Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 244: Nếu Là Đàn Ông Thì Đánh Một Trận Đi!

Cùng năm đó, vi khuẩn S ngang ngược bá đạo đã vi phạm quy luật vũ trụ.
Tuy nhiên, cũng giống như vi khuẩn S phải đối mặt với bình cảnh trong những thời kỳ không đồng nhất.
Nhân loại, kẻ bị phong tỏa trong nền văn minh sơ kỳ cấp hai theo thang Kardashev của Thái Dương Hệ, cũng đã dừng việc tiến hóa tự thân, bị vây chặt trong bình cảnh ở độ thức tỉnh 35%, không tiến lên được.
Cho dù là Trần Phong đi chăng nữa, thì dường như các học giả hiện tại cũng đều cho rằng, dù hắn khổ luyện cả một đời, cuối cùng cũng không thể vượt qua được cái nóc 35% này.
Cái đỉnh tối thượng trong độ thức tỉnh gen của nhân loại chính là 35%.
Trên thực tế thì khi cả ba chủ đề chính của hạng mục hạt vượt, trường sóng hấp dẫn và gen vô hạn bị mắc kẹt cùng một lúc, các học giả cũng nhận thức rõ ràng rằng trình độ khoa học và công nghệ của nhân loại cũng đã đạt đến đỉnh.
Trừ khi trí lực lại đột nhiên tăng mạnh một lần nữa, nếu không thì những cửa ải khó khăn này sẽ không thể bị công phá.
Nếu nhân loại còn muốn tiến lên lần nữa, thì cũng chỉ còn một cách duy nhất, chính là nhất định phải xông ra khỏi Thái Dương Hệ.
Đi vào vũ trụ rộng lớn, nếu sau này có thể có thêm mấy ngàn năm thậm chí hơn mười ngàn năm thì nhân loại nhất định sẽ phát triển đến mức không thể tưởng tượng.
Tuy nhiên bây giờ lại xuất hiện một nghịch lý đầy tuyệt vọng.
Không trở nên mạnh hơn, khẳng định là không xông ra được.
Nhưng điều kiện để mạnh hơn lại là nhất định phải lao ra. Trần Phong đóng lại báo cáo nghiên cứu mà viện khoa học cung cấp cho hắn.
Hắn không muốn xem nhiều nữa.
Xem mấy thứ này càng nhiều, sẽ càng làm tổn thương đến tính tích cực của hắn, dao động ý chí của hắn.
Ngón tay Trần Phong nhẹ nhàng gõ gõ trên mặt bàn làm việc, cảm nhận sự rung động nhè nhẹ của cái bàn.
Hắn thoáng ngẩng đầu nhìn về phía trần nhà.
Hắn vốn cho răng mình đã làm được đủ nhiều để giúp đỡ nhân loại, nhưng hắn không ngờ tự mình lại mở ra ba ngõ cụt đến tuyệt vọng cho mọi người.
Gen của chính hắn bị kẹt lại.
Ba hạng mục khoa học nghiên cứu đột phá trọng đại liên quan đến bản thân hắn, cũng kẹt lại toàn bộ.
Trần Phong đứng trước bệ cửa sổ trong biệt thự của riêng hắn, nhìn về phương xa.
Nơi đó là sân huấn luyện tổng hợp của căn cứ Đại Tuyết Sơn, những lão binh hay tân binh đều đang hừng hực khí thế huấn luyện ở đó.
Toàn bộ căn cứ Đại Tuyết Sơn, bao gồm cả Trần Phong, tất cả có hơn bảy mươi tân binh được tuyển chọn gia nhập hạm đội Thiên Tâm.
Cùng hàng ngàn tân binh khác sẽ gia nhập các hạm đội lớn khác.
Mặc dù những tân binh này chưa đủ ưu tú, không cách nào thông qua kiểm tra khắc nghiệt cực độ của hạm đội Thiên Tâm, nhưng nhóm này cũng chỉ kém nhân tài một bậc, khi được phân vào các hạm đội phổ thông khác, cũng tương tự, bọn họ đều sẽ trở thành ‘đinh ốc’ trọng yếu.
Không phải ai cũng đều có thể trở thành chiến sĩ Thần Phong vinh quang, có người trở thành hạm trưởng, có người trở thành hoa tiêu, những người khác sẽ đi qua những dãy pháo của chiến hạm, chịu trách nhiệm kiểm tra tu sửa và điều chỉnh thủ công hạm pháo tự động, còn một số người sẽ dùng kiến thức xuất sắc của các lập trình viên và các nguyên tắc cơ học tiên tiến để trở thành giám sát viên hậu cần...
Dưới sự tập trung khai phá song song của huấn luyện quân đội là học tập tri thức tiên tiến trong quân đội, mọi người đều sẽ tìm thấy vị trí tài năng và nhiệt tình nhất của họ.
Trong một cuộc chiến mà toàn thể nhân loại không thể trốn thoát, dù là quân nhân có vai trò như công nhân, dù mọi người đều có cương vị khác nhau, quân hàm hay chức vụ cao thấp khác nhau, nhưng họ đều chiến đấu cho nền văn minh, bất kể ai trong số học đều sẽ mang tâm tình ‘ném đầu lâu vẩy nhiệt huyết’ như vậy.
Chỉ còn 2 tháng nữa là đến ngày quyết chiến, ngày kia, mọi người sẽ chính thức lên đường, ai nấy đều có tương lai riêng.
Trần Phong biết, đối với hầu hết mọi người, lần chia tay này rất có thể là vĩnh biệt.
Lại một lần nữa đối mặt, có lẽ nó vẫn chỉ là một cú pháo hoa lấp lánh trong không gian.
Đến lúc đó, chính hắn cũng không cách nào xác định, trong mỗi đóa pháo hoa, nơi nào mang theo khuôn mặt mà mình quen biết.
Mặc dù hắn đã giải quyết quả bom uy hiếp được ẩn giấu, nhưng lý trí cũng sớm nói cho hắn biết, chiến thắng còn cách xa vạn dặm.
Trần Phong không biết đối phương sẽ dùng thủ đoạn nào trong chiến tranh ngoài vũ trụ.
Nhưng chắc chắn là vẫn cường đại như cũ, không chừng còn vượt qua cả tầm hiểu biết của hắn.
Lần này hắn hoàn toàn không trông cậy có thể chuyển bại thành thắng, chỉ mong có thể tìm hiểu thêm về những kẻ xâm lược trong một cuộc đối đầu nghiêm túc.
Trần Phong nôn nóng vỗ vỗ xuống lan can, tự mình suy nghĩ linh tinh.
Thôi quên đi, dù sao đi nữa, những gì hắn nên làm ở lần này thì gần như cũng đã làm hết rồi.
Thành quả bên viện lịch sử biến chuyển từng ngày, phía hạng mục trường sóng hấp dẫn cũng không phải hoàn toàn không chuyển biến, chỉ riêng hạng mục hạt vượt là vẫn còn xa xăm khó vời.
Chờ sau khi trở về từ lần này, hắn sẽ thúc đẩy khoa học công nghệ cường thế hơn, để xem lần sau còn có thể xảy ra biến hóa gì.
Về phần hiện tại, thứ mà hắn nên làm nhất, có lẽ là quay lại điểm bắt đầu.
Mạnh mẽ chép bài hát.
Mạnh hơn, để thực lực cá nhân càng tốt hơn.
Dù lật tổ há có trứng lành, hắn cũng phải tận lực làm quả trứng sắt chống chọi đến cuối cùng, nhìn thấy được nhiều thứ hơn.
Lần này có thể lợi dụng kinh nghiệm lần trước, thông qua u Thanh Lam để khiến giới khoa học nhìn nhận sự tồn tại của hạt vượt.
Nói không chừng, vào ngày quyết chiến ở lần này, hắn có thể vớt thêm chút điểm kinh nghiệm trước khi chết, lần sau có thể kéo lý luận về hạt vượt vào thực tế, chế tạo ra bom phản vật chất thì sao?
Tất nhiên, việc sao chép bài hát là vì ngăn chặn Tinh Phong Entertainment vị ‘nghèo’ sau khi trở về, kiếm được thêm chút nào hay chút đó. Sau đó đem nhiều tiền hơn nện vào ngành công nghiệp hàng không vũ trụ nghiệp và phát triển công nghệ cao.
Nói không chừng còn có thể bắt được hai chiếc Voyager.
Hoặc đoạt lấy cơ hội của năm 2500, đưa đội tiền trạm của nhân loại tới Proxima.
Đến lúc đó, hắn sẽ vì nhân loại mà xây dựng một căn cứ phụ trên Proxima trước thời hạn, hoặc lưu lại một thứ tiếp tục lao vào vũ trụ bao la, người xâm nhập sẽ làm gì?
Đang lúc Trần Phong không ngừng tính toán trong lòng.
Nơi xa, một vệt đen vọt tới, lao thẳng đến biệt thự của hắn.
Trên không trung bỗng vang lên tiếng gào thét như sấm rền.
"Trần Phong! Cậu có còn là đàn ông không, nếu còn thì đánh một trận với tôi đi!"
Trần Phong vỗ trán, con hàng Lâm Bố này lại tới rồi.
Thật sự kiên nhẫn, oan hồn bất tán, yêu quái thâm trầm.
"Tại sao cậu lại ích kỷ như thế? Tôi biết cậu đang cung cấp số liệu cho bộ khoa học, tôi cũng biết những phương án huấn luyện mới nhất kia đều khai thác dựa trên sự hỗ trợ của cậu. Nhưng là, chẳng lẽ cậu không biết chỉ có thực chiến, mới chính thức có ý nghĩa chỉ đạo sao?"
Trần Phong im lặng, hắn cũng không muốn phản ứng.
"Ngày kia phải lên chiến hạm rồi, tôi không có thời gian lãng phí cho việc chờ đợi. Ra ngoài vũ trụ rồi, làm sao tôi tìm được cậu? Nên hôm nay, cậu phải đánh với tôi một trận! Nếu không, tôi sẽ gia nhập hạm đội Thiên Tâm! Mỗi ngày đều dây dưa trước mặt cậu, làm cậu buồn nôn muốn chết!"
"Tới đi, cùng tôi đánh một trận, tôi chỉ cần một trận này thôi. Dù trong lòng cậu có xấu hổ, cũng đừng lại tiếp tục làm con rùa rụt đầu. Tôi không chế giễu rằng cậu không có dũng khí, tôi chỉ phẫn nộ muốn cho cậu biết rõ bản thân có thể làm được nhiều hơn cho nhân loại mà thôi, do đó, cậu chẳng có lý do gì để mãi khoanh tay đứng nhìn như vậy cả."
Trần Phong dường như bị anh ta thuyết phục, hắn nhếch miệng cười: "Nhưng hệ thống Thần Phong của tôi là trang bị đặc chế, tính năng mạnh mẽ hơn rất nhiều so với hình thức phổ thông. Anh làm sao đánh được tôi?"
Lâm Bố lơ lửng giữa trời trước mặt hắn.
"Cậu nhìn lại trang bị trên người tôi đi. Của cậu là hình thái tùy chỉnh, còn của tôi chính là trang bị thử nguyên mẫu được họ sản xuất khi phát triển trang bị cho cậu, tính năng của tôi không thua cậu."
Trần Phong nhướng mày, "Ồ?"
Hắn bay ra ngoài, thuận miệng phân phó hệ thống AI phát ngẫu nhiên một bài Rock n' Roll kinh điển của thế kỷ 22.
Bài hát ngẫu nhiên này rất hay, vô cùng hợp tình cảnh, tầm nhìn cũng rất tốt.
Nó tên là “Tung Hoành Tinh Không”.
----
Mai là ngày mùng 1 đầu tháng rồi các đạo hữu ơiiii, ai yêu mến và muốn ủng hộ động lực cho mình gõ máy siêng năng hơn thì ngày mai hãy quăng cho mình thiệt nhiều kim phiếu nha, cuối tuần cố gắng ở nhà bạo chương cho các đạo hữu nè. Mai hãy quăng, nay 31 đừng đẩy Kim Phiếu nhé, uổng lắm á :))
Bạn cần đăng nhập để bình luận