Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2054

Chương 2054Chương 2054
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Một kiếm này của Kế Ngôn, cho dù là Bạch Thước cũng lần đầu nhìn thấy một kiếm khủng bố như thế.
Nàng ta không kìm được thấp giọng tự nói: “Kế Ngôn tuyệt đối là một thiên tài kiếm đạo võ song.”
“Thiên phú đáng sợ như vậy dù là yêu tộc cũng không có.” Híp mắt nhìn Kế Ngôn áo trắng phần phật, như là Kiếm Thần, Bạch Thước không kìm được so sánh hắn ta với Lữ Thiếu Khanh một chút, cuối cùng nói: “Mặc dù tên tiểu tử khốn kiếp kia rất lợi hại nhưng về kiếm đạo vẫn không bằng Kế Ngôn.”
“Chí ít một kiếm này, hắn không cách nào lĩnh ngộ ra được.”
Bạch Thước dù thế nào đi nữa cũng là lão cổ đồng yêu tộc, ánh mắt sắc bén, kiến thức rộng rãi.
Một kiếm này của Kế Ngôn cũng không phải chỉ có thiên phú là có thể lĩnh ngộ ra. Tính cách, tâm cảnh, thiên phú thiếu một thứ cũng không được. Bạch Thước không cho rằng Lữ Thiếu Khanh có thể lĩnh ngộ ra được kiếm chiêu cấp bậc cỡ này.
Xương Thần cũng vẻ mặt nghiêm túc, một kiếm này của Kế Ngôn uy lực cũng tăng lên rất nhiều.
Đáng chết!
Xương Thần trong lòng giận dữ, đồng thời cũng phóng đại sát ý.
Dạng người này, nhất định phải chất.
Ánh mắt quyết tâm, khí tức trong người phun trào, lợi trảo sáng lên một tia sáng màu đen, bên trên có một quang cầu xoay tròn, trong quang cầu, một vòng xoáy màu đen đang xoay tròn. Một cỗ khí tức âm lãnh khuếch tán.
Tiêu điểm giữa trời đất trong nháy mắt bị tụ tập lên lợi trảo của Xương Thần.
Dường như vạn vật thiên địa, cho dù là tia sáng cũng muốn tập trung lên đấy.
Ánh mắt Bạch Thước bất giác cũng rơi lên lợi trảo của Xương Thần, cách trăm ngàn vạn dặm, Bạch Thước cũng cảm nhận được ánh mắt của mình, cảm nhận được cảm giác của mình đầu sắp bị vòng xoáy của Thiều Thừa bị thương thôn phệ.
Sắc mặt Bạch Thước đại biến, thất thanh nói: “Hắc Động Tuyền Qual”
Chiêu này Bạch Thước đã được chứng kiến, trí nhớ trước kia lại một lần nữa hiển hiện rõ ràng.
Nàng ta không kìm được hét lớn một tiếng: “Cẩn thận!” “Đây là...”
Nhưng nàng ta chưa kịp nói xong, nơi xa truyền đến âm thanh âm ầm.
Thời khắc này thiên địa đang nghẹn ngào, quang mang ảm đạm.
Bạch Thước cảm thấy dường như mình đưa thân vào tinh không.
Sao lốm đốm đầy trời, tỉnh hà xán lạn, vô số ngôi sao tản mát ra ánh sáng thuộc về mình.
Bình tĩnh, tường hòa, cảnh đẹp ý vui.
Tinh hà xán lạn, sao trời bên trên tạo ra quang mang giống như dòng nước thiên hà thật sự, liên miên ức vạn dặm, một mực kéo dài đến sâu trong tinh không.
Đột nhiên!
Sâu trong tỉnh không bộc phát ra quang mang chói mắt.
Một vòng kiếm quang từ sâu trong tỉnh không giết ra. Kiếm quang phá diệt hết thảy, vô số ngôi sao nhao nhao ảm đạm, những nơi đi qua, một vùng tăm tối.
Một kiếm phá diệt tinh hà, một kiếm hủy diệt tỉnh không.
Toàn thân Bạch Thước kinh hãi.
Nàng ta há to mồm, khó có thể tin nhìn qua một kiếm đánh ra từ một hướng khác. Kiếm quang xet qua, thiên địa run rầy.
Một kiếm này, không thể kém hơn so với một kiếm kia của Kế Ngôn.
“Cái này, cái này...”
Bạch Thước ôm đầu, Trấn Yêu Tháp run nhè nhẹ, nàng ta cảm thấy khó có thể tin.
Đây là một kiếm tên khốn kiếp kia đánh ra sao? Rốt cuộc là dạng yêu nghiệt gì?
Hay do mình trấn áp Xương Thần lâu quá nên đã bị tách rời khỏi thế giới này rồi. Loại kiếm chiêu kinh khủng này trở thành tiêu chuẩn thấp nhất của tất cả mọi người sao?
Xương Thần còn chấn kinh hơn cả Bạch Thước.
Nó suýt nữa thì cắn đầu lưỡi của mình, nhảy dựng lên, tiếng thét chói tai vang lên: “Tịch Diệt Tru Tinh Kiếm.” Hai đạo kiếm quang kinh khủng một trước một sau, giáp công Xương Thần trước sau.
Xương Thần bên này chấn kinh trước một kiếm của Lữ Thiếu Khanh một kiếm này. Nó một lần nữa giống như nhìn thấy quỷ.
Trong lúc khiếp sợ, cũng không kịp ngăn cản.
Bị hai đạo kiếm quang chôn vùi.
Một kiếm của Kế Ngôn bàng bạc vô song, phong mang vô cùng, như vầng thái dương trên trời, những nơi đi qua, sương mù màu đen không còn nơi ẩn nấp.
Một kiếm của Lữ Thiếu Khanh đến từ sâu trong tỉnh không, bá đạo vô song, giống như trăng sáng trên trời, che đậy tất cả ánh sáng vì sao, trở thành ánh sáng duy nhất trên tỉnh không.
Kiếm chiêu của hai người theo Bạch Thước thấy thì có vài phần tương khắc.
Nhưng chúng rơi lên người Xương Thần lại làm cho Xương Thần có hai loại cảm giác băng hỏa lưỡng trọng thiên.
Kiếm ý sắc bén đang cắt chém thân thể của nó, kiếm ý dữ dằn đang xé rách cơ thể nó, cơ thể cứng rắn không ngừng vỡ nát, máu đen bắn ra.
Hai loại kiếm ý khác biệt hỗ trợ lân nhau, bộc phát ra uy lực đáng sợ hơn, đầm thăng vào cơ thể nó.
Chúng giảo sát huyết nhục của nó, phá hủy ý chí của nó, thôn phệ linh hồn của nó. Dưới sự liên thủ của hai người, cuối cùng Xương Thần cũng bị thương tổn đến gân cốt.
“Ốit
Xương Thần ối một tiếng, từng ngụm máu đen phun ra. Khí tức trong người lăn lộn, hai loại kiếm ý đáng sợ mãnh mẽ đâm vào cơ thể nó, không ngừng phá hư thân thể của nó.
“Đáng chết!”
Xương Thần ngoài đại hận còn chấn kinh trước sự đáng sợ của hai người Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn.
Kiếm ý vô song, tạo thành tổn thương mang tính hủy diệt đối với nó.
Từ khi nào yêu tộc đã xuất hiện thiên tài dạng này rồi? Cuối cùng, toàn thân Xương Thần tản ra Luân Hồi vụ màu đen xông ra từ kiếm quang khắp trời.
Khí tức của nó cũng lần đầu tiên trở nên suy yếu.
Nhìn thấy toàn thân Xương Thần máu tươi chảy ròng không ngừng, khí tức suy yếu, mắt Bạch Thước sáng lên.
Rất có kích động muốn xông đến hung hăng nện xuống Xương Thần.
Xương Thần trùng sát ra, không đợi nó thở một ngụm, công kích của Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn một lần nữa giết tới.
Hai người phối hợp ăn ý, Mặc Quân kiếm cùng Vô Khâu kiếm bộc phát quang mang, một lần nữa rơi lên người Xương Thần.
Huyết nhục văng tung tóe, máu tươi chảy ròng.
Máu đen chảy xuống bị cương phong vù vù thổi, văng tứ tán giữa đại địa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận