Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1197: Tại Sao Tôi Lại Sống Sót?

Đây là một trang giáp sinh học, mô phỏng một con nhện.
Bộ trang giáp vốn dĩ có tám chân, mỗi chân được trang bị một ống phóng đa chức năng vô cùng cường đại, mang theo chức năng của một khẩu pháo tầm trung và chức năng cung cấp lực đẩy ngược vượt mức cho cơ động siêu trọng.
Nhưng thật không may, lúc này, bộ giáp sinh học nhện chỉ còn lại nửa thân trên khi xuất hiện gần T100, nó chỉ còn 2 chân mà thôi.
Trang giáp sinh học đã bị đứt lìa từ phần ngực, vết đứt gãy rất ngọt, không có vết rạn hay răng cưa nào cả.
Vị chiến sĩ này đã gặp phải tai nạn hung hiểm nhất trong quá trình thực hiện kỹ thuật chiết diệu tầm siêu ngắn, được gọi là vùng đứt gãy tương tác cơ bản.
Quân đội đặt biệt danh cho nó là một con dao mổ.
Đặc điểm của vùng đứt gãy này là: trong một mặt phẳng tuyệt đối, lực tương tác cơ bản giữa vật chất và năng lượng sẽ lập tức trở về 0, bản chất là năng lượng thực sẽ biến mất.
Hiện tượng đặc trưng mà mắt người quan sát được là bất kể vật chất hay trường năng lượng nào đụng phải vùng đứt gãy, đều sẽ dễ dàng bị cắt đứt, không gì có thể cản trở được, nên nó mới được gọi là con dao mổ. Khả năng cắt chém thậm chí còn mạnh hơn đao cắt chém lực thống nhất hay đao năng lượng thực.
Nguyên lý cơ bản không hề phức tạp, nhưng trước mắt thì nhân loại vẫn chưa thể tạo ra nó.
Tại chỗ đứt gãy, ngoài kết cấu trang giáp ra, còn có hình trụ hình elip màu trắng xen lẫn màu đỏ ở giữa, đây chính là phần bụng bị vỡ của chiến sĩ trang giáp sinh học mô phỏng nhện.
Anh ta quá xui xẻo.
Do sự chênh lệch về áp suất chân không, xương máu và dịch mô đang phun ra từ chỗ đứt.
Nhưng vẫn có thể cứu được anh ta, hệ thống cấp cứu trong trang giáp đang nhanh chóng khép lại vết đứt, đồng thời, có vô số ống sợi hữu cơ nhanh chóng nối dài từ vết đứt của bộ đồng phục chiến đấu của anh ta, tiết ra chất gel đặc để bịt kín vết đứt, giảm bớt lượng máu bị tổn thất, tạm thời thay thế các cơ quan đã bị mất.
Nhưng vị chiến sĩ này không màng đến thương tích của bản thân, mà bật phản lực vào 2 chiếc chân dài cuối cùng của trang giáp, kéo lên mức sức mạnh siêu trọng.
"Cảnh báo! Lớp bong bóng khúc dẫn đệm chưa được phục hồi, gia tốc quá nhanh. Người điều khiển sẽ bị ảnh hưởng bởi gia tốc siêu trọng, tỷ lệ tử vong sẽ là 100%. Anh có muốn tiếp tục thao tác không?"
Một cảnh báo nhanh chóng truyền đến với anh ta nhờ liên kết tư duy.
"Có!"
Nháy mắt tiếp theo, một nửa trang giáp sinh học nhện tăng tốc về phía trước, phóng như một tên lửa.
Chỉ sau 0,2 giây, bằng cách tăng tốc chỉ với lực đẩy ngược, trang giáp sinh học đã đạt tốc độ đáng sợ, bằng 1/10 tốc độ ánh sáng.
Nếu không có lớp bảo vệ đệm của lớp bong bóng khúc dẫn, toàn bộ trang giáp sẽ gần như tan rã ngay lập tức, dưới áp lực siêu trọng nặng nề, thậm chí còn xuất hiện cả hiện tượng chuyển hóa vật chất thành trạng thái năng lượng.
Vị chiến sĩ ấy chết ngay lập tức.
"Chùm sáng" được tạo thành do sự "biến đổi" của trang giáp sinh học hình nhện đã đập mạnh vào T100.
"Chùm sáng" này giống như một dòng nước, đẩy T100 về phía trước, nhanh chóng gia tốc.
Cấu trúc chính của T100, đã mất gần hết năng lượng, nó đang tan rã một cách nhanh chóng, nhưng lớp bong bóng khúc dẫn bọc bên ngoài cabin người lái đã tự căng ra dưới sự hỗ trợ của nguồn năng lượng khẩn cấp.
Một quả cầu có đường kính 2,3, đã biến thành một luồng sáng trong vũ trụ, va vào lớp lá chắn bên ngoài của hạm đội Vô Danh.
Quả cầu này chính là cabin có người lái của T100.
15 trong số hơn 30 nhân viên cơ động cũng đã hoàn thành màn chiết diệu siêu ngắn, chặn khu vực lân cận của cabin có người lái.
Ánh sáng dây dưa từ gấu nước đang lan tràn khắp không gian vũ trụ, nhưng chúng đã bị 15 chiến sĩ cùng với trang giáp tương ứng của họ đón đầu.
0,5 giây trước khi hạm đội khởi động động cơ, cabin có người lái T100 đã thành công đi vào bên trong lớp phòng hộ, cũng đã được bọc trong bong bóng khúc dẫn cỡ nhỏ nằm ngoài cùng của tàu con thoi.
0,5 giây sau.
Hạm đội khổng lồ nhấp nháy dữ dội trong không gian, biến mất không còn dấu vết.
1,6 giây nữa lại trôi qua, vũ trụ rung chuyển.
Một cơn bão khổng lồ, không màu sắc, lan truyền đột ngột với tốc độ gấp hàng chục lần vận tốc ánh sáng, không ngừng mở rộng, nhấn chìm và phân giải không gian vũ trụ.
Quả bom Toái Diệt đã được kích nổ thành công.
Khi Đồng Linh tỉnh lại thì đã là chuyện của 7 ngày sau.
Ngay khi cô mở mắt ra, bản báo cáo về trận chiến tinh hệ Hán Giới lập tức hiện ra trước mặt cô.
“Số người thiệt mạng: 266 người, số người sống sót: 1.
Danh sách nhân loại hy sinh: Bạch Tượng, Sơn Ngô, Hoàng Quảng, Khâu Trung Hoa...
Thương vong của mắt kép: Hằng tinh Hán Giới bị phá hủy, sinh mệnh thực vật và gấu nước thủy tinh biến mất. Không gian bên trong tinh hệ Hán Giới với đường kính 0,89 năm ánh sáng đã chuyển sang trạng thái về 0.
Mô tả kỹ thuật: Lỗ trống vũ trụ từng xuất hiện trong thời gian ngắn, được đặt tên là không gian vũ trụ Quy Linh (trở về 0). Thời gian tồn tại của vũ trụ Quy Linh là 33 giờ, 17 phút, 51 giây. Hiện tại, không gian Quy Linh đã biến mất, tác động của vụ nổ vẫn đang dần lan rộng, cuối cùng sẽ bao phủ một phạm vi 7,1 năm ánh sáng. Hạm đội nhân loại trong tinh hệ Written đều đã sơ tán."
Sau đó, là một phần dữ liệu đến từ sở chỉ huy, cũng chính là cơ sở dữ liệu thu được từ cabin có người lái của T100, bao gồm hình ảnh mô phỏng trận chiến và dữ liệu phân tích.
Đọc xong những thứ này, Đồng Linh yên lặng tựa vào gối.
Sau một lúc lâu, cuối cùng cô cũng lên tiếng, tự nói với chính mình: "Mình vẫn chưa đủ tốt. Nếu mình có thể sớm hơn ..."
Đúng lúc này, Cao Tiểu Thất và Opp Đường Đức - vừa biết được cô đã tỉnh, liền nhanh chóng bước vào phòng y tế.
Đây là hai thành viên cuối cùng trong tiểu đội của cô.
"Chị đại ơi, chị tỉnh rồi! Chị không sao chứ?"
Cao Tiểu Thất trông rất hào hứng.
Mặc dù Opp Đường Đức đã kiềm chế, nhưng ánh mắt của anh ta khi nhìn Đồng Linh vẫn tràn đầy sự sùng kính và kích động vui mừng.
Đồng Linh lạnh lùng liếc nhìn Cao Tiểu Thất: "Cậu vui vẻ cái gì? Tại sao chỉ có mình tôi sống sót? Tại sao? Hy sinh nhiều người như vậy! Sao cậu còn cười được, hả?"
Sắc mặt của Cao Tiểu Thất lập tức cứng đờ.
Ngoài cửa, Tần Quang - người khoác bộ quân phục trung tướng với khuôn mặt tươi cười, đang chuẩn bị bước vào trong phòng, nghe thế cũng đột nhiên sững người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận