanh có chút buồn bực.Kế hoạch của hắn là đi Triều Thành ở Yên Châu. Dựa theo con đường đã định đi qua Trần Thành, tiếp tục đi thẳng về phía Tây, cuối cùng đi về phía Bắc, là một đường đi hình góc vuông, có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian.Hiện tại tuyến đường góc vuông bởi vì đồ vật của tiểu đệ ma quỷ xuất hiện mà biến thành một tuyến đường chéo ba mươi độ, không thể không chạy rất nhiều đường.Nhưng mà không có cách nào khác.Loại vật này đã mười năm không gặp, lúc ở Tề Châu cũng chỉ có thể tìm được hai món, hiện tại ở Đông Châu này cũng có hai món, dù gì cũng phải cầm hết chúng nó vào tay.Trên thuyền có thêm hai tỷ đệ Nhan Hồng Vũ, Nhan Hồng Tân.Nhan Hồng Vũ đứng trên boong tàu, nhìn đệ đệ của mình, trên mặt lộ ra vẻ cảm khái.Nhan gia đã diệt, chỉ còn lại hai con mèo nhỏ bọn họ, ở lại Trần Thành đã không có bất kỳ ý nghĩa gì.Tuy Lữ Thiếu Khanh đã tiêu diệt toàn bộ đệ tử Phong Lôi Giáo và Ngân Nguyệt Tông ở Trần thành, nhưng Ngân Nguyệt Tông và Phong Lôi Giáo còn có một số đệ tử rải rác bên ngoài.Thực lực tỷ đệ hai người quá yếu, mặc dù người của Ngân Nguyệt Tông, Phong Lôi Giáo không tìm bọn họ, những người khác cũng sẽ tìm bọn họ, không ai muốn nhìn thấy Nhan gia quật khởi một lần nữa.Thực lực thấp kém mà ở lại Trần Thành thì chỉ có thể chờ chết, chi bằng đi theo Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn.Nhan Hồng Vũ rất thông minh, biết đi theo hai người Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn, đối với nàng ta và đệ đệ chỉ có lợi không có hại.Nhìn Kế Ngôn nhập định tu luyện ở đầu thuyền, lại nhìn Lữ Thiếu Khanh nằm trong khoang thuyền, xem Thiên Cơ Bài, Nhan Hồng Vũ cũng không biết nên châm chọc như thế nào.Hai sư huynh đệ, một người chăm chỉ hiếu học, một người lười biếng thành tính.Nhưng hết lần này tới lần khác, thực lực hai người đều mạnh như vậy.Nàng ta lại nhìn đệ đệ của mình, Nhan Hồng Tân cũng đang cố gắng tu luyện, trên mặt lộ ra vài phần vui mừng, may mà đệ đệ ta không học theo tên kia.Nếu Nhan Hồng Tân học Lữ Thiếu Khanh, Nhan Hồng Vũ tuyệt đối sẽ điên mất."Chậc...."Bỗng nhiên, Nhan Hồng Vũ chú ý tới Lữ Thiếu Khanh trong khoang thuyền dường như có chút khó chịu chậc một tiếng.Sau đó Lữ Thiếu Khanh đi ra, hắn nói với Kế Ngôn: "Có cần cải trang một phen không?"Kế Ngôn không thèm để ý hắn."Đừng giả chết." Lữ Thiếu Khanh bất mãn nói: "Huynh quá kiêu ngạo, lên trang nhất rồi. Đã bảo huynh khiêm tốn một chút, một kiếm làm thịt lão gia hỏa Tất Kiển kia không được sao? Tựa như ta vậy, có ai nhìn thấy ta giết lão già Ngân Nguyệt Tông kia đâu?""Huynh thì hay rồi, không nghe, nhất định phải giả vờ ngầu cơ, hiện tại cả Đông Châu đều biết sự tồn tại của huynh rồi. Phiền phức."Trận chiến ở Trần Thành bị nhiều người nhìn thấy như vậy, muốn giấu diếm cũng không có cách nào giấu diếm.Nhưng cách rất xa, bộ dáng trên Thiên Cơ Bài cũng không rõ ràng lắm."Sợ cái gì?"Kế Ngôn mở miệng, đối với những thứ này hắn ta không để ý: "Binh đến tướng chắn, nước đến đất đắp.""Cản cái đầu huynh, đến lúc đó mà có Hóa Thần đến, ta xem huynh cản thế nào."Kế Ngôn mở to mắt, trong ánh mắt lấp lánh chiến ý nồng đậm."Có thể thử xem Hóa Thần lợi hại bao nhiêu."Đây là Kế Ngôn, đối mặt với kẻ địch cường đại, không bao giờ lùi bước, ngược lại còn sinh ra chiến ý nồng đậm, hy vọng được đấu một trận, tìm ra khuyết điểm, để mình tiến bộ.Lữ Thiếu Khanh phát điên mắng to, chân phải lảo đảo: "Thật muốn đá tên khốn kiếp nhà huynh một cước xuống dưới thuyền."Lữ Thiếu Khanh cũng không có ép buộc nhất định phải cải trang, hắn biết Kế Ngôn chưa bao giờ làm những thứ này.Nhưng mà không nhân cơ hội đến châm chọc Kế Ngôn vài câu, thì không phải là hắn.Mắng xong, Lữ Thiếu Khanh lại nói: "Đến lúc đó có Hóa Thần xuất hiện, nhớ yểm hộ cho ta, ta chạy trước."Nhan Hồng Vũ vẫn luôn chú ý bên này thiếu chút nữa đâm đầu vào mạn thuyền bên cạnh.Sau khi tiến vào phạm vi thuộc Ngọc Đỉnh Phái, rõ ràng có thể cảm nhận được hoàn cảnh trị an tốt hơn, không loạn giống lúc mới tiến vào Đông Châu vậy, nơi này cũng không có ai dám tùy tiện ra tay trong thành.Rất nhanh, nhóm Lữ Thiếu Khanh đã đến Hứa Thành.Quy mô, trình độ phồn vinh của Hứa Thành đều lớn hơn, tốt hơn những thành trì như Trần Thành, Tế Thành.Trên mặt Nhan Hồng Vũ lộ ra vài phần ảm đạm.Trên thực tế tuy rằng quy mô Trần Thành so ra kém Hứa Thành, nhưng trình độ phồn vinh cũng không kém Hứa Thành bao nhiêu. Dù sao Trần Thành và Hứa Thành giống nhau, mấy trăm năm không có náo loạn, phát triển tự nhiên tốt hơn so với những thành trì rung chuyển kia.Đáng tiếc, bị Ngân Nguyệt Tông và Phong Lôi Giáo bắt tay tấn công, phồn vinh của Trần Thành bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.

Bạn cần đăng nhập để bình luận