Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh - Chương 3399: Bị đánh lén Phù Vân Tử (length: 6582)

Ở trung tâm Lăng Vân đại lục có gì?
Vấn đề này ngoài Lữ Thiếu Khanh ra, không ai khác biết rõ.
Nơi này là nơi tốt nhất của toàn bộ đại lục, đồng thời cũng là nơi thần bí nhất.
Tiên khí tràn ngập giữa đất trời sớm nhất cũng từ nơi này mà ra.
Rất nhiều người suy đoán, ở sâu bên trong có lẽ tồn tại bí mật của Lăng Vân đại lục, có trân bảo tuyệt thế.
Những năm qua, có không ít người muốn đến đây tìm hiểu hư thực.
Chỉ tiếc là tất cả đều bị đụng phải một cái mũi xám, không công mà lui.
Nơi này tồn tại bình chướng vô hình, đồng thời còn có trận pháp cường đại.
Trong mắt rất nhiều người, chỉ có Tiên nhân mới có thể mở ra.
Nhưng là thân là Tiên nhân Phù Vân Tử không hề động tâm với việc này, cũng không hề hiếu kỳ.
Đồng thời còn xua đuổi rất nhiều người đến đây.
Lão Ngô Đồng thụ ít nhiều cũng đoán ra nguyên nhân nơi này bị vây công.
Là Tiên nhân, lòng tham chỉ càng tăng.
Có thực lực, tự nhiên muốn tới tìm hiểu hư thực.
Không chừng có thể tìm ra nguyên nhân Lữ Thiếu Khanh trở nên cường đại, từ đó bọn họ có thể có được cơ duyên vô thượng.
"Ha ha, Phù Vân Tử," tiếng cười lạnh từ trên trời truyền đến, "Ngươi đã bị thương, từ bỏ việc chống cự vô ích đi."
"Dựa vào nơi hiểm yếu chống cự, ngươi chỉ có một con đường chết!"
Có người càng không nhịn được quát lớn, "Phù Vân Tử, đừng cho ngươi mặt mà không biết điều."
"Biết điều thì bây giờ cút ngay, nếu không để ngươi hồn phi phách tán!"
Cũng có người giả nhân giả nghĩa khuyên nhủ, "Đạo hữu Phù Vân Tử, ngươi cần gì phải ngăn cản chứ? Chẳng lẽ ngươi coi bảo vật bên trong là của ngươi?"
"Chi bằng cùng nhau liên thủ, đến lúc đó mọi người cùng chia là được..."
Phù Vân Tử một bên chống đỡ công kích của mấy người, một bên nghiến răng, trong giọng nói mang theo phẫn nộ, "Một đám chuột nhắt không ra gì, cũng dám ăn nói ngông cuồng trước mặt ta?"
"Có dám quang minh chính đại đánh một trận với ta không?"
"Ha ha," có người cười lớn, "Quả thực, ngươi rất lợi hại, nếu để ngươi đột phá thành Tiên Quân, chúng ta nhất định không phải đối thủ của ngươi."
Lời này truyền khắp phía dưới, khiến mọi người cũng nghe thấy.
Lão Ngô Đồng thụ không khỏi lắc đầu, "Tặc tặc, quả nhiên là bị gài bẫy rồi."
Dù không biết những người này làm sao biết được Phù Vân Tử muốn đột phá, nhưng không thể phủ nhận, Phù Vân Tử đã chủ quan.
Có lẽ là vô địch quá lâu, quên đi sự nguy hiểm.
Nhưng cũng chứng thực một việc, Lăng Vân đại lục tiến hóa theo hướng Tiên Giới không phải là lời đồn.
Cho nên, người muốn thành Tiên càng thêm mong muốn khám phá trung tâm Lăng Vân đại lục.
Bảo vật có thể khiến Lăng Vân đại lục tiến hóa theo hướng Tiên Giới, ngay cả Tiên Đế cũng phải động lòng.
Lão Ngô Đồng thụ đánh giá một hồi, thoáng cái đã kéo lại cây ngô đồng nhỏ đang muốn xông lên.
"Ngươi ngoan ngoãn một chút cho ta!"
Cây ngô đồng nhỏ mặt đầy hưng phấn, kích động, muốn đi hỗ trợ chiến đấu, "Sợ gì chứ? Giết chết bọn chúng là xong!"
Lão Ngô Đồng thụ tức chết, "Ngươi tưởng ngươi là ai?"
Ngô Đồng thụ bọn hắn là thần thụ, không có nghĩa là bọn họ có sức chiến đấu siêu cao.
Cùng cảnh giới, bị ngược là chắc.
Gặp phải thiên tài thấp hơn bọn hắn một cảnh giới, vẫn cứ bị ngược.
Chiến đấu không phải kỹ năng bọn họ am hiểu.
"Ta thấy lão đại đối phó những người này rất nhẹ nhàng mà..."
Lão Ngô Đồng thụ tức giận đến suýt đau tim, "Ngươi là ngươi, không phải hắn, hắn là tên hỗn đản, ngươi thì sao?"
Càng thêm lo lắng.
Đứa con của mình bị ảnh hưởng quá sâu, phải tốn thêm công sức mới uốn nắn được.
Nhưng cũng may, tên hỗn đản đã lên trời, mình còn có thời gian để uốn nắn.
Nghĩ đến đây, lão Ngô Đồng thụ hung tợn nói với cây ngô đồng nhỏ, "Ngươi cứ xem đi là được, đừng ở đó gây thêm phiền phức..."
"Vạn nhất bọn họ đánh không lại thì sao?"
Lão Ngô Đồng thụ ngắt lời, "Chuyện không thể nào, tiền bối Phù Vân Tử ngăn được những Tiên nhân kia, người Đại Thừa kỳ ở đây không đánh lại chúng ta."
"Những người khác vẫn còn trên đường chạy tới, so về số lượng người, bọn họ không được!"
Phần lớn nhân tộc, ma tộc, yêu tộc đều có quan hệ với Lữ Thiếu Khanh.
Đều là bạn bè của Lữ Thiếu Khanh, là người một nhà.
Bây giờ những người này bất quá là chiếm một bước tiên cơ, chỉ cần ngăn được, thời gian trôi qua, những kẻ bất hảo này không chiếm được lợi thế gì.
Quả nhiên, thời gian trôi qua, người nhận được tin tức ào ạt chạy đến.
Dẫn đầu đến nơi là yêu tộc.
"Ai dám ở đây gây sự?" Một tiếng hét lớn vang lên, một bóng hình màu đỏ xẹt qua chân trời.
Nhiệt độ nóng bỏng khiến không khí giữa đất trời như bốc cháy.
Mấy tu sĩ bị lửa bao phủ thân thể, phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, cuối cùng hồn phi phách tán, hóa thành một làn tro tàn giữa đất trời, đón gió mà bay.
Cây ngô đồng nhỏ kinh ngạc kêu lên, "Là tiểu Hồng đại ca!"
Linh sủng của Lữ Thiếu Khanh, không được Lữ Thiếu Khanh mang lên tiên giới.
Hắn phần lớn thời gian lưu lại bên yêu tộc tu luyện, có tài nguyên của yêu tộc, thực lực của hắn tăng mạnh, là một trong những cao thủ nổi danh của Lăng Vân đại lục.
Yêu tộc coi hắn là người đầu tiên có hi vọng thành tiên.
Tiểu Hồng dẫn theo đông đảo cao thủ yêu tộc đến giúp.
Đông đảo cao thủ yêu tộc gia nhập, cục diện lập tức xoay chuyển.
Những người đột kích này đã không còn ưu thế về số lượng.
Hơn nữa còn có tiểu Hồng, Doanh Thất Thất, Ma Nhiên, những thiên tài cao thủ của yêu tộc, một mình đánh hai, đánh ba cũng không thành vấn đề.
Không bao lâu, một giọng nữ vang lên, "Thánh địa ở đây, ai dám lỗ mãng?"
Một cái bóng trường cầm xuất hiện trên bầu trời, dây đàn khẽ lay động, sóng âm vô hình lan tỏa, như lưỡi dao xé rách vô số tu sĩ.
Người của ma tộc cũng đuổi đến.
Cuối cùng, có thêm mấy bóng hình xinh đẹp xuất hiện trên bầu trời, như tiên nữ giáng trần, các nàng ra tay tàn nhẫn, cực kỳ cường hãn.
Tu sĩ cùng cảnh giới đứng trước mặt các nàng căn bản không thể cản nổi.
Cây ngô đồng nhỏ thấy máu nóng sôi trào, "Tỷ tỷ Hạ Ngữ, tỷ tỷ Giản Nam, tỷ tỷ Gia Cát, các nàng đều đến..."
"Khụ khụ, ta nói này, ngươi dù sao cũng là một cái cây, sao lại chỉ nhìn chằm chằm vào nữ nhân vậy?"
Một giọng nói sau lưng cây ngô đồng nhỏ vang lên, "Ít nhiều cũng nhìn xem ta người đẹp trai này đi chứ!"
"Ngươi cái tên mập kia mà tính gì là đẹp trai?"
"Nói đến đẹp trai, phải là ta mới đúng..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận