Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 913: Ý Nguyện Duy Nhất

Navilon xoay người rời đi, vẫy tay.
Lại sau 5 phút, một hạm đội khổng lồ gồm 10 triệu lẻ 1 chiếc chiến hạm đột kích cỡ nhỏ lao ra khỏi tầng phòng thủ thứ 3, tiến thẳng đến vành đai tiểu hành tinh xa xa.
Lúc này, màng Dyson 10 lớp khổng lồ vừa mới bị xé rách.
Những mảnh của "xác chết" màng Dyson nằm rải rác khắp vũ trụ, thoạt trông vô cùng hùng vĩ, lại cực kỳ tang thương.
Dưới sự bảo vệ của vô số đơn vị tác chiến cỡ nhỏ, 30000 chiếc chiến hạm lăng trụ của mắt kép đang dần nén chặt trận hình của chúng, từng bước tiếp cận vành đai tiểu hành tinh giăng đầy lực lượng trọng binh của nhân loại.
Trận địa hỏa lực súng pháo ngắn ngủi xa xa lại tiếp tục, một số lượng lớn tàu ẩn nấp trong vành đai tiểu hành tinh, cơ pháo mặt đất, tháp phóng tên lửa đạn đạo và thiên thạch tự nổ ngụy trang đang điên cuồng chống trả.
"Mình có thể, chắc chắn."
Bên trong chiến giáp, Bàng Đức khẽ thì thầm.
Dòng ký ức của anh ta chợt tuôn trào.
Vô số mảnh vỡ ký ức từ trước đến nay bỗng nhiên lại hiện ra từng chút một.
Anh ta nhớ lại hành trình trưởng thành của chính mình.
Trong vô số năm này, mặc dù chưa từng gặp qua Trần Phong, nhưng Trần Phong đã ảnh hưởng đến nhân sinh của anh ta ở khắp mọi nơi.
Cho nên, khi anh ta nhận nhiệm vụ 'nhất định sẽ chết' này không lâu, rồi lấy được mật mã nhà hiền triết, Bàng Đức, với tư cách là một thiếu tướng, một quân nhân chuyên nghiệp lão luyện thâm niên dày dặn kinh nghiệm, đã phải chịu đựng một sự trùng kích khó nói thành lời.
Hóa ra trong khung cảnh vừa rồi, có nhiều câu chuyện xưa về chúng ta đến vậy ư?
Thật không thể tưởng tượng nổi, hóa ra mối quan hệ giữa mình và nhà hiền triết đã bắt đầu từ rất lâu, trước cả khi mình được sinh ra.
Thật tuyệt.
Nhưng cũng thật nuối tiếc.
Tiếc vì anh ta không có thêm nhiều thời gian để tiêu hóa trạng thái tâm trí của mình.
Có rất nhiều người hâm mộ anh ta.
Bàng Đức biết những người này hâm mộ với anh ta vì cớ gì, chính là hâm mộ anh ta đủ cường đại, nhờ đó mà có thể đảm nhận một nhiệm vụ quan trọng như vậy.
Nhưng Bàng Đức còn biết rằng anh ta còn có nhiều thứ khiến người khác hâm mộ hơn cả thế,
Mật mã nhà hiền triết đã đồng hành trong cuộc đời của nhiều người tiếp dẫn, nhưng có rất nhiều người mãi cho đến chết vẫn không thể biết được.
Bởi vì cái chết của những người khác đến quá đột ngột, viện nhà hiền triết không thể trở tay kịp, mà cũng không cần thiết phải giao mật mã này cho những người khác.
Nhưng Bàng Đức thì khác.
Anh ta mơ mơ hồ hồ sinh ra, lại mơ mơ hồ hồ lớn lên, bất tri bất giác đã hơn trăm tuổi, nhưng anh ta vẫn có thể trở thành một người tiếp dẫn được thông báo trong giai đoạn cuối cùng của nhân sinh.
Đây là chuyện may mắn cỡ nào?
Cho nên, chắc chắn mình có thể?
Nhất định phải có thể!
Bàng Đức từ từ nhắm mắt lại, kể từ khi trở thành học viên của Trần Phong, cảm giác trầm mê với sự tiến bộ nhanh chóng đã dần sục sôi trong lòng anh ta.
Anh ta bắt đầu tóm tắt lại và chiêm nghiệm về từng chi tiết trong quá trình thao tác của mình.
Trước đó, Trần Phong và Đinh Hổ đã giúp anh ta tìm ra một số lỗi chi tiết, anh ta tán thành, nhưng luôn cảm thấy rằng mình vẫn chưa hiểu triệt để lắm, cứ như vẫn đang cách một tầng sa mỏng.
Anh ta biết như thế là sai, nhưng anh ta cũng không biết làm thế nào mới là chính xác.
Anh ta muốn cải thiện, nhưng lại không biết bắt đầu từ chỗ nào.
Anh ta đã cường đại hơn 99,9999% nhân loại trên thế giới, nhưng anh ta luôn tìm cách để có thể cường đại hơn nữa0.
Bây giờ, tất cả sự hoang mang bối rối lại nhanh chóng tan thành mây khói.
Những thứ mơ hồ trong tư duy lập tức tan vỡ, anh ta trở nên hiểu rõ mọi thứ hơn bao giờ hết.
Nhiều năm trước kia, Trần Phong đã từng hâm mộ với thiên phú 'hán tử' của Bàng Đức.
Trần Phong luôn có thể trở thành tân binh cường đại nhất ở căn cứ Đại Tuyết Sơn, thứ nhất là vì tài năng và thiên phú của hắn, và thứ hai là vì hắn đã làm tân binh nhiều lần hơn những người khác.
Nhưng Bàng Đức vẫn luôn đuổi theo sát nút hắn.
Vị hán tử này không hề có cơ hội 'chết lần này, lần sau lại đến'.
Anh ta chỉ dựa vào tài năng thiên phú, một loại tài năng thiên phú vô song, không gì sánh kịp.
Theo một nghĩa nào đó, nếu xét về tư cách một chiến sĩ, thì Bàng Đức 'chuyên nghiệp' hơn Trần Phong.
Mấy chữ "nhất định phải thành công" bỗng hóa thành ý nguyện duy nhất của anh ta vào lúc này.
Trong trận đánh ác liệt ấy, chiến hạm vận tải đặc chủng đưa Bàng Đức đến vị trí cách chiến hạm lăng trụ 5.700 km thì bị trúng đạn rồi nổ tung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận