Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 932. Thay đổi của Kiếm Nhất



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmLúc này, lại có người từ đằng xa đi đến, người chưa tới, giọng đã tới trước: “Haha, mấy người các ngươi tụ hội ở đây sao? Từ bao giờ các ngươi lại trở nên hòa thuận như vậy rồi?”“Khu Hổ!”Người tới được xưng là một thiên tài khác của Khu tộc, Khu Hổ.So với hai người cùng thế hệ Khu Minh và Khu Tình, Khu Hổ không có hứng thú với trận pháp mà thích chém giết hơn.Thân hình y cũng khôi ngô cao lớn, so với Hình Trì xuất thân Hình gia cũng không thua kém là bao.Sau khi y biết ba người thương lượng muốn liên kết, y cũng giơ hai tay đồng ý.“Đối thủ lần này thật sự không đơn giản, hắn quá mạnh, mấy đệ tử Thánh địa chúng ta nhất định phải liên kết lại mới được.”Nhan Thục Nhã lạnh lùng nói: “Liên kết lại là có thể đánh thắng được vị đại nhân kia sao?”Sau khi Nhan Thục Nhã biết được chiến tích cực ngầu của Kế Ngôn liền thay đổi cách xưng hô.Hình Trì cười cười ha ha một tiếng: “Chúng ta dĩ nhiên không phải muốn đi tìm hắn gây chuyện, liên kết lại, nếu gặp phải hắn, chúng ta không đến mức không đủ sức đánh trả, có phải không?”Khu Hổ gật đầu: “Không sai, lần này không phải như bình thường, mấy người chúng ta đấu đá nội bộ sẽ chỉ kiếm lợi cho người ngoài.”Loan Hi cười nói với Nhan Thục Nhã: “Sao? Chẳng lẽ ngươi muốn chiến đấu đơn độc? Lần này tham gia tỷ thí nhiều người như vậy, một mình ngươi có thể đánh bại bao nhiêu người chứ?”Sau khi Nhan Thục Nhã nghĩ một hồi liền nói với hắn ta: “Ta có thể liên thủ với các ngươi, nhưng gặp phải vị đại nhân kia, xin thứ cho ta không phụng bồi.”“Không có vấn đề, một lời đã định!”Bốn người nói vài câu liền quyết định liên kết với nhau.Trong mắt Loan Hi lóe lên ý cười, hết sức hài lòng với kết quả này.Thậm chí hắn ta còn nói: “Khi nào gặp người phù hợp, chúng ta cũng không ngại cho bọn hắn gia nhập, thực lực càng mạnh thì càng tốt.”Hừ, đến lúc đó chúng ta liên kết với nhau, nếu thật sự gặp phải tên đáng ghét kia, không phải do các ngươi được quyết định có phụng bồi hay không.Cứ thế, dưới sự đề nghị của Loan Hi, mấy người bọn hắn liên thủ.Và nhóm người này liên thủ với nhau tạo nên một sức chiến đấu cường đại.Bọn hắn đánh đâu thắng đó, tung hoành trong khu vực tỉ thí, không ai có thể địch lại.Theo thời gian trôi qua, khu vực tỉ thí không ngừng thu nhỏ, cuối cùng chỉ còn lại khu vực phương viên hai ba ngàn dặm.Trong khu vực này, một đạo thần thức của Nguyên Anh kỳ là có thể bao trùm được tất cả.Mà số người tham gia tỷ thí cũng chỉ còn lại chừng một trăm người, cạnh tranh càng ngày càng kịch liệt.Nhưng, cạnh tranh càng ngày càng kịch liệt thì đám người này lại không dám tùy tiện xuất thủ.Có thể chống đỡ đến hiện tại thì thực lực từng người đều không chênh lệch nhau mấy, đánh bại đối thủ, mình cũng phải trả giá đắt.Ai nấy đều không muốn tùy tiện xuất thủ, bị người khác nhặt được tiện nghi.Còn tiểu đội nhỏ của Loan Hi thì không cần lo lắng chuyện này.Có người cạn sức chiến đấu, những người khác sẽ bảo hộ kẻ đó, chờ kẻ đó khôi phục.Cứ như thế, nhóm người bọn hắn đều không bị đào thải, ngược lại còn đào thải vô số đối thủ.Nhóm bốn người Loan Hi cẩn thận đến khu vực này tìm kiếm đối thủ.Với thực lực của bọn hắn, những người đi riêng lẻ chẳng mấy ai là đối thủ của bọn hắn.Bỗng nhiên, phía trước bộc phát ra một cỗ kiếm ý cuồng bạo, sau đó ó người kinh hoảng kêu: “Kiếm Nhất đại nhân, tha mạng!”“Cút qua bên kia!”“Vâng, vâng...”Đám người kinh hãi, Khu Hổ hô nhỏ một tiếng: “Là Kiếm Nhất đại nhân.”Mặc dù Kiếm Nhất cùng thế hệ với bọn hắn nhưng Kiếm Nhất quá cường đại, cho dù là bọn hắn cũng không dám gọi thẳng tên Kiếm Nhất.Không đợi mấy người kịp phản ứng, một bóng người màu trắng xuất hiện.Kiếm Nhất xuất hiện trước mặt bọn hắn.Ánh mắt lãnh khốc, sát ý lạnh như băng, Kiếm Nhất hiện tại như một khối hàn bang vạn năm, toàn thân từ trên xuống dưới tản mát ra khí tức lạnh lẽo.Mấy người Loan Hi, Nhan Thục Nhã bị nhìn chằm chằm hơi lạnh cũng ứa ra.Giống như mùa đông của Hàn Tinh đã tới, nhiệt độ chung quanh giảm mạnh.“Kiếm, Kiếm Nhất đại nhân.”Kiếm Nhất tích uy đã lâu, là một tòa núi lớn mấy người bọn hắn khó mà vượt qua được.Dù là biết Kiếm Nhất bị Kế Ngôn đánh bại, không chừng trạng thái bây giờ còn tàn tạ hơn bọn hắn nhưng bọn hắn cũng không dám lên tiếng khiêu chiến.Kiếm Nhất sẽ giết người thật, chết trên tay Kiếm Nhất coi như chết vô ích, đừng mong người trong gia tộc sẽ báo thù giúp bọn hắn.Kiếm Nhất lạnh lùng nhìn nhóm Loan Hi, khí tức lạnh lẽo tản ra khiến hắn ta giống như sát thần: “Các ngươi muốn tới khiêu chiến ta sao?”Sát ý tràn ngập, nhiệt độ chung quanh lại một lần nữa hạ xuống.Nhóm Loan Hi tê cả da đầu, rốt cuộc Kiếm Nhất bị sao vậy?Trước khi khi gặp hắn ta không thấy hắn ta đáng sợ như vậy.Đây là di chứng do bị đánh bại sao?Ngươi bị người ta đánh bại thì cũng đừng trút giận sang chúng ta chứ.Nhan Thục Nhã mở miệng trước tiên: “Kiếm Nhất đại nhân, chúng ta không có ý định đối địch với ngài.”“Mấy người chúng ta liên kết lại chẳng qua là muốn hỗ trợ, chăm sóc lẫn nhau thôi.”Những người khác cũng liền vội vàng gật đầu, biểu thị đây là sự thật.iếm Nhất lạnh lùng nhìn nhóm người trước mặt.Hắn ta bỗng nhiên mở miệng: “Có chuyện, cần các ngươi đi làm...”Đối mặt Kiếm Nhất, đám người như đối mặt với trưởng bối nhà mình, trong lòng khó mà nảy sinh được ý định phản kháng.Bốn người liếc nhau, Loan Hi mở miệng: “Không biết Kiếm Nhất đại nhân có gì phân phó.”Trước mặt Kiếm Nhất, Loan Hi cũng không dám cuồng ngạo, nhu thuận như một đệ đệ.Kiếm Nhất hừ một tiếng: “Ở chỗ này còn có rất nhiều người, các ngươi liên thủ, xua bọn hắn vào vị trí trung tâm.” Hết chương 932.

Bạn cần đăng nhập để bình luận