Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2179: Chương 2179

Chương 2179: Chương 2179Chương 2179: Chương 2179
Nhóm dịch: Ky Sĩ Bóng Đêm Quản Điểu mỉm cười, nói sang chuyện khác: “Thế nào, các ngươi đều tụ ở chỗ này, có phải là đang thương lượng chuyện gì không?”
Thân là Thiên Cơ Giả, đặc biệt là Thiên Cơ Giả cao cấp nhất, Quản Điểu luôn duy trì tính mân cảm cao độ, không bỏ qua bất kỳ tin tức gì.
Quản Đại Ngưu nước mắt rưng rưng, lão cha, mắt người bị mù rồi à?
Không thấy nhi tử người toàn thân sưng phù, con bị người ta khi dễ đấy. Lữ Thiếu Khanh cười ha ha một tiếng: “Không có, ta là đang đánh con của ngươi.” Thẳng thắn như vậy, mặt mấy người Tiêu Y, Giản Bắc đầu lập tức xạm lại.
Khi dễ nhi tử người khác còn chạy tới trước mặt phụ thần hắn ta lý trực khí tràng nói ta khi dễ con của ngươi.
Trong mắt người bình thường là trắng trợn khiêu khích.
Sẽ dẫn đến mâu thuẫn lớn hơn, máu chảy thành sông cũng có khả năng.
Quản Điểu cũng trực tiếp cạn lời.
Ta đã nhìn thấy rồi nhưng ta cũng không hỏi, ngươi lại trực tiếp thừa nhận vậy sao? Tiểu tử ngươi đúng như lời tiểu tử béo nhà ta nói, tính cách rất ác liệt.
Trong lòng Quản Điều hơi tức giận.
Khiêu khích sao?
Tuy nhiên hắn ta mỉm cười, giống như không để ý, mà hỏi: “Nó đã làm chuyện gì xấu sao?”
“Là miệng tùy tiện nói lung tung.” Lữ Thiếu Khanh không giấu diếm, thành thật nói: “May là gặp ta, nếu gặp người khác thì đã xé miệng hắn ra rồi.”
“Làm chó Thiên Cơ thì phải viết bài đúng sự thật, không thể thuận miệng bịa chuyện, không thể nói hươu nói vượn, càng thêm không thể tung tin đồn nhảm sinh sự.”
“Tung tin đồn nhảm sinh sự, nói hươu nói vượn, dễ sinh ra nhi tử không có lỗ đít lắm.” “Đúng không, Điểu thúc thúc, ngươi nói ta nói đúng không?”
Lần này, Tiêu Y cùng Giản Bắc đầu lộ ra vẻ giật mình. Lời này nhìn như là nói Quản Đại Ngưu, trên thực tế là đang chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, ám chỉ Quản Điểu. Trước đó Quản Điểu từng viết tin tức liên quan đến Lữ Thiếu Khanh, đào hết nội tình Lữ Thiếu Khanh ra, Lữ Thiếu Khanh còn nhớ rất kỹ.
Nụ cười của Quản Điểu biến mất, tiểu tử này, mắng chửi người thật khó nghe.
Chẳng lẽ hắn cũng là một Thiên Cơ Giả?
“Người khác không biết.” Quản Điểu thản nhiên nói: “Ta thân là Thiên Cơ Giả, mỗi một tin tức ta đưa ra đều là những bài viết chân thực, tuyệt đối không hề có bất kỳ gian dối nào.”
“Ta cũng thường xuyên dạy bảo tiểu tử béo, trong lúc viết báo tuyệt đối không được tồn tại cảm xúc cá nhân.”
Lữ Thiếu Khanh rất tán thành, liên tục gật đầu: “Không sai, đây là phẩm hạnh cơ bản của một chó Thiên Cơ, ta tin Điểu thúc ngươi tuyệt đối sẽ không phạm phải.”
“Cho nên, ta không phải là bởi vì cái này mà đánh hắn.” Vãi Quản Đại Ngưu trực tiếp nhảy dựng lên, gào thét nói: “Nói hươu nói vượn.”
Ngươi đánh ta còn không phải bởi vì tin tức trước đó ta đưa sao?
Ở chỗ ta còn có nhân chứng đầy này.
Quản Đại Ngưu nói với Quản Điểu: “Lão cha, đừng tin hắn.” “Cái tên khốn kiếp này là vì bài viết trước kia người viết về hắn nên hắn ghi hận trong lòng, người cẩn thận một chút.” Quản Điểu cảm thấy mình đã hiểu ra, nhi tử của mình đang thay mình chịu tội sao?
Hừ, tính cách thật ác liệt. Nếu nhi tử đã phải chịu tội thay cha, làm phụ thần đương nhiên phải đòi công bằng lại cho nhi tử.
Nhãn châu của Quản Điểu xoay động như một con hồ ly giảo hoạt, trong lòng có chủ ý, hắn ta hào phóng thừa nhận: “Không sai, trước đó tiểu tử béo có nói với ta tin tức về ngươi, cũng thật sự bảo ta chớ nói ra ngoài.” “Nhưng, ta cảm thấy những tin tình báo này mọi người chỉ cần tìm hiểu một chút là đều có thể tìm hiểu được, bài viết của ta có gây ra vấn đề gì không?”
Vấn đề lớn, làm cho quần lót của ta cũng phải đổi màu đây này, ngươi nói có lớn hay không?
Lữ Thiếu Khanh lắc đầu: “Đây là chuyện riêng của ta, Điểu ngươi làm như vậy là không đúng.”
“Dù sao ta đã đưa tin ra rồi.” Quản Điểu đột nhiên lộ ra dáng vẻ vô lại: “Ngươi có thể làm gì được chứ?”
“Đánh ta như đánh nhỉ tử của ta sao?”
“Theo bối phận, ta được coi là trưởng bối của ngươi, đến lúc đó truyền ra ngoài, chỉ sợ.” Quản Điểu nghiến hai chữ trưởng bối rất nặng nà.
Mọi người hiểu ra ý tứ của Quản Điểu.
Một vãn bối như ngươi dám động thủ đánh trưởng bối, chính là đại nghịch bất đạo. Đến lúc đó Quản Điều viết một bài đưa tin, Lữ Thiếu Khanh trở thành chuột chạy qua đường cũng khó nói. Đây chính là uy hiếp của Quản Điểu.
Dĩ nhiên Lữ Thiếu Khanh có thể nghe ra, cười hắc hắc: “Tiền bối ngươi nói quá lời, ta nào dám động thủ với trưởng bối.”
“Muốn động thủ, dĩ nhiên cũng là động thủ với tên mập chết bầm thôi!”
Sau khi nói xong, Lữ Thiếu Khanh đột nhiên đánh ra sau lưng.
Bà nội nó.
Một tiền bối lớn như vậy mà cũng muốn chơi xấu sao?
Có biết làm tiền bối không vậy?
Cho ta một lời xin lỗi, cho ta mười vạn tám vạn viên Linh thạch ta cũng sẽ không so đo với ngươi.
Không ngờ, ngươi đáng ghét giống như tử của ngươi vậy. Còn dám uy hiếp ta?
Quản Đại Ngưu hoảng hốt, hắn ta bên này còn chưa thoa thuốc đâu.
Hắn ta trốn không thoát, lại một lần nữa bị Lữ Thiếu Khanh đè xuống đất đánh đập ngay trước mặt phụ thần hắn ta. “A”
“Đau.”
“Lão cha, cứu con.”
Quản Đại Ngưu đau rồi, lần này nước mắt đã chảy ra rồi. Quản Điểu giận dữ.
Hảo tiểu tử, ta mới uy hiếp ngươi một chút, ngươi liền trực tiếp động thủ?
“Tiểu tử, dừng tay!”
Quản Điểu muốn lên trước ngăn cản, nhưng khí tràng bên người Lữ Thiếu Khanh khiến hắn ta không thể đột phá vào được.
Cảm nhận được thực lực của Lữ Thiếu Khanh, Quản Điểu ngây dại, chỉ có thể trơ mắt nhìn con trai mình lại một lần nữa bị thu thập.
Sau khi đánh Quản Đại Ngưu xong, Lữ Thiếu Khanh võ vỗ tay: “Tiền bối, ta chỉ đùa với hắn một chút mà thôi, đừng nóng giận.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận