Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2261: Chương 2261

Chương 2261: Chương 2261Chương 2261: Chương 2261
Nhóm dịch: Ky Sĩ Bóng Đêm Chỉ một thoáng, hư không sáng lên chói mắt, bóng tối thối lui, nơi này đã trở thành thế giới của ánh sáng.
Ánh sáng chiếu rọi, Hoang thần có vẻ hết sức đau khổ, bề mặt nó toát ra vô số sương mù màu đen, rồi lại tiêu tán trong ánh sáng mãnh liệt.
“Sâu kiến!"
Hoang thần giận dữ, cũng thay đổi quy tắc.
Vùi
Vô số bão lốc nổi lên, ánh sáng chói lóa như bị gió thổi tan, bóng tối lại lần nữa khôi phục.
Không chỉ thế, ngọn gió vô hình đã biến thành vũ khí sắc bén nhất bắt đầu xẹt qua thân thể thủy linh.
Thủy linh bất ngờ không kịp đề phòng lại chịu thua thiệt. “Khặc khặc.”
Hoang thần lại xông lên, khí thế như muốn vật lộn với thủy linh vậy.
Thủy linh lại thay đổi quy tắc, hư không phong bạo gào thét nổi lên, nó đột nhiên tăng tốc như cá bơi dưới nước.
Trong hư không, nó nhẹ nhõm né tránh, lợi dụng Hoang thần vội vàng, hư không phong bạo như một bàn tay lớn lôi kéo, xé rách thân thể Hoang thần, để lại từng vết thương lớn trên người nó.
“Đáng chết!”
Hoang thần giận dữ, nổi trận lôi đình, gầm thét lên: “Ngươi cho rằng ngươi đã thắng chắc rồi sao?”
Thủy linh nhàn nhạt tự tin nói: “Ngươi không bằng ta.” “Ngươi cho rằng ta muốn dẫn ngươi ra ngoài là vì cái gì?” Hoang thần giận quá mà cười, cũng ngả bài với thủy linh: “Hóa thân của ta đang cướp đoạt Đế Kiếm, chờ lấy được Đế Kiếm rồi ngươi nhất định phải chết.”
Thân thể thủy linh rung động, lời Hoang thần khiến nó sợ hãi.
“Ta không tinl”
Nói xong, nó chủ động khởi xướng tấn công Hoang thần. “Khặc khặc, giờ chắc cũng đến lúc rồi, ta sẽ cho ngươi xem thử uy lực của Đế Kiếm!” Hoang thần cười đắc ý, nó khẽ nhúc nhích, một khắc sau, một cỗ khí tức cường đại phóng lên tận trời về phía xa xa.
Thủy linh kinh hãi, hội vàng ngăn cản Hoang thần triệu hoán hóa thần.
Hiện tại Hoang thần chỉ hơi yếu hơn nó một chút thôi mà nó đã đánh rất vất vả rồi. Một khi thực lực của Hoang thần tăng lên, nó nào còn cơ hội thắng nữa?
Đánh không lại Hoang thần, Vô Thủy chỉ cảnh sẽ bị hủy diệt, tất cả hư không phong linh trong hư không sẽ không sống nổi. Đã sống vô số năm, một lần nữa thủy linh cảm thấy sợ hãi.
Nó liều mạng ngăn cản, mười tỷ dặm xung quanh nổi lên hư không phong bạo vô tận, muốn phong tỏa nơi này. Nhưng Hoang thần đã đề phòng nó trước.
Hoang thần cũng nhấc lên hư không phong bạo, đánh cho bức tường phong tỏa của thủy linh tan tành.
“Khặc khặc, các ngươi chết đi." Hoang thần rất đắc ý, mặc dù thủy linh rất mạnh nhưng lại rất ngây thơ, căn bản không có tâm địa gian xảo như nó. Nó dẫn dụ thủy linh ra ngoài, để lại hóa thân cướp đoặt Đế Kiếm.
Hóa Thân cảnh giới Hợp Thể kỳ căn bản không thể khiến thủy linh chú ý.
“Đế Kiếm trong tay, ai có thể đối địch với ta?”
Không ngờ, chẳng được mấy chốc, nụ cười của nó tắt ngúm.
Triệu hoán của nó không có đáp trả.
Chẳng những hóa thần không đáp trả, nó còn không cảm nhận được khí tức của Đế Kiếm nữa.
Chuyện gì xảy ra rồi?
Đã xảy ra chuyện gì?
Là con sâu kiến kia gây ra sao?
Hoang thần lập tức nghĩ tới Kế Ngôn.
Kế Ngôn đã giúp Đế Kiếm đối phó khi bị ăn mòn.
Hoang thần tức điên lên, tâm thần khẽ động, quay lại. Chẳng bao lâu sau nó đã biết chuyện gì xảy raI
Đế Kiếm lôi kéo theo hóa thân của nó tự hủy!
“Đáng chết!” Hoang thần hoàn toàn nổi giận.
Nó không nhớ được mình đã ở đây bao lâu rồi, ngàn nă, vạn nă, trăm vạn năm, nó không nhớ rõ nữa.
Nó từ nơi xa xôi tới đây chỉ có một mục đích.
Đế Kiếm!
Thôn phệ Đế Kiếm, trở thành chủ nhân mới của Đế Kiếm. Vì thế, nó ở đây đấu tranh với thủy linh vô số tháng năm, đến thời khắc cuối cùng mới dùng một kế nhỏ dụ dỗ thủy linh đi, nó sắp thành công rồi. Kết quả, kiếm linh của Đế Kiếm thức tỉnh, tự hủy.
Vô số năm vất vả của nó cứ như vậy mà thất bại trong gang tấc.
Vất vả không công!
Lúc này cảm xúc của Hoang thần không khác gì người làm thuê sau vất vả một nắng hai sương, thức sớm ngủ muộn, chăm chỉ cần cù, làm xong một công trình lớn, chỉ đợi ông chủ phát tiền lương thôi, nhưng ông chủ lại chạy trốn. Cảm xúc này, ai có thể hiểu được?
Hoang thần cảm thấy mình như một kẻ bị dồn đến bước đường cùng, cuối cùng lại bị người ta lừa cho một vố. Graoooool! Hoang thần phẫn nộ gầm lên, vô số lửa giận tràn ngập cơ thể, cuối cùng nó nổ tung.
Một cỗ khí tức bộc phát giữa hư không, trước mặt thủy linh, Hoang thần nổ tung, vỡ ra vô số sương đen cuồn cuộn cuốn ra, bao phủ cả hư không rộng lớn.
Thủy linh kinh hãi, không biết Hoang thần đang làm gì. Nhưng nó biết đây là cơ hội tốt vô cùng, lập tức tấn công Hoang thần.
Tâm thần nó khẽ động.
Vù vù. Hư không phong bạo mãnh liệt ào ra, hóa thành vũ khí lợi hại lao vào trong màn sương đen.
Phong mang sắc bén thậm chí còn tạo ra gợn sóng vô hình giữa hư không như sóng nước dập dầnh.
Soạt! Một mặt trời đột nhiên mọc lên tỏa ra ánh sáng bao phủ tất thảy.
Xua đi bóng tối.
Trong ánh sáng, màn sương đen không ngừng lăn lộn không ngừng tiêu tán. Trong hào quang chói lòa, đột nhiên vang lên một tiếng sấm.
Âm ầm. Vô số tia chớp giáng xuống màn sương đen, điên cuồng phá hủy tất thảy. Chớp giật giáng xuống như mang theo thiên hỏa.
Bùng! Lửa lớn bùng lên, rừng rực thiêu đốt, bao vây cả màn sương đen.
Nhiệt độ cực cao cực nóng khiến cho hư không bắt đầu văn vẹo.
Lữ Thiếu Khanh cùng Kế Ngôn cách đó xa xa nhìn thấy cảnh tượng này, hắn âm thầm gật đầu, bắt đầu tỏ vẻ công nhận thủy linh.
“Thế này mới đúng chứ, thừa kịp kẻ địch biến thân phải tranh thủ thời gian hạ đòn quyết định.”
“Khi người ta biến thân lại đứng một bên xem kịch, thói quen này cực kỳ không tốt.” Nói xong, Lữ Thiếu Khanh nói với Kế Ngôn: “Huynh xác định còn muốn trêu chọc nó nữa chứ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận