Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 992: Lượng Tử Vĩnh Sinh

Đường Thiên Tâm chưa từng mở cái USB này ra bao giờ, cho đến hôm nay trước khi sử dụng vi khuẩn siêu năng, rốt cuộc cô cũng đã mở nó ra và xem bên trong.
Sau khi xem xong, trước tiên, cô nghe bài hát "Sức Mạnh Thứ N Của Hạnh Phúc'', sau đó xóa triệt để mọi dữ liệu trong USB.
Xem hết hồ sơ ghi chép hoạt động, lòng Trần Phong như thể bị mèo cào.
CMN.
Hai người cách nhau 1000 năm thì có thể nói với nhau cái gì chứ?
Chung Lôi đang nghĩ gì vậy?
Rốt cuộc thì Chung Lôi đã nói gì?
Tại sao Đường Thiên Tâm lại nghe "Sức Mạnh Thứ N Của Hạnh Phúc"?
Tại sao cô ấy lại xóa toàn bộ tập tin trong đĩa USB sau khi đọc xong?
Rốt cuộc thì hai người này đã nói cái gì?
Hắn rất muốn đánh thức Đường Thiên Tâm để hỏi cho rõ ràng.
Nhưng không được.
Trần Phong lại nhìn tình hình chiến đấu liên tục thay đổi trước mắt, cuối cùng dùng lỗ mũi cũng biết được lúc này không thích hợp.
Thôi bỏ đi, đợi khi nào cô rảnh rồi hỏi lại cũng được.
Nếu như có một ngày rảnh rỗi..
Còn không, đợi mình quay về hỏi trực tiếp Chung Lôi là được.
Nhưng mà...
Bản thân Chung Lôi bây giờ còn chưa nghĩ tới việc sẽ dùng thời gian làm sứ giả để viết thư cho tình địch của 1000 năm sau đâu.
Nếu mình 'nhắc nhở' cô nàng, lỡ đâu Chung Lôi bắt tay vào viết 'thư' từ lúc còn trẻ thì sao?
Trong lúc Trần Phong đang miên man suy nghĩ như con ngựa đứt cương, thì đột nhiên hắn nhận được một tin nhắn.
Tin nhắn này đến từ Frides, yêu cầu hắn đến căn cứ Trái Đất.
Frides nói rằng tính toán của anh ta về thuyết đại hợp nhất đã có bước tiến triển đột phá, anh ta mong rằng Trần Phong sẽ đến hiện trường xem quá trình tính toán và phương án thí nghiệm, như vậy sẽ giúp hắn khắc sâu trí nhớ hơn, để hắn có thể học thuộc mà mang về.
Trần Phong cúi đầu nhìn xuống cái chân vừa mới mọc ra của mình, chao ôi, chỉ dài bằng một bàn tay.
Hắn thở dài, dùng 2 tay điều khiển thiết bị trị liệu di động, đi thẳng đến cổng trạm không gian vũ trụ.
...
"Anh trai, như em đã nói trước đây, cần phải có 1000 năm nữa, em mới có thể hoàn thành việc tính toán công thức đại hợp nhất. Chúng ta sẽ có được công nghệ hoàn chỉnh để trồng trọt chiến hạm và khai phát hằng tinh một cách nhanh chóng. Thậm chí, chúng ta chỉ cần dùng thời gian 3 ngày là có thể cải tạo một tinh hệ cằn cỗi trở thành cơ sở sản xuất quân sự của mình.
Chúng ta còn có thể nắm giữ một con tàu vũ trụ có không gian con khúc dẫn thứ 3 vượt qua cả mắt kép, có thể biến lõi Mizu thành công nghệ khoa học vật liệu thông thường. Chúng ta còn có thể giảm bớt thời gian đông cứng xuống còn một phần nghìn giây, có được một loại chiến giáp siêu cấp với khả năng hoàn thành hơn 1000 lần chiết diệu mỗi giây. Chỉ cần một mình anh thôi, chúng ta đã có thể dễ dàng phá hủy hơn trăm chiếc chiến hạm lăng trụ!
Chúng ta còn có thể lợi dụng thuyết đại hợp nhất để làm chủ triệt để không gian tam trọng. Chúng ta có thể tạo ra một số lượng lớn các lỗ sâu nhân tạo ổn định, có thể kéo dài hàng nghìn hoặc thậm chí hàng chục nghìn năm ánh sáng.
Phải mất đến 1 triệu năm phát triển chậm chạp, nền văn minh nhân loại mới có thể biến Trái Đất thành một 'ngôi làng tinh cầu'. Máy bay cho phép nhân loại thế kỷ 21 có thể đi đến bất cứ nơi nào trên Trái Đất từ bất kỳ điểm nào trên Trái Đất chỉ trong vòng một ngày
Nhưng bây giờ, em đã nhìn thấy ngày tinh hệ biến thành một 'ngôi làng tinh hệ'. Khi đó, chúng ta sẽ hoàn toàn vượt qua ngưỡng văn minh cấp ba, bước vào giai đoạn tiếp theo của nền văn minh vũ trụ, bước lên nấc thang trở thành văn minh cấp bốn gần như vĩnh hằng bất diệt.
Thậm chí, chúng ta còn có thể xây từng bậc thang, xây dựng từng bậc thang lỗ sâu, kết nối toàn bộ siêu đám Xử Nữ, siêu đám Rania Kea, bức tường vĩ đại Sloan, và thậm chí là toàn bộ mạng lưới khổng lồ trong vũ trụ mà chúng ta quan sát được, tất cả đều sẽ trở thành lãnh thổ của chúng ta.
Chúng ta có thể đến điểm cuối của siêu đám Rania Kea chỉ trong vòng một ngày. Trong cuộc đời của mình, chúng ta có thể đi từ đầu này sang đầu kia của vũ trụ có thể quan sát được. Thậm chí, chúng ta còn có thể nhìn thấy được không gian vũ trụ không thuộc diện quan sát được của lúc này. Anh trai à, chúng ta có thể nhìn thấy vũ trụ mũ N."
Cuối cùng, Frides đã khôi phục được khả năng quản lý biểu cảm, dõng dạc nói với Trần Phong đang ngồi trên xe lăn.
"Frides, rốt cuộc cậu muốn nói cái gì, cứ nói thẳng ra đi. Đừng có dụ dỗ tôi nữa."
Lần này ngược lại, người không biểu lộ cảm xúc lại là Trần Phong.
"Anh trai, hãy chọn lượng tử vĩnh sinh (sinh mệnh lượng tử bất tử). Bây giờ chúng ta không cần một nghìn năm, chỉ cần một trăm năm. Dữ liệu anh mang về sẽ nén thời gian tính toán của em xuống còn một trăm năm. Chỉ cần anh có thể kiên trì 100 năm ở trạng thái lượng tử, ở đó quan sát và chờ đợi. Em, anh và Phồn Tinh, chúng ta sẽ chuẩn bị một vũ trụ hoàn chỉnh, một thứ thực sự thuộc về chúng ta cho nhân loại trong tuyến thời gian tiếp theo. Nền văn minh mắt kép chỉ là bước đệm để chúng ta đặt chân tiến vào vũ trụ mà thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận